Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…
Chương 31
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Loan Loan sau khi làm hoà với Hoàng Lam Phương, hôm sau nàng đã sang Cẩm sắc lâu xem Bạch Bạch làm việc như thế nào.Cẩm sắc lâuNàng ngồi trên tầng 2, nhìn xuống được hết thảy phía dưới.- chủ tử, tháng này, cẩm s...- có độc - Bạch Bạch chưa thông báo xong, nàng đã nhíu mô nói- nam tử kia là chuẩn bị chết!Nàng đánh mắt về phía dưới, 1 nam tử đẹp ko kém Phương c*̉a nàng, nhưng Phương mặt lạnh thì ít ra mang vẻ thuần khiết vô song. Người này, tà mị, mê hoặc, đối với Phương, hắn là địa, Phương c*̉a nàng chính là thiên. Huống gì Hoàng Lam Phương hắn thích đồ trắng thuần khiết, người này hiện tại là hắc trường bào.Tay mân mê vài viên sỏi, hướng tới bàn tay cầm chén rượu chuẩn bị đưa lên môi c*̉a hắnSưu.... choang......Bạch Bạch ôm nàng từ cửa sổ tầng 2 nhảy xuống.- thất lễ rồi, ta bắn nhầm phía a!!! - nàng giọng điệu ngả ngớn cười- tiểu thư, ko sao! - hắn mỉm cười, khuôn mặt thêm phần tà mịXem ra, cái nữ nhân xinh đẹp, uốn lượn như rắn bên thân hắn là mặt biến sắc. Nàng là người hạ thủ.Loan Loan đến bên hắn, ghé tai, nói nhỏ vài câu, ko cho ai ngoài hắn nghe. Tên đó cười sang sảng- vậy từ xa đã nhận ra, quý nhân a!!!- vậy, xử lí thế nào tùy ngươi, ko làm bẩn Cẩm sắc lâu c*̉a ta là được! - Nàng nhíu mày- vậy cô nương là? - hắn nâng cằm nàng: thực là mỹ nhân, tiểu nha đầu cực đại xinh đẹp- ngươi dám làm vậy với ta lần nữa, ta sẽ banh thây ngươi. Nghe cho rõ, coi như tạ ơn cứu mạng đi, tối nay tới tam vương phủ gặp ta!- Hồ ly xảo quyệt! - hắn cười, 1 tia sủng nịch.Nàng qua đi, cước bộ ra khỏi Cẩm sắc lâu.Tam vương phủ- Loan nhi a! Hôm nay tại sao ko cho ta vào chứ??? - Hoàng Lam Phương nũng nịu, chu môi, dáng vẻ cực đáng yêu trước cửa phòng nàng.- ta mệt mỏi, đi ra.- nàng ko thể nói rằng gặp nam nhân khác a, chứ ko hắn ăn dấm chua rồi bảo nàng hồng hạnh vượt tường là toi nga!!!- vậy ko chung giường c*̃ng được, ta ngủ bên sàng được mà. Ta muốn coi nàng a! - cái tam vương gia cao ngạo a, làm nô bộc đi qua cảm thấy buồn cười.- ko, ngươi!ko đi ta liền viết hòa ly thư!! - nàng gằn giọng, nói- được, ta đi......! Hắn đem.cái bộ mặt ỉu xìu ra khỏa Cẩm hoa cư c*̉a nàng. Coi bộ rất bực a!
Loan Loan sau khi làm hoà với Hoàng Lam Phương, hôm sau nàng đã sang Cẩm sắc lâu xem Bạch Bạch làm việc như thế nào.
Cẩm sắc lâu
Nàng ngồi trên tầng 2, nhìn xuống được hết thảy phía dưới.
- chủ tử, tháng này, cẩm s...
- có độc - Bạch Bạch chưa thông báo xong, nàng đã nhíu mô nói- nam tử kia là chuẩn bị chết!
Nàng đánh mắt về phía dưới, 1 nam tử đẹp ko kém Phương c*̉a nàng, nhưng Phương mặt lạnh thì ít ra mang vẻ thuần khiết vô song. Người này, tà mị, mê hoặc, đối với Phương, hắn là địa, Phương c*̉a nàng chính là thiên. Huống gì Hoàng Lam Phương hắn thích đồ trắng thuần khiết, người này hiện tại là hắc trường bào.
Tay mân mê vài viên sỏi, hướng tới bàn tay cầm chén rượu chuẩn bị đưa lên môi c*̉a hắn
Sưu.... choang......
Bạch Bạch ôm nàng từ cửa sổ tầng 2 nhảy xuống.
- thất lễ rồi, ta bắn nhầm phía a!!! - nàng giọng điệu ngả ngớn cười
- tiểu thư, ko sao! - hắn mỉm cười, khuôn mặt thêm phần tà mị
Xem ra, cái nữ nhân xinh đẹp, uốn lượn như rắn bên thân hắn là mặt biến sắc. Nàng là người hạ thủ.
Loan Loan đến bên hắn, ghé tai, nói nhỏ vài câu, ko cho ai ngoài hắn nghe. Tên đó cười sang sảng
- vậy từ xa đã nhận ra, quý nhân a!!!
- vậy, xử lí thế nào tùy ngươi, ko làm bẩn Cẩm sắc lâu c*̉a ta là được! - Nàng nhíu mày
- vậy cô nương là? - hắn nâng cằm nàng: thực là mỹ nhân, tiểu nha đầu cực đại xinh đẹp
- ngươi dám làm vậy với ta lần nữa, ta sẽ banh thây ngươi. Nghe cho rõ, coi như tạ ơn cứu mạng đi, tối nay tới tam vương phủ gặp ta!
- Hồ ly xảo quyệt! - hắn cười, 1 tia sủng nịch.
Nàng qua đi, cước bộ ra khỏi Cẩm sắc lâu.
Tam vương phủ
- Loan nhi a! Hôm nay tại sao ko cho ta vào chứ??? - Hoàng Lam Phương nũng nịu, chu môi, dáng vẻ cực đáng yêu trước cửa phòng nàng.
- ta mệt mỏi, đi ra.- nàng ko thể nói rằng gặp nam nhân khác a, chứ ko hắn ăn dấm chua rồi bảo nàng hồng hạnh vượt tường là toi nga!!!
- vậy ko chung giường c*̃ng được, ta ngủ bên sàng được mà. Ta muốn coi nàng a! - cái tam vương gia cao ngạo a, làm nô bộc đi qua cảm thấy buồn cười.
- ko, ngươi!ko đi ta liền viết hòa ly thư!! - nàng gằn giọng, nói
- được, ta đi......! Hắn đem.cái bộ mặt ỉu xìu ra khỏa Cẩm hoa cư c*̉a nàng. Coi bộ rất bực a!
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Loan Loan sau khi làm hoà với Hoàng Lam Phương, hôm sau nàng đã sang Cẩm sắc lâu xem Bạch Bạch làm việc như thế nào.Cẩm sắc lâuNàng ngồi trên tầng 2, nhìn xuống được hết thảy phía dưới.- chủ tử, tháng này, cẩm s...- có độc - Bạch Bạch chưa thông báo xong, nàng đã nhíu mô nói- nam tử kia là chuẩn bị chết!Nàng đánh mắt về phía dưới, 1 nam tử đẹp ko kém Phương c*̉a nàng, nhưng Phương mặt lạnh thì ít ra mang vẻ thuần khiết vô song. Người này, tà mị, mê hoặc, đối với Phương, hắn là địa, Phương c*̉a nàng chính là thiên. Huống gì Hoàng Lam Phương hắn thích đồ trắng thuần khiết, người này hiện tại là hắc trường bào.Tay mân mê vài viên sỏi, hướng tới bàn tay cầm chén rượu chuẩn bị đưa lên môi c*̉a hắnSưu.... choang......Bạch Bạch ôm nàng từ cửa sổ tầng 2 nhảy xuống.- thất lễ rồi, ta bắn nhầm phía a!!! - nàng giọng điệu ngả ngớn cười- tiểu thư, ko sao! - hắn mỉm cười, khuôn mặt thêm phần tà mịXem ra, cái nữ nhân xinh đẹp, uốn lượn như rắn bên thân hắn là mặt biến sắc. Nàng là người hạ thủ.Loan Loan đến bên hắn, ghé tai, nói nhỏ vài câu, ko cho ai ngoài hắn nghe. Tên đó cười sang sảng- vậy từ xa đã nhận ra, quý nhân a!!!- vậy, xử lí thế nào tùy ngươi, ko làm bẩn Cẩm sắc lâu c*̉a ta là được! - Nàng nhíu mày- vậy cô nương là? - hắn nâng cằm nàng: thực là mỹ nhân, tiểu nha đầu cực đại xinh đẹp- ngươi dám làm vậy với ta lần nữa, ta sẽ banh thây ngươi. Nghe cho rõ, coi như tạ ơn cứu mạng đi, tối nay tới tam vương phủ gặp ta!- Hồ ly xảo quyệt! - hắn cười, 1 tia sủng nịch.Nàng qua đi, cước bộ ra khỏi Cẩm sắc lâu.Tam vương phủ- Loan nhi a! Hôm nay tại sao ko cho ta vào chứ??? - Hoàng Lam Phương nũng nịu, chu môi, dáng vẻ cực đáng yêu trước cửa phòng nàng.- ta mệt mỏi, đi ra.- nàng ko thể nói rằng gặp nam nhân khác a, chứ ko hắn ăn dấm chua rồi bảo nàng hồng hạnh vượt tường là toi nga!!!- vậy ko chung giường c*̃ng được, ta ngủ bên sàng được mà. Ta muốn coi nàng a! - cái tam vương gia cao ngạo a, làm nô bộc đi qua cảm thấy buồn cười.- ko, ngươi!ko đi ta liền viết hòa ly thư!! - nàng gằn giọng, nói- được, ta đi......! Hắn đem.cái bộ mặt ỉu xìu ra khỏa Cẩm hoa cư c*̉a nàng. Coi bộ rất bực a!