Tác giả:

Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…

Chương 21

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Nàng hiện tại chính là đang ở trên kiệu hoa và.....ngồi ăn. Mũ phượng đã bị nàng vứt ra đâu đó trong kiệu. Ngọc Di ko cách nào ngăn cản, đành tuân theo._cạnh_kiệu được hạ xuống. Tất cả im lặng, ai c*̃ng muốn xem dáng vẻ kiều diễm c*̉a nàng.-SHIT! Tên khốn nào dám chọn ta bộ váy này!- nàng đang tiếp tục sứ mệnh tìm chiếc mũ phượng vừa quăng quật. Hỷ phục dài loằng ngoằng, đi lại thực sự bất tiện! Câu nói đó làm quan lại trên dưới đồng lòng lắc đầu. Di Di, nhị vương gia, tứ vương gia ngồi bên cạnh hoàng thượng nén cười. Hoàng thượng hắn là đang nén cười tới mức nội thương rồi. Hoàng hậu và thái hậu mặt ngờ ngệch ko hiểu. Còn ai đó đang giơ tay vào đón nàng thì cứng người. 1 tháng qua hắn đã lược hết những thứ nàng ko thích ra khỏi hôn lễ. Hỷ phục c*̃ng là chính tay hắn vẽ, sai người làm cho nàng.Ai dè, vị vương phi kia ko để ý, đáp cho hắn 1 câu nói “thấm” như vậy a nha!!!Tay nàng vương ra, bám vào tay hắn. Làm hắn đang đứng, chuẩn bị ngã xuống đất bởi sức nặng c*̉a hỷ phục: tên nào dám may cho vương phi yếu đuối c*̉a ta bộ hỷ phục này chứ? Nặng hơn cả áo giáp!!!Nhìn 2 người đi tuy rất bình thường nhưng thực ra 2 người họ mệt tới nơi rồiPhòng tân hôn:Sau khi bái đường xong, nàng là chạy vào phòng cởi hết đồ ra, vứt sang 1 bên rồi đi tắm. Ngọc Di tuy đã khuyên can hết lời nhưng vẫn phải nhìn nàng xé từng mảnh vải c*̉a bộ hỷ phục ra.- tiểu thư a! Bộ hỷ phục này là rất rất đắt đó! - Ngọc Di bắt đầu lên tiếng tiếc c*̉a- ngươi là đồ ham tiền! - Loan Loan nằm trong bồn tắm, thả cánh hoa oải hương, chu môi nói với Ngọc Di_cạnh_ cửa phòng mở raHoàng Lam Phương 1 thân hỷ phục, trên mặt phiếm hồng, hình như cả tam vương gia hắn c*̃ng ko tha được vụ chuốc rượu c*̉a các quan lại a!Nàng bước ra khỏi bồn tắm, quấn khăn vào người, ra dìu hắn lên giường, nói với Ngọc Di:- lấy canh giải rượu- dạ - Nàng đi ra ngoàiLoan Loan chạy tới cái bàn, cầm 2 ly rượu giao bôi cho hắn.- uống!hắn với tay cầm lấy, khoé mắt co giật- Loan nhi, đây là ly phượng!!- thì sao?- nữ nhân ly phượng, nam nhân ly long, nàng nên đưa ta ly long mới đúng!!!- ơ? Vậy sao? Ta uống hết mất rồi? - Nàng ngơ ngác nhìn hắn.Khoé mắt hắn tiếp tục co giật: người này.... cả việc nam nhân ly long, nữ nhân ly phượng, uống phải khoác tay qua nhau.....nhưng......thực dự nàng có phải đệ nhất tài nữ ko a???

Nàng hiện tại chính là đang ở trên kiệu hoa và.....ngồi ăn. Mũ phượng đã bị nàng vứt ra đâu đó trong kiệu. Ngọc Di ko cách nào ngăn cản, đành tuân theo.

_cạnh_kiệu được hạ xuống. Tất cả im lặng, ai c*̃ng muốn xem dáng vẻ kiều diễm c*̉a nàng.

-SHIT! Tên khốn nào dám chọn ta bộ váy này!- nàng đang tiếp tục sứ mệnh tìm chiếc mũ phượng vừa quăng quật. Hỷ phục dài loằng ngoằng, đi lại thực sự bất tiện! Câu nói đó làm quan lại trên dưới đồng lòng lắc đầu. Di Di, nhị vương gia, tứ vương gia ngồi bên cạnh hoàng thượng nén cười. Hoàng thượng hắn là đang nén cười tới mức nội thương rồi. Hoàng hậu và thái hậu mặt ngờ ngệch ko hiểu. Còn ai đó đang giơ tay vào đón nàng thì cứng người. 1 tháng qua hắn đã lược hết những thứ nàng ko thích ra khỏi hôn lễ. Hỷ phục c*̃ng là chính tay hắn vẽ, sai người làm cho nàng.

Ai dè, vị vương phi kia ko để ý, đáp cho hắn 1 câu nói “thấm” như vậy a nha!!!

Tay nàng vương ra, bám vào tay hắn. Làm hắn đang đứng, chuẩn bị ngã xuống đất bởi sức nặng c*̉a hỷ phục: tên nào dám may cho vương phi yếu đuối c*̉a ta bộ hỷ phục này chứ? Nặng hơn cả áo giáp!!!

Nhìn 2 người đi tuy rất bình thường nhưng thực ra 2 người họ mệt tới nơi rồi

Phòng tân hôn:

Sau khi bái đường xong, nàng là chạy vào phòng cởi hết đồ ra, vứt sang 1 bên rồi đi tắm. Ngọc Di tuy đã khuyên can hết lời nhưng vẫn phải nhìn nàng xé từng mảnh vải c*̉a bộ hỷ phục ra.

- tiểu thư a! Bộ hỷ phục này là rất rất đắt đó! - Ngọc Di bắt đầu lên tiếng tiếc c*̉a

- ngươi là đồ ham tiền! - Loan Loan nằm trong bồn tắm, thả cánh hoa oải hương, chu môi nói với Ngọc Di

_cạnh_ cửa phòng mở ra

Hoàng Lam Phương 1 thân hỷ phục, trên mặt phiếm hồng, hình như cả tam vương gia hắn c*̃ng ko tha được vụ chuốc rượu c*̉a các quan lại a!

Nàng bước ra khỏi bồn tắm, quấn khăn vào người, ra dìu hắn lên giường, nói với Ngọc Di:

- lấy canh giải rượu

- dạ - Nàng đi ra ngoài

Loan Loan chạy tới cái bàn, cầm 2 ly rượu giao bôi cho hắn.

- uống!

hắn với tay cầm lấy, khoé mắt co giật

- Loan nhi, đây là ly phượng!!

- thì sao?

- nữ nhân ly phượng, nam nhân ly long, nàng nên đưa ta ly long mới đúng!!!

- ơ? Vậy sao? Ta uống hết mất rồi? - Nàng ngơ ngác nhìn hắn.

Khoé mắt hắn tiếp tục co giật: người này.... cả việc nam nhân ly long, nữ nhân ly phượng, uống phải khoác tay qua nhau.....nhưng......thực dự nàng có phải đệ nhất tài nữ ko a???

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Nàng hiện tại chính là đang ở trên kiệu hoa và.....ngồi ăn. Mũ phượng đã bị nàng vứt ra đâu đó trong kiệu. Ngọc Di ko cách nào ngăn cản, đành tuân theo._cạnh_kiệu được hạ xuống. Tất cả im lặng, ai c*̃ng muốn xem dáng vẻ kiều diễm c*̉a nàng.-SHIT! Tên khốn nào dám chọn ta bộ váy này!- nàng đang tiếp tục sứ mệnh tìm chiếc mũ phượng vừa quăng quật. Hỷ phục dài loằng ngoằng, đi lại thực sự bất tiện! Câu nói đó làm quan lại trên dưới đồng lòng lắc đầu. Di Di, nhị vương gia, tứ vương gia ngồi bên cạnh hoàng thượng nén cười. Hoàng thượng hắn là đang nén cười tới mức nội thương rồi. Hoàng hậu và thái hậu mặt ngờ ngệch ko hiểu. Còn ai đó đang giơ tay vào đón nàng thì cứng người. 1 tháng qua hắn đã lược hết những thứ nàng ko thích ra khỏi hôn lễ. Hỷ phục c*̃ng là chính tay hắn vẽ, sai người làm cho nàng.Ai dè, vị vương phi kia ko để ý, đáp cho hắn 1 câu nói “thấm” như vậy a nha!!!Tay nàng vương ra, bám vào tay hắn. Làm hắn đang đứng, chuẩn bị ngã xuống đất bởi sức nặng c*̉a hỷ phục: tên nào dám may cho vương phi yếu đuối c*̉a ta bộ hỷ phục này chứ? Nặng hơn cả áo giáp!!!Nhìn 2 người đi tuy rất bình thường nhưng thực ra 2 người họ mệt tới nơi rồiPhòng tân hôn:Sau khi bái đường xong, nàng là chạy vào phòng cởi hết đồ ra, vứt sang 1 bên rồi đi tắm. Ngọc Di tuy đã khuyên can hết lời nhưng vẫn phải nhìn nàng xé từng mảnh vải c*̉a bộ hỷ phục ra.- tiểu thư a! Bộ hỷ phục này là rất rất đắt đó! - Ngọc Di bắt đầu lên tiếng tiếc c*̉a- ngươi là đồ ham tiền! - Loan Loan nằm trong bồn tắm, thả cánh hoa oải hương, chu môi nói với Ngọc Di_cạnh_ cửa phòng mở raHoàng Lam Phương 1 thân hỷ phục, trên mặt phiếm hồng, hình như cả tam vương gia hắn c*̃ng ko tha được vụ chuốc rượu c*̉a các quan lại a!Nàng bước ra khỏi bồn tắm, quấn khăn vào người, ra dìu hắn lên giường, nói với Ngọc Di:- lấy canh giải rượu- dạ - Nàng đi ra ngoàiLoan Loan chạy tới cái bàn, cầm 2 ly rượu giao bôi cho hắn.- uống!hắn với tay cầm lấy, khoé mắt co giật- Loan nhi, đây là ly phượng!!- thì sao?- nữ nhân ly phượng, nam nhân ly long, nàng nên đưa ta ly long mới đúng!!!- ơ? Vậy sao? Ta uống hết mất rồi? - Nàng ngơ ngác nhìn hắn.Khoé mắt hắn tiếp tục co giật: người này.... cả việc nam nhân ly long, nữ nhân ly phượng, uống phải khoác tay qua nhau.....nhưng......thực dự nàng có phải đệ nhất tài nữ ko a???

Chương 21