Trong bệnh viện, tại một phòng bệnh đơn, một cô gái gương mặt tái nhợt, trên người cắm không ít dây máy móc. Bên trong phòng bệnh chỉ có mình cô, cũng chẳng có bác sĩ hay ngưòi nh à. Máy thở ô xi và điện tim đồ thay đổi một cách kì dị, sau đó ổn định trở lại. Ngón tay khẽ động đậy cho thấy cô ấy muốn tỉnh laị. Một y tá đi vào phòng bệnh kiểm tra, thấy vậy vội gọi bác sĩ. Thanh Huyên thấy cả người tê rần. Nỗi đau đớn đánh úp lại khiến cô không kịp nhận ra mình đang ở đâu. Có ánh sáng chiếu thẳng vào đồng tử cô khiến con ngươi co rút lại. Cô nghe loáng thoáng thấy tiếng có người nói “Bệnh nhân tỉnh rồi.” Đã trở về sao? Đầu óc cô chết lặng, trái tim cũng ẩn ẩn đau đớn. Một giọt nước mắt khẽ lăn từ khóe mắt Thanh Huyên. Thế nhưng cô vẫn chưa mở mắt. Có lẽ là sợ. Hoặc không muốn đối mặt với thực tại này. *** Ba tháng sau “Cháu thực sự muốn xuất viện sao?” Vị bác sĩ nâng quyển bệnh án, có chút nhíu mi “Cảm ơn bác sĩ Lưu. Cháu muốn trở về nhà. Thời gian qua đã làm phiền bác sĩ.” Cô gái khuôn…
Chương 16: Chụp ảnh
Thanh Huyên Trở VềTác giả: Lưu Thiên ThiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong bệnh viện, tại một phòng bệnh đơn, một cô gái gương mặt tái nhợt, trên người cắm không ít dây máy móc. Bên trong phòng bệnh chỉ có mình cô, cũng chẳng có bác sĩ hay ngưòi nh à. Máy thở ô xi và điện tim đồ thay đổi một cách kì dị, sau đó ổn định trở lại. Ngón tay khẽ động đậy cho thấy cô ấy muốn tỉnh laị. Một y tá đi vào phòng bệnh kiểm tra, thấy vậy vội gọi bác sĩ. Thanh Huyên thấy cả người tê rần. Nỗi đau đớn đánh úp lại khiến cô không kịp nhận ra mình đang ở đâu. Có ánh sáng chiếu thẳng vào đồng tử cô khiến con ngươi co rút lại. Cô nghe loáng thoáng thấy tiếng có người nói “Bệnh nhân tỉnh rồi.” Đã trở về sao? Đầu óc cô chết lặng, trái tim cũng ẩn ẩn đau đớn. Một giọt nước mắt khẽ lăn từ khóe mắt Thanh Huyên. Thế nhưng cô vẫn chưa mở mắt. Có lẽ là sợ. Hoặc không muốn đối mặt với thực tại này. *** Ba tháng sau “Cháu thực sự muốn xuất viện sao?” Vị bác sĩ nâng quyển bệnh án, có chút nhíu mi “Cảm ơn bác sĩ Lưu. Cháu muốn trở về nhà. Thời gian qua đã làm phiền bác sĩ.” Cô gái khuôn… Antoni John là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng. Hắn năm nay có hơn 30 tuổi, sở thích là đi khắp thế giới chụp ảnh. Sắp tới có một cuộc thi lớn với chủ để Thiên sứ. Hắn nghĩ nát óc, tìm kiếm khắp những người mẫu mà hắn biết nhưng vẫn không vừa ý.Thiên sứ, nghe thật thánh khiết, thật tốt đẹp. Nhưng hắn muốn đột phá. Vì vậy hắn lại lữ trình, đi khắp nơi tìm kiếm. Còn có chưa đầy 1 tuần nữa hết hạn nộp tác phẩm, thế nhưng hắn vẫn chưa tìm được thiên sứ của mình.Hôm nay, hắn trên chiếc tàu du lịch đi Thanh đảo, hắn đã chứng kiến thiên sứ mà hắn muốn tìm kiếm. Là nụ cười thực sự hạnh phúc, như gột rửa tâm linh, cũng là ánh mắt lạnh băng, khí thế bức nhân đấy.Hắn đã nghĩ ra tên cho chủ đề bộ ảnh chụp của mình.Thiên sứ sa đọa.Chính là Lucifer.Thanh Huyên và Tạ Na hôm sau đến chỗ hẹn với Antoni. Antoni mang theo đoàn đội của mình, nhanh chóng hóa trang cho Thanh Huyên.Bộ đầu tiên hóa trang rất thuần khiết. Mắt đeo kính áp tròng xanh, tóc cũng đội bộ tóc xoăn giả vàng. Váy trắng chấm đất, thắt eo tinh tế, vương miện lấp lánh. Đúng thật là nhìn mình trong gương Thanh Huyên khó có thể nhận ra.Lúc đầu chụp ảnh, Antoni nhìn Thanh Huyên, chỉ đạo tư thế rồi bắt đầu chụp. Tuy nhiên, hắn cảm thấy có chỗ nào đó chưa ổn. Tạ Na bên cạnh nhìn quả thực há hốc mồm, cầm điện thoại chụp lia lịa."Dừng một chút. Trương, cô làm rất tốt nhưng tôi hi vọng có thể tốt hơn. Nhất là nụ cười.""Cười ư? Sao vậy?""Tôi không có cảm giác... Giống hôm qua vậy, lúc cô cầm điện thoại trên boong tàu. Nhớ lại cảm giác ấy, đúng... chính là nụ cười như vậy...."Quá trình chụp sau đó nhanh hơn, Antoni vô cùng hài lòng. Hắn gật đầu."Được rồi, cô đi thay bộ thứ hai và hóa lại trang đi."Tạ Na thấy Thanh Huyên xong, cả người hưng phấn cực."Huyên Huyên, quá đẹp, quá thuần khiết, quá khả ái. Uống nước đi.""Cảm ơn." Thanh Huyên nhận lấy nước uống, sau đó đi thay bộ thứ hai.Bộ thứ hai là bộ váy dài đỏ rực. Tóc Thanh Huyên thả xõa ra, đen bóng. Trang dung cũng trở nên sắc sảo đầy mị khí. Tạ Na liên tục ôm tim, la lên."Xong rồi, Huyên mĩ nhân, cậu phải chịu trách nhiệm. Tôi đã bị nữ vương khí trên người cậu miểu sát."Antoni cũng mắt sáng lên, trực tiếp đề ra hắn muốn chính là khí thế hôm qua lúc Thanh Huyên nhìn hắn. Thanh Huyên trực tiếp bày ra khí thế Hoàng thái phi, bễ nghễ nhìn hắn. Sau lại điều chỉnh một chút. Quá trình thuận lợi qua."Trương, trước khi công bố giải, có thể không cần đăng mấy tấm hình này lên được không?" Antoni cầu khẩn. "Chậm nhất là tháng 10 sẽ có kết quả. Đến lúc đó, nếu đạt giải nhất định tôi sẽ thêm cho cô một hồng bao lớn."Thanh Huyên suy nghĩ. Bây giờ mới tháng 7. 3 tháng nữa thì ba tháng. Cô cũng không vội một chút thời gian này. Hai người tạm biệt rồi quay lại khách sạn. Thanh Huyên nhận được tin nhắn thù lao 10 vạn được đánh tới, vui lòng nhận. Tạ Na có chút tiếc nuối vì không được khoe ảnh, hứng chí thiếu chút."Huyên Huyên, chúng ta đi đánh quái.""Tốt. Đợi gọi đồ đệ của tôi đã."Đồ đệ của Thanh Huyên chính là [Tịch Mịch] hay còn gọi là Âu Dương boss. Hắn chơi game rất không thành thạo, nhưng đập tiền vào nên trang bị lực chiến cao ào ào. Tạ Na không biết thân phận của hắn. Mỗi lần hai người đi phó bản cùng Thanh Huyên lại thi nhau tranh sủng. Thanh Huyên thật hết cách với hai vị con ghẻ này."Tên đồ đệ kia đã mãn cấp, lực chiến rất cao nhưng sức chiến quá tra. Mỗi lần đều là hắn kéo chân sau chúng ta."Đương nhiên trong game không có chức năng để kẻ mãn cấp bái sư. Vốn dĩ Âu Dương Thiên Minh muốn nói là vợ chồng, nhưng Thanh Huyên nhanh hơn, nói là đồ đệ nhặt được. Cắn chặt không nhận, Âu Dương hắn ủy khuất cực kì."Không sao, da dày thịt béo cho hắn đi trước." Thanh Huyên an ủi"Huyên Huyên, không phải cậu yêu qua mạng đấy chứ?" Tạ Na nghi ngờ "Bây giờ tình yêu võng du rất không đáng tin, cậu đừng dại dột.""Cậu nghĩ nhiều." Thanh Huyên dở khóc dở cười "Người này tôi quen biết ngoài đời. Là họ hàng, không cần lo lắng.""Thì ra là vậy." Tạ Na gật đầuDù thế nào cũng phải để ý không cho Huyên mĩ nhân yêu qua mạng. Tạ Na thầm nghĩ. Sau đó, ba người hội họp đi ngược quái, Tạ Na vẫn chú ý quan sát hai người hỗ động, canh nghiêm cực.
Antoni John là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng. Hắn năm nay có hơn 30 tuổi, sở thích là đi khắp thế giới chụp ảnh. Sắp tới có một cuộc thi lớn với chủ để Thiên sứ. Hắn nghĩ nát óc, tìm kiếm khắp những người mẫu mà hắn biết nhưng vẫn không vừa ý.
Thiên sứ, nghe thật thánh khiết, thật tốt đẹp. Nhưng hắn muốn đột phá. Vì vậy hắn lại lữ trình, đi khắp nơi tìm kiếm. Còn có chưa đầy 1 tuần nữa hết hạn nộp tác phẩm, thế nhưng hắn vẫn chưa tìm được thiên sứ của mình.
Hôm nay, hắn trên chiếc tàu du lịch đi Thanh đảo, hắn đã chứng kiến thiên sứ mà hắn muốn tìm kiếm. Là nụ cười thực sự hạnh phúc, như gột rửa tâm linh, cũng là ánh mắt lạnh băng, khí thế bức nhân đấy.
Hắn đã nghĩ ra tên cho chủ đề bộ ảnh chụp của mình.
Thiên sứ sa đọa.
Chính là Lucifer.
Thanh Huyên và Tạ Na hôm sau đến chỗ hẹn với Antoni. Antoni mang theo đoàn đội của mình, nhanh chóng hóa trang cho Thanh Huyên.
Bộ đầu tiên hóa trang rất thuần khiết. Mắt đeo kính áp tròng xanh, tóc cũng đội bộ tóc xoăn giả vàng. Váy trắng chấm đất, thắt eo tinh tế, vương miện lấp lánh. Đúng thật là nhìn mình trong gương Thanh Huyên khó có thể nhận ra.
Lúc đầu chụp ảnh, Antoni nhìn Thanh Huyên, chỉ đạo tư thế rồi bắt đầu chụp. Tuy nhiên, hắn cảm thấy có chỗ nào đó chưa ổn. Tạ Na bên cạnh nhìn quả thực há hốc mồm, cầm điện thoại chụp lia lịa.
"Dừng một chút. Trương, cô làm rất tốt nhưng tôi hi vọng có thể tốt hơn. Nhất là nụ cười."
"Cười ư? Sao vậy?"
"Tôi không có cảm giác... Giống hôm qua vậy, lúc cô cầm điện thoại trên boong tàu. Nhớ lại cảm giác ấy, đúng... chính là nụ cười như vậy...."
Quá trình chụp sau đó nhanh hơn, Antoni vô cùng hài lòng. Hắn gật đầu.
"Được rồi, cô đi thay bộ thứ hai và hóa lại trang đi."
Tạ Na thấy Thanh Huyên xong, cả người hưng phấn cực.
"Huyên Huyên, quá đẹp, quá thuần khiết, quá khả ái. Uống nước đi."
"Cảm ơn." Thanh Huyên nhận lấy nước uống, sau đó đi thay bộ thứ hai.
Bộ thứ hai là bộ váy dài đỏ rực. Tóc Thanh Huyên thả xõa ra, đen bóng. Trang dung cũng trở nên sắc sảo đầy mị khí. Tạ Na liên tục ôm tim, la lên.
"Xong rồi, Huyên mĩ nhân, cậu phải chịu trách nhiệm. Tôi đã bị nữ vương khí trên người cậu miểu sát."
Antoni cũng mắt sáng lên, trực tiếp đề ra hắn muốn chính là khí thế hôm qua lúc Thanh Huyên nhìn hắn. Thanh Huyên trực tiếp bày ra khí thế Hoàng thái phi, bễ nghễ nhìn hắn. Sau lại điều chỉnh một chút. Quá trình thuận lợi qua.
"Trương, trước khi công bố giải, có thể không cần đăng mấy tấm hình này lên được không?" Antoni cầu khẩn. "Chậm nhất là tháng 10 sẽ có kết quả. Đến lúc đó, nếu đạt giải nhất định tôi sẽ thêm cho cô một hồng bao lớn."
Thanh Huyên suy nghĩ. Bây giờ mới tháng 7. 3 tháng nữa thì ba tháng. Cô cũng không vội một chút thời gian này. Hai người tạm biệt rồi quay lại khách sạn. Thanh Huyên nhận được tin nhắn thù lao 10 vạn được đánh tới, vui lòng nhận. Tạ Na có chút tiếc nuối vì không được khoe ảnh, hứng chí thiếu chút.
"Huyên Huyên, chúng ta đi đánh quái."
"Tốt. Đợi gọi đồ đệ của tôi đã."
Đồ đệ của Thanh Huyên chính là [Tịch Mịch] hay còn gọi là Âu Dương boss. Hắn chơi game rất không thành thạo, nhưng đập tiền vào nên trang bị lực chiến cao ào ào. Tạ Na không biết thân phận của hắn. Mỗi lần hai người đi phó bản cùng Thanh Huyên lại thi nhau tranh sủng. Thanh Huyên thật hết cách với hai vị con ghẻ này.
"Tên đồ đệ kia đã mãn cấp, lực chiến rất cao nhưng sức chiến quá tra. Mỗi lần đều là hắn kéo chân sau chúng ta."
Đương nhiên trong game không có chức năng để kẻ mãn cấp bái sư. Vốn dĩ Âu Dương Thiên Minh muốn nói là vợ chồng, nhưng Thanh Huyên nhanh hơn, nói là đồ đệ nhặt được. Cắn chặt không nhận, Âu Dương hắn ủy khuất cực kì.
"Không sao, da dày thịt béo cho hắn đi trước." Thanh Huyên an ủi
"Huyên Huyên, không phải cậu yêu qua mạng đấy chứ?" Tạ Na nghi ngờ "Bây giờ tình yêu võng du rất không đáng tin, cậu đừng dại dột."
"Cậu nghĩ nhiều." Thanh Huyên dở khóc dở cười "Người này tôi quen biết ngoài đời. Là họ hàng, không cần lo lắng."
"Thì ra là vậy." Tạ Na gật đầu
Dù thế nào cũng phải để ý không cho Huyên mĩ nhân yêu qua mạng. Tạ Na thầm nghĩ. Sau đó, ba người hội họp đi ngược quái, Tạ Na vẫn chú ý quan sát hai người hỗ động, canh nghiêm cực.
Thanh Huyên Trở VềTác giả: Lưu Thiên ThiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong bệnh viện, tại một phòng bệnh đơn, một cô gái gương mặt tái nhợt, trên người cắm không ít dây máy móc. Bên trong phòng bệnh chỉ có mình cô, cũng chẳng có bác sĩ hay ngưòi nh à. Máy thở ô xi và điện tim đồ thay đổi một cách kì dị, sau đó ổn định trở lại. Ngón tay khẽ động đậy cho thấy cô ấy muốn tỉnh laị. Một y tá đi vào phòng bệnh kiểm tra, thấy vậy vội gọi bác sĩ. Thanh Huyên thấy cả người tê rần. Nỗi đau đớn đánh úp lại khiến cô không kịp nhận ra mình đang ở đâu. Có ánh sáng chiếu thẳng vào đồng tử cô khiến con ngươi co rút lại. Cô nghe loáng thoáng thấy tiếng có người nói “Bệnh nhân tỉnh rồi.” Đã trở về sao? Đầu óc cô chết lặng, trái tim cũng ẩn ẩn đau đớn. Một giọt nước mắt khẽ lăn từ khóe mắt Thanh Huyên. Thế nhưng cô vẫn chưa mở mắt. Có lẽ là sợ. Hoặc không muốn đối mặt với thực tại này. *** Ba tháng sau “Cháu thực sự muốn xuất viện sao?” Vị bác sĩ nâng quyển bệnh án, có chút nhíu mi “Cảm ơn bác sĩ Lưu. Cháu muốn trở về nhà. Thời gian qua đã làm phiền bác sĩ.” Cô gái khuôn… Antoni John là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng. Hắn năm nay có hơn 30 tuổi, sở thích là đi khắp thế giới chụp ảnh. Sắp tới có một cuộc thi lớn với chủ để Thiên sứ. Hắn nghĩ nát óc, tìm kiếm khắp những người mẫu mà hắn biết nhưng vẫn không vừa ý.Thiên sứ, nghe thật thánh khiết, thật tốt đẹp. Nhưng hắn muốn đột phá. Vì vậy hắn lại lữ trình, đi khắp nơi tìm kiếm. Còn có chưa đầy 1 tuần nữa hết hạn nộp tác phẩm, thế nhưng hắn vẫn chưa tìm được thiên sứ của mình.Hôm nay, hắn trên chiếc tàu du lịch đi Thanh đảo, hắn đã chứng kiến thiên sứ mà hắn muốn tìm kiếm. Là nụ cười thực sự hạnh phúc, như gột rửa tâm linh, cũng là ánh mắt lạnh băng, khí thế bức nhân đấy.Hắn đã nghĩ ra tên cho chủ đề bộ ảnh chụp của mình.Thiên sứ sa đọa.Chính là Lucifer.Thanh Huyên và Tạ Na hôm sau đến chỗ hẹn với Antoni. Antoni mang theo đoàn đội của mình, nhanh chóng hóa trang cho Thanh Huyên.Bộ đầu tiên hóa trang rất thuần khiết. Mắt đeo kính áp tròng xanh, tóc cũng đội bộ tóc xoăn giả vàng. Váy trắng chấm đất, thắt eo tinh tế, vương miện lấp lánh. Đúng thật là nhìn mình trong gương Thanh Huyên khó có thể nhận ra.Lúc đầu chụp ảnh, Antoni nhìn Thanh Huyên, chỉ đạo tư thế rồi bắt đầu chụp. Tuy nhiên, hắn cảm thấy có chỗ nào đó chưa ổn. Tạ Na bên cạnh nhìn quả thực há hốc mồm, cầm điện thoại chụp lia lịa."Dừng một chút. Trương, cô làm rất tốt nhưng tôi hi vọng có thể tốt hơn. Nhất là nụ cười.""Cười ư? Sao vậy?""Tôi không có cảm giác... Giống hôm qua vậy, lúc cô cầm điện thoại trên boong tàu. Nhớ lại cảm giác ấy, đúng... chính là nụ cười như vậy...."Quá trình chụp sau đó nhanh hơn, Antoni vô cùng hài lòng. Hắn gật đầu."Được rồi, cô đi thay bộ thứ hai và hóa lại trang đi."Tạ Na thấy Thanh Huyên xong, cả người hưng phấn cực."Huyên Huyên, quá đẹp, quá thuần khiết, quá khả ái. Uống nước đi.""Cảm ơn." Thanh Huyên nhận lấy nước uống, sau đó đi thay bộ thứ hai.Bộ thứ hai là bộ váy dài đỏ rực. Tóc Thanh Huyên thả xõa ra, đen bóng. Trang dung cũng trở nên sắc sảo đầy mị khí. Tạ Na liên tục ôm tim, la lên."Xong rồi, Huyên mĩ nhân, cậu phải chịu trách nhiệm. Tôi đã bị nữ vương khí trên người cậu miểu sát."Antoni cũng mắt sáng lên, trực tiếp đề ra hắn muốn chính là khí thế hôm qua lúc Thanh Huyên nhìn hắn. Thanh Huyên trực tiếp bày ra khí thế Hoàng thái phi, bễ nghễ nhìn hắn. Sau lại điều chỉnh một chút. Quá trình thuận lợi qua."Trương, trước khi công bố giải, có thể không cần đăng mấy tấm hình này lên được không?" Antoni cầu khẩn. "Chậm nhất là tháng 10 sẽ có kết quả. Đến lúc đó, nếu đạt giải nhất định tôi sẽ thêm cho cô một hồng bao lớn."Thanh Huyên suy nghĩ. Bây giờ mới tháng 7. 3 tháng nữa thì ba tháng. Cô cũng không vội một chút thời gian này. Hai người tạm biệt rồi quay lại khách sạn. Thanh Huyên nhận được tin nhắn thù lao 10 vạn được đánh tới, vui lòng nhận. Tạ Na có chút tiếc nuối vì không được khoe ảnh, hứng chí thiếu chút."Huyên Huyên, chúng ta đi đánh quái.""Tốt. Đợi gọi đồ đệ của tôi đã."Đồ đệ của Thanh Huyên chính là [Tịch Mịch] hay còn gọi là Âu Dương boss. Hắn chơi game rất không thành thạo, nhưng đập tiền vào nên trang bị lực chiến cao ào ào. Tạ Na không biết thân phận của hắn. Mỗi lần hai người đi phó bản cùng Thanh Huyên lại thi nhau tranh sủng. Thanh Huyên thật hết cách với hai vị con ghẻ này."Tên đồ đệ kia đã mãn cấp, lực chiến rất cao nhưng sức chiến quá tra. Mỗi lần đều là hắn kéo chân sau chúng ta."Đương nhiên trong game không có chức năng để kẻ mãn cấp bái sư. Vốn dĩ Âu Dương Thiên Minh muốn nói là vợ chồng, nhưng Thanh Huyên nhanh hơn, nói là đồ đệ nhặt được. Cắn chặt không nhận, Âu Dương hắn ủy khuất cực kì."Không sao, da dày thịt béo cho hắn đi trước." Thanh Huyên an ủi"Huyên Huyên, không phải cậu yêu qua mạng đấy chứ?" Tạ Na nghi ngờ "Bây giờ tình yêu võng du rất không đáng tin, cậu đừng dại dột.""Cậu nghĩ nhiều." Thanh Huyên dở khóc dở cười "Người này tôi quen biết ngoài đời. Là họ hàng, không cần lo lắng.""Thì ra là vậy." Tạ Na gật đầuDù thế nào cũng phải để ý không cho Huyên mĩ nhân yêu qua mạng. Tạ Na thầm nghĩ. Sau đó, ba người hội họp đi ngược quái, Tạ Na vẫn chú ý quan sát hai người hỗ động, canh nghiêm cực.