Tác giả:

Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…

Chương 22

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Đó là chuyện c*̉a ngày hôm qua, khi hắn ngậm ngùi uống nốt ly phượng, sau đó hắn và nàng thay áo ngủ và đi ngủ ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng)Vào hơn tháng trước, nàng đã sai Trọng Nam đi mua chuộc 1 số quán khá có tiếng c*̉a ngũ đại cường quốc còn lại, sau đó nâng những cửa hàng đó lên hàng danh giá. Nàng nghĩ làm vương phi có khi lại vui hơn làm đại tiểu thư, ai dè Phương nhà nàng sáng phải lên triều, về phủ lại duyệt tấu chương, ko có thời gian để đi chơi với nàng. Hiện tại là buổi chiều, Loan Loan nàng đang ở trong mái đình c*̉a Cẩm hoa viện, tháng trước chính hắn 1 tay sai người trồng đủ các loại hoa tím cho giống với Loan cẩm cư c*̉a nàng. Nhưng thực sự rộng và đẹp hơn rất nhiều.- chủ tử, đây là thứ người cần! - Bạch Bạch 1 thân hắc y bay xuống, vai vác 1 cái bao đựng thạch tín, vài cái chai đựng 1 thứ nước nhớp nhớp màu đen ( chả cái gì khác, đó là dầu thô),.....Nàng cười, quay người đi sang 1 góc vườn bắt tay chế tạo....bom nguyên tử. Tuy thiếu 1 số thứ nhưng sức mạnh ko hề giảm a nha!_ OANH _1 tiếng nổ vang lên từ 1 góc Cẩm hoa việnBạch đào viện- VƯƠNG GIA!!! - Ngọc Di khuôn mặt nức nở chạy vào, vẻ mặt khủng hoảng- có chuyện gì? - Hoàng Lam Phương ngẩng đầu, lên tiếng- vương phi...... vương phi.... - Nàng lắp bắp- à, lúc nãy là tác phẩm c*̉a nàng? - hắn mỉm cười ôn nhu- vâng, đúng như vậy, nàng chế tạo cái c*̣c gì đó tròn tròn, đen thui, ném lung tung rồi nó nổ!!!- hỏi nàng xem, vườn có đủ cho nàng nổ ko? Vậy ta đưa nàng ra ngoài thành nổ tiếp!- vương.... vương gia, nàng nói đó là thử nhiệm, nàng... đã mang hết cái c*̣c đó vào bao tải, rồi nói vào cung với Di quận chúa nổ tiếp!! - Ngọc Di mềm nhũn, khóc lóc kể lại sự việc- cái gì? Nàng đang ở đâu?- vương gia tha tội, ta ko ngăn được nàng!! - nàng dập đầu, khóc to hơn nữa- ai cho ngươi ngăn nàng? Mau sai người tới vác bao tải cho nàng! - hắn tức giận lên tiếng- ý người là...? - Ngọc Di đơ người, vẻ mặt ko hiểu ý hắn.- Loan nhi c*̉a ta yếu đuối như vậy, ho các ngươi để nàng vác bao tải hả? - hắn vừa nói, mắt vừa hiện lên tia đau lòng.Ngọc Di quỳ trên đất, nghệt mặt....: vương gia.....bao che cho vương phi sao a? 2 người này, có phải hay ko là tâm đầu ý hợp?Nàng đứng dậy, chạy ra ngoài...

Đó là chuyện c*̉a ngày hôm qua, khi hắn ngậm ngùi uống nốt ly phượng, sau đó hắn và nàng thay áo ngủ và đi ngủ ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng)

Vào hơn tháng trước, nàng đã sai Trọng Nam đi mua chuộc 1 số quán khá có tiếng c*̉a ngũ đại cường quốc còn lại, sau đó nâng những cửa hàng đó lên hàng danh giá. Nàng nghĩ làm vương phi có khi lại vui hơn làm đại tiểu thư, ai dè Phương nhà nàng sáng phải lên triều, về phủ lại duyệt tấu chương, ko có thời gian để đi chơi với nàng. Hiện tại là buổi chiều, Loan Loan nàng đang ở trong mái đình c*̉a Cẩm hoa viện, tháng trước chính hắn 1 tay sai người trồng đủ các loại hoa tím cho giống với Loan cẩm cư c*̉a nàng. Nhưng thực sự rộng và đẹp hơn rất nhiều.

- chủ tử, đây là thứ người cần! - Bạch Bạch 1 thân hắc y bay xuống, vai vác 1 cái bao đựng thạch tín, vài cái chai đựng 1 thứ nước nhớp nhớp màu đen ( chả cái gì khác, đó là dầu thô),.....

Nàng cười, quay người đi sang 1 góc vườn bắt tay chế tạo....bom nguyên tử. Tuy thiếu 1 số thứ nhưng sức mạnh ko hề giảm a nha!

_ OANH _1 tiếng nổ vang lên từ 1 góc Cẩm hoa viện

Bạch đào viện

- VƯƠNG GIA!!! - Ngọc Di khuôn mặt nức nở chạy vào, vẻ mặt khủng hoảng

- có chuyện gì? - Hoàng Lam Phương ngẩng đầu, lên tiếng

- vương phi...... vương phi.... - Nàng lắp bắp

- à, lúc nãy là tác phẩm c*̉a nàng? - hắn mỉm cười ôn nhu

- vâng, đúng như vậy, nàng chế tạo cái c*̣c gì đó tròn tròn, đen thui, ném lung tung rồi nó nổ!!!

- hỏi nàng xem, vườn có đủ cho nàng nổ ko? Vậy ta đưa nàng ra ngoài thành nổ tiếp!

- vương.... vương gia, nàng nói đó là thử nhiệm, nàng... đã mang hết cái c*̣c đó vào bao tải, rồi nói vào cung với Di quận chúa nổ tiếp!! - Ngọc Di mềm nhũn, khóc lóc kể lại sự việc

- cái gì? Nàng đang ở đâu?

- vương gia tha tội, ta ko ngăn được nàng!! - nàng dập đầu, khóc to hơn nữa

- ai cho ngươi ngăn nàng? Mau sai người tới vác bao tải cho nàng! - hắn tức giận lên tiếng

- ý người là...? - Ngọc Di đơ người, vẻ mặt ko hiểu ý hắn.

- Loan nhi c*̉a ta yếu đuối như vậy, ho các ngươi để nàng vác bao tải hả? - hắn vừa nói, mắt vừa hiện lên tia đau lòng.

Ngọc Di quỳ trên đất, nghệt mặt....: vương gia.....bao che cho vương phi sao a? 2 người này, có phải hay ko là tâm đầu ý hợp?

Nàng đứng dậy, chạy ra ngoài...

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Đó là chuyện c*̉a ngày hôm qua, khi hắn ngậm ngùi uống nốt ly phượng, sau đó hắn và nàng thay áo ngủ và đi ngủ ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng)Vào hơn tháng trước, nàng đã sai Trọng Nam đi mua chuộc 1 số quán khá có tiếng c*̉a ngũ đại cường quốc còn lại, sau đó nâng những cửa hàng đó lên hàng danh giá. Nàng nghĩ làm vương phi có khi lại vui hơn làm đại tiểu thư, ai dè Phương nhà nàng sáng phải lên triều, về phủ lại duyệt tấu chương, ko có thời gian để đi chơi với nàng. Hiện tại là buổi chiều, Loan Loan nàng đang ở trong mái đình c*̉a Cẩm hoa viện, tháng trước chính hắn 1 tay sai người trồng đủ các loại hoa tím cho giống với Loan cẩm cư c*̉a nàng. Nhưng thực sự rộng và đẹp hơn rất nhiều.- chủ tử, đây là thứ người cần! - Bạch Bạch 1 thân hắc y bay xuống, vai vác 1 cái bao đựng thạch tín, vài cái chai đựng 1 thứ nước nhớp nhớp màu đen ( chả cái gì khác, đó là dầu thô),.....Nàng cười, quay người đi sang 1 góc vườn bắt tay chế tạo....bom nguyên tử. Tuy thiếu 1 số thứ nhưng sức mạnh ko hề giảm a nha!_ OANH _1 tiếng nổ vang lên từ 1 góc Cẩm hoa việnBạch đào viện- VƯƠNG GIA!!! - Ngọc Di khuôn mặt nức nở chạy vào, vẻ mặt khủng hoảng- có chuyện gì? - Hoàng Lam Phương ngẩng đầu, lên tiếng- vương phi...... vương phi.... - Nàng lắp bắp- à, lúc nãy là tác phẩm c*̉a nàng? - hắn mỉm cười ôn nhu- vâng, đúng như vậy, nàng chế tạo cái c*̣c gì đó tròn tròn, đen thui, ném lung tung rồi nó nổ!!!- hỏi nàng xem, vườn có đủ cho nàng nổ ko? Vậy ta đưa nàng ra ngoài thành nổ tiếp!- vương.... vương gia, nàng nói đó là thử nhiệm, nàng... đã mang hết cái c*̣c đó vào bao tải, rồi nói vào cung với Di quận chúa nổ tiếp!! - Ngọc Di mềm nhũn, khóc lóc kể lại sự việc- cái gì? Nàng đang ở đâu?- vương gia tha tội, ta ko ngăn được nàng!! - nàng dập đầu, khóc to hơn nữa- ai cho ngươi ngăn nàng? Mau sai người tới vác bao tải cho nàng! - hắn tức giận lên tiếng- ý người là...? - Ngọc Di đơ người, vẻ mặt ko hiểu ý hắn.- Loan nhi c*̉a ta yếu đuối như vậy, ho các ngươi để nàng vác bao tải hả? - hắn vừa nói, mắt vừa hiện lên tia đau lòng.Ngọc Di quỳ trên đất, nghệt mặt....: vương gia.....bao che cho vương phi sao a? 2 người này, có phải hay ko là tâm đầu ý hợp?Nàng đứng dậy, chạy ra ngoài...

Chương 22