Tác giả:

Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…

Chương 54

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Loan Loan ngồi trên ngựa nhìn vào khoảng không vô định trước mắt, nàng thẫn thờ.Nàng bỗng dưng nhớ tới cái ôm ấm áp c*̉a hắn mỗi khi nàng ngồi trên lưng ngựa. Nhớ cái cách hắn cười với nàng, cách hắn yêu chiều nhéo má, vuốt tóc tím bạc xinh đẹp c*̉a nàng, kể cả nàng làm sai, làm chuyện kinh thiên động địa nhưng hắn vẫn vô lý đứng về phía nàng. Nàng khẽ lắc đầu, thở dài: chỉ 1 tháng, 1 tháng là đủ rồi.Ngọc Di ko biết cưỡi ngựa nên bất đắc dĩ chung ngựa với Uyển Minh Phong. Còn lại mỗi người 1 ngựa.Hoàng cung Kim Tỏa quốc- ngươi nghe rồi chứ? Mang nàng về đây. Hãy nhớ, nữ tử mang mái tóc tím bạc - Mộ Dung Trần tiếng nói vọng ra ngoài cửa. Trong thư phòng, hắn long bào ngồi trên ghế. Khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ đăm chiêu suy nghĩ...Tam vương phủ _ Hoàng Bảo triều- CHẾT TIỆT, CÁC NGƯƠI LÀM ĂN KIỂU GÌ THẾ HẢ??? - Hoàng Lam Phương rống giận, gào thét. 5 hắc y nhân vẻ mặt tái xanh quỳ dập đầu trên đất. 5 người này, toàn là cao thủ hắn tuyển chọn để ngăn cản nàng hôm qua, nhưng sao lại dễ dàng bị đánh bạo chỉ với 2 kim nhỏ như vậy??? Muốn làm hắn tức chết hay sao???- chết tiệt, Loan nhi, đích thân bổn vương gia lôi nàng về phủ!!! - hắn đứng phắt dậy, toan đi ra ngoài cửa.- đứng lại, chưa phê xong tấu chương mà tính chuồn hả - Hoàng Thiên Minh và Hoàng Khiêm Tôn bước vào.- đại huynh, nhị huynh, 2 người để sau đi - hắn sắc mặt ko đổi tiêu sái bước đi- ko, mau quay lại, thảo nào Loan nhi gửi thư cho ta tới ngăn ngươi- Hoàng Thiên Minh tặc lưỡi, bất đắc dĩ kéo hắn lại- ai cho huynh gọi nàng là Loan nhi?.- hắn nhíu mày- quên rồi sao? Nàng là biểu muội c*̉ata...!!! - Hoàng Thiên Minh nhếch mép, cười gian

Loan Loan ngồi trên ngựa nhìn vào khoảng không vô định trước mắt, nàng thẫn thờ.

Nàng bỗng dưng nhớ tới cái ôm ấm áp c*̉a hắn mỗi khi nàng ngồi trên lưng ngựa. Nhớ cái cách hắn cười với nàng, cách hắn yêu chiều nhéo má, vuốt tóc tím bạc xinh đẹp c*̉a nàng, kể cả nàng làm sai, làm chuyện kinh thiên động địa nhưng hắn vẫn vô lý đứng về phía nàng. Nàng khẽ lắc đầu, thở dài: chỉ 1 tháng, 1 tháng là đủ rồi.

Ngọc Di ko biết cưỡi ngựa nên bất đắc dĩ chung ngựa với Uyển Minh Phong. Còn lại mỗi người 1 ngựa.

Hoàng cung Kim Tỏa quốc

- ngươi nghe rồi chứ? Mang nàng về đây. Hãy nhớ, nữ tử mang mái tóc tím bạc - Mộ Dung Trần tiếng nói vọng ra ngoài cửa. Trong thư phòng, hắn long bào ngồi trên ghế. Khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ đăm chiêu suy nghĩ...

Tam vương phủ _ Hoàng Bảo triều

- CHẾT TIỆT, CÁC NGƯƠI LÀM ĂN KIỂU GÌ THẾ HẢ??? - Hoàng Lam Phương rống giận, gào thét. 5 hắc y nhân vẻ mặt tái xanh quỳ dập đầu trên đất. 5 người này, toàn là cao thủ hắn tuyển chọn để ngăn cản nàng hôm qua, nhưng sao lại dễ dàng bị đánh bạo chỉ với 2 kim nhỏ như vậy??? Muốn làm hắn tức chết hay sao???

- chết tiệt, Loan nhi, đích thân bổn vương gia lôi nàng về phủ!!! - hắn đứng phắt dậy, toan đi ra ngoài cửa.

- đứng lại, chưa phê xong tấu chương mà tính chuồn hả - Hoàng Thiên Minh và Hoàng Khiêm Tôn bước vào.

- đại huynh, nhị huynh, 2 người để sau đi - hắn sắc mặt ko đổi tiêu sái bước đi

- ko, mau quay lại, thảo nào Loan nhi gửi thư cho ta tới ngăn ngươi- Hoàng Thiên Minh tặc lưỡi, bất đắc dĩ kéo hắn lại

- ai cho huynh gọi nàng là Loan nhi?.- hắn nhíu mày

- quên rồi sao? Nàng là biểu muội c*̉ata...!!! - Hoàng Thiên Minh nhếch mép, cười gian

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Loan Loan ngồi trên ngựa nhìn vào khoảng không vô định trước mắt, nàng thẫn thờ.Nàng bỗng dưng nhớ tới cái ôm ấm áp c*̉a hắn mỗi khi nàng ngồi trên lưng ngựa. Nhớ cái cách hắn cười với nàng, cách hắn yêu chiều nhéo má, vuốt tóc tím bạc xinh đẹp c*̉a nàng, kể cả nàng làm sai, làm chuyện kinh thiên động địa nhưng hắn vẫn vô lý đứng về phía nàng. Nàng khẽ lắc đầu, thở dài: chỉ 1 tháng, 1 tháng là đủ rồi.Ngọc Di ko biết cưỡi ngựa nên bất đắc dĩ chung ngựa với Uyển Minh Phong. Còn lại mỗi người 1 ngựa.Hoàng cung Kim Tỏa quốc- ngươi nghe rồi chứ? Mang nàng về đây. Hãy nhớ, nữ tử mang mái tóc tím bạc - Mộ Dung Trần tiếng nói vọng ra ngoài cửa. Trong thư phòng, hắn long bào ngồi trên ghế. Khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ đăm chiêu suy nghĩ...Tam vương phủ _ Hoàng Bảo triều- CHẾT TIỆT, CÁC NGƯƠI LÀM ĂN KIỂU GÌ THẾ HẢ??? - Hoàng Lam Phương rống giận, gào thét. 5 hắc y nhân vẻ mặt tái xanh quỳ dập đầu trên đất. 5 người này, toàn là cao thủ hắn tuyển chọn để ngăn cản nàng hôm qua, nhưng sao lại dễ dàng bị đánh bạo chỉ với 2 kim nhỏ như vậy??? Muốn làm hắn tức chết hay sao???- chết tiệt, Loan nhi, đích thân bổn vương gia lôi nàng về phủ!!! - hắn đứng phắt dậy, toan đi ra ngoài cửa.- đứng lại, chưa phê xong tấu chương mà tính chuồn hả - Hoàng Thiên Minh và Hoàng Khiêm Tôn bước vào.- đại huynh, nhị huynh, 2 người để sau đi - hắn sắc mặt ko đổi tiêu sái bước đi- ko, mau quay lại, thảo nào Loan nhi gửi thư cho ta tới ngăn ngươi- Hoàng Thiên Minh tặc lưỡi, bất đắc dĩ kéo hắn lại- ai cho huynh gọi nàng là Loan nhi?.- hắn nhíu mày- quên rồi sao? Nàng là biểu muội c*̉ata...!!! - Hoàng Thiên Minh nhếch mép, cười gian

Chương 54