Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…
Chương 55
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Nàng thấy đi khá xa với nhóm Uyển Minh Phong, liền lấy chân thúc bụng ngựa chạy lên.6 người họ đã xuống ngựa, bâu quanh 1 cái gì đó. Chả lẽ vụng trộm làm việc xấu sao?- nè, mấy người làm gì đó? - Nàng vỗ vai Uyển Minh Phong, ngó lại xem. Thì ra là 1 đứa bé trai khoảng 3, 4 tuổi gì đó, thương tích đầy người, khuôn mặt cực kì babykute, trông rất đáng thương đang xỉu. Bách Liên hiện tại đang trị thương cho nó.- đứa nhỏ này bị sao vậy? - Nàng hỏi- ko biết nữa, nó bị thương rất nặng, như thể bị tra tấn vậy - Bách Liên khó hiểu nói- vậy cứu nó đi, khi nào tỉnh dậy hỏi chuyện sau - nàng quay người, leo lên lưng ngựa1 tiếng sau _ Hưng Thuận thành _ thành gần nhất Kim Tỏa quốcTiểu tử kia mới tỉnh dậy, đôi mắt bạch kim xinh đẹp lướt qua 1 hồi đám người trước mắt. Tiểu tử này thật là xinh đẹp nha, có lẽ sau này nối dõi Phương về khoản đệ nhất mỹ nam được đấy.- tiểu đệ, ngươi tê gì? - Ngọc Di dịu dàng hỏi- ta... tên Bạch Ly! - hắn thỏ thẻ đáp- Hahaaaa!!! Đúng quá, giống y hồ ly trắng ấy!!! - Di Di ôm bụng cười. Tất cả nhìn Di Di với con mắt hình viên đạn. Loan Loan ngồi bên cạnh, thuận tay đập vào đầu nàng 1 cái- a... mẫu thân...! - Bạch Ly ngây thơ nhìn phía trước, chỉ tay.Mọi người theo hướng tay hắn chỉ, chỉ soi đến... chỗ Loan Loan nàng???- Tiểu muội, ngươi... lại có con riêng ư? - Uyển Minh Phong mấp máy môi nhìn nàng- đồ đần, ta là loại nữ nhi như vậy sao? - Nàng sử dụng thuật, 1 cánh hoa tử la lan xẹt qua mặt Uyển Minh Phong, vương tơ máu- haha, ta đùa mà - hắn cười trừ, lùi lại mấy bước.Nàng đến bên cạnh Bạch Ly, c*́i người- tiểu đệ, ta ko phải mẫu thân ngươi- mẫu thân, người ghét Ly nhi như vậy sao...??? - hắn nước mắt tràn khóe my, môi nhỏ nhợt nhạt cắn chặt, khuôn mặt đáng thương đến tội nghiệp- nhưng ta....- mẫu thân... ta sợ lắm, đừng bỏ rơi ta mà....!!!!- hắn nhảy xuống giường, ôm chân nàng khóc thảm thương- được, được, mau nín đi, con là nhi tử c*̉a ta, được rồi chứ? - Nàng khuôn mặt vặn vẹo, ôm Bạch Ly lên- mẫu thân!!! - hắn cười trong sáng nhìn nàng, nhưng ai sẽ nghĩ được trong nụ cười đó, ấp ủ bao tham vọng và mưu mô tính toán???
Nàng thấy đi khá xa với nhóm Uyển Minh Phong, liền lấy chân thúc bụng ngựa chạy lên.
6 người họ đã xuống ngựa, bâu quanh 1 cái gì đó. Chả lẽ vụng trộm làm việc xấu sao?
- nè, mấy người làm gì đó? - Nàng vỗ vai Uyển Minh Phong, ngó lại xem. Thì ra là 1 đứa bé trai khoảng 3, 4 tuổi gì đó, thương tích đầy người, khuôn mặt cực kì babykute, trông rất đáng thương đang xỉu. Bách Liên hiện tại đang trị thương cho nó.
- đứa nhỏ này bị sao vậy? - Nàng hỏi
- ko biết nữa, nó bị thương rất nặng, như thể bị tra tấn vậy - Bách Liên khó hiểu nói
- vậy cứu nó đi, khi nào tỉnh dậy hỏi chuyện sau - nàng quay người, leo lên lưng ngựa
1 tiếng sau _ Hưng Thuận thành _ thành gần nhất Kim Tỏa quốc
Tiểu tử kia mới tỉnh dậy, đôi mắt bạch kim xinh đẹp lướt qua 1 hồi đám người trước mắt. Tiểu tử này thật là xinh đẹp nha, có lẽ sau này nối dõi Phương về khoản đệ nhất mỹ nam được đấy.
- tiểu đệ, ngươi tê gì? - Ngọc Di dịu dàng hỏi
- ta... tên Bạch Ly! - hắn thỏ thẻ đáp
- Hahaaaa!!! Đúng quá, giống y hồ ly trắng ấy!!! - Di Di ôm bụng cười. Tất cả nhìn Di Di với con mắt hình viên đạn. Loan Loan ngồi bên cạnh, thuận tay đập vào đầu nàng 1 cái
- a... mẫu thân...! - Bạch Ly ngây thơ nhìn phía trước, chỉ tay.
Mọi người theo hướng tay hắn chỉ, chỉ soi đến... chỗ Loan Loan nàng???
- Tiểu muội, ngươi... lại có con riêng ư? - Uyển Minh Phong mấp máy môi nhìn nàng
- đồ đần, ta là loại nữ nhi như vậy sao? - Nàng sử dụng thuật, 1 cánh hoa tử la lan xẹt qua mặt Uyển Minh Phong, vương tơ máu
- haha, ta đùa mà - hắn cười trừ, lùi lại mấy bước.
Nàng đến bên cạnh Bạch Ly, c*́i người
- tiểu đệ, ta ko phải mẫu thân ngươi
- mẫu thân, người ghét Ly nhi như vậy sao...??? - hắn nước mắt tràn khóe my, môi nhỏ nhợt nhạt cắn chặt, khuôn mặt đáng thương đến tội nghiệp
- nhưng ta....
- mẫu thân... ta sợ lắm, đừng bỏ rơi ta mà....!!!!- hắn nhảy xuống giường, ôm chân nàng khóc thảm thương
- được, được, mau nín đi, con là nhi tử c*̉a ta, được rồi chứ? - Nàng khuôn mặt vặn vẹo, ôm Bạch Ly lên
- mẫu thân!!! - hắn cười trong sáng nhìn nàng, nhưng ai sẽ nghĩ được trong nụ cười đó, ấp ủ bao tham vọng và mưu mô tính toán???
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Nàng thấy đi khá xa với nhóm Uyển Minh Phong, liền lấy chân thúc bụng ngựa chạy lên.6 người họ đã xuống ngựa, bâu quanh 1 cái gì đó. Chả lẽ vụng trộm làm việc xấu sao?- nè, mấy người làm gì đó? - Nàng vỗ vai Uyển Minh Phong, ngó lại xem. Thì ra là 1 đứa bé trai khoảng 3, 4 tuổi gì đó, thương tích đầy người, khuôn mặt cực kì babykute, trông rất đáng thương đang xỉu. Bách Liên hiện tại đang trị thương cho nó.- đứa nhỏ này bị sao vậy? - Nàng hỏi- ko biết nữa, nó bị thương rất nặng, như thể bị tra tấn vậy - Bách Liên khó hiểu nói- vậy cứu nó đi, khi nào tỉnh dậy hỏi chuyện sau - nàng quay người, leo lên lưng ngựa1 tiếng sau _ Hưng Thuận thành _ thành gần nhất Kim Tỏa quốcTiểu tử kia mới tỉnh dậy, đôi mắt bạch kim xinh đẹp lướt qua 1 hồi đám người trước mắt. Tiểu tử này thật là xinh đẹp nha, có lẽ sau này nối dõi Phương về khoản đệ nhất mỹ nam được đấy.- tiểu đệ, ngươi tê gì? - Ngọc Di dịu dàng hỏi- ta... tên Bạch Ly! - hắn thỏ thẻ đáp- Hahaaaa!!! Đúng quá, giống y hồ ly trắng ấy!!! - Di Di ôm bụng cười. Tất cả nhìn Di Di với con mắt hình viên đạn. Loan Loan ngồi bên cạnh, thuận tay đập vào đầu nàng 1 cái- a... mẫu thân...! - Bạch Ly ngây thơ nhìn phía trước, chỉ tay.Mọi người theo hướng tay hắn chỉ, chỉ soi đến... chỗ Loan Loan nàng???- Tiểu muội, ngươi... lại có con riêng ư? - Uyển Minh Phong mấp máy môi nhìn nàng- đồ đần, ta là loại nữ nhi như vậy sao? - Nàng sử dụng thuật, 1 cánh hoa tử la lan xẹt qua mặt Uyển Minh Phong, vương tơ máu- haha, ta đùa mà - hắn cười trừ, lùi lại mấy bước.Nàng đến bên cạnh Bạch Ly, c*́i người- tiểu đệ, ta ko phải mẫu thân ngươi- mẫu thân, người ghét Ly nhi như vậy sao...??? - hắn nước mắt tràn khóe my, môi nhỏ nhợt nhạt cắn chặt, khuôn mặt đáng thương đến tội nghiệp- nhưng ta....- mẫu thân... ta sợ lắm, đừng bỏ rơi ta mà....!!!!- hắn nhảy xuống giường, ôm chân nàng khóc thảm thương- được, được, mau nín đi, con là nhi tử c*̉a ta, được rồi chứ? - Nàng khuôn mặt vặn vẹo, ôm Bạch Ly lên- mẫu thân!!! - hắn cười trong sáng nhìn nàng, nhưng ai sẽ nghĩ được trong nụ cười đó, ấp ủ bao tham vọng và mưu mô tính toán???