Tác giả:

Nguyễn Băng Như(xưng là ta nhé) Sau khi sáng tác xong bài viết của mình ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ chỉ đúng 1h rồi , ta bèn tính đi ngủ ai ngờ bụng reo lên ta đành an ủi bụng mình , sau đó xuống lầu kiếm đồ ăn vì có tính lười nên đồ ăn vặt luôn được mua dự trữ . Ta bỗng nghe tiếng chuông báo reo lên , ta vội chạy lên lầu để xem m.n phản hồi bài viết thế nào , bỗng nhiên ta trượt chân trực tiếp tiếp xúc thân mặt với đất mẹ . Sau đó , ngất xỉu luôn . Lần thứ 2 tỉnh lại vì chưa tiếp thu được ánh sáng nên ta phải nheo lại nhiều lần đến khi mắt thích ứng được thì ta kinh ngạc há mồm và trực tiếp ngốc lăng cuối cùng là nở nụ cười rất ư là đểu ~3~ Mình xuyên không rồi nga ~ hắc..hắc !!!

Chương 5: Gặp dạ tuyết

Du Ngoạn Mạt ThếTác giả: GióTheoMâyTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngNguyễn Băng Như(xưng là ta nhé) Sau khi sáng tác xong bài viết của mình ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ chỉ đúng 1h rồi , ta bèn tính đi ngủ ai ngờ bụng reo lên ta đành an ủi bụng mình , sau đó xuống lầu kiếm đồ ăn vì có tính lười nên đồ ăn vặt luôn được mua dự trữ . Ta bỗng nghe tiếng chuông báo reo lên , ta vội chạy lên lầu để xem m.n phản hồi bài viết thế nào , bỗng nhiên ta trượt chân trực tiếp tiếp xúc thân mặt với đất mẹ . Sau đó , ngất xỉu luôn . Lần thứ 2 tỉnh lại vì chưa tiếp thu được ánh sáng nên ta phải nheo lại nhiều lần đến khi mắt thích ứng được thì ta kinh ngạc há mồm và trực tiếp ngốc lăng cuối cùng là nở nụ cười rất ư là đểu ~3~ Mình xuyên không rồi nga ~ hắc..hắc !!! Khi nhìn thấy không gian giống như không gian ta miêu tả gồm Túp liều ; linh tuyền ; mô đất trồng trọt và chỉ có ngày không đêm nhưng diện tích muốn nhỏ hơn ta miêu tả trong văn .Ta đang trầm tư , 1 vọng nói non nớt nhưng lại mị hoặc chả dính nhau xíu nào “ Chủ nhân~ “ .Mắt phượng nheo lại giọng điệu tuy hỏi nhưng mang theo khẳng định “ Ngươi là người canh giữ không gian ?? “ cái vụ ngọc không gian có người canh giữ ta cũng chả lạ gì trong truyện có đầy nhưng ta hơi kinh ngạc vì trong nguyên tác không có chắc ta xuyên qua gây ra hiệu ứng bươm bướm rồi đành chịu thôi .Giọng nói lần nữa vang lên mạng theo sự sùng bái reo lên : “ Oa , chủ nhân thật thông minh nga~ . Xin tự giới thiệu ta là rắn bạc băng tên Dạ Tuyết , nhờ máu của người giúp ta thức tỉnh nên ta từ giờ sẽ là sủng vật của người “ Nhưng nó có 1 tia nghi hoặc nhưng thôi mai mốt hỏi sau vậy.Ta nghe nó nói xong ' ừm ' 1 tiếng sau đó cất bước đến linh tuyền đều ta quan tâm là làm sau mạnh hơn chứ quản khỉ gió nó là loài gì , tuy ta sợ rắn nhưng có thứ đáng sợ hơn rắn nhiều cần ta đối mặt kìa . Sau đó , trực tiếp cuối xuống uống một ngụm , đầu tiên , như có 1 dòng nước ấm chảy qa rồi từ từ đau đớn làm ta chịu không nổi trực tiếp ngất xỉu .

Khi nhìn thấy không gian giống như không gian ta miêu tả gồm Túp liều ; linh tuyền ; mô đất trồng trọt và chỉ có ngày không đêm nhưng diện tích muốn nhỏ hơn ta miêu tả trong văn .

Ta đang trầm tư , 1 vọng nói non nớt nhưng lại mị hoặc chả dính nhau xíu nào “ Chủ nhân~ “ .

Mắt phượng nheo lại giọng điệu tuy hỏi nhưng mang theo khẳng định “ Ngươi là người canh giữ không gian ?? “ cái vụ ngọc không gian có người canh giữ ta cũng chả lạ gì trong truyện có đầy nhưng ta hơi kinh ngạc vì trong nguyên tác không có chắc ta xuyên qua gây ra hiệu ứng bươm bướm rồi đành chịu thôi .

Giọng nói lần nữa vang lên mạng theo sự sùng bái reo lên : “ Oa , chủ nhân thật thông minh nga~ . Xin tự giới thiệu ta là rắn bạc băng tên Dạ Tuyết , nhờ máu của người giúp ta thức tỉnh nên ta từ giờ sẽ là sủng vật của người “ Nhưng nó có 1 tia nghi hoặc nhưng thôi mai mốt hỏi sau vậy.

Ta nghe nó nói xong ' ừm ' 1 tiếng sau đó cất bước đến linh tuyền đều ta quan tâm là làm sau mạnh hơn chứ quản khỉ gió nó là loài gì , tuy ta sợ rắn nhưng có thứ đáng sợ hơn rắn nhiều cần ta đối mặt kìa . Sau đó , trực tiếp cuối xuống uống một ngụm , đầu tiên , như có 1 dòng nước ấm chảy qa rồi từ từ đau đớn làm ta chịu không nổi trực tiếp ngất xỉu .

Du Ngoạn Mạt ThếTác giả: GióTheoMâyTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngNguyễn Băng Như(xưng là ta nhé) Sau khi sáng tác xong bài viết của mình ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ chỉ đúng 1h rồi , ta bèn tính đi ngủ ai ngờ bụng reo lên ta đành an ủi bụng mình , sau đó xuống lầu kiếm đồ ăn vì có tính lười nên đồ ăn vặt luôn được mua dự trữ . Ta bỗng nghe tiếng chuông báo reo lên , ta vội chạy lên lầu để xem m.n phản hồi bài viết thế nào , bỗng nhiên ta trượt chân trực tiếp tiếp xúc thân mặt với đất mẹ . Sau đó , ngất xỉu luôn . Lần thứ 2 tỉnh lại vì chưa tiếp thu được ánh sáng nên ta phải nheo lại nhiều lần đến khi mắt thích ứng được thì ta kinh ngạc há mồm và trực tiếp ngốc lăng cuối cùng là nở nụ cười rất ư là đểu ~3~ Mình xuyên không rồi nga ~ hắc..hắc !!! Khi nhìn thấy không gian giống như không gian ta miêu tả gồm Túp liều ; linh tuyền ; mô đất trồng trọt và chỉ có ngày không đêm nhưng diện tích muốn nhỏ hơn ta miêu tả trong văn .Ta đang trầm tư , 1 vọng nói non nớt nhưng lại mị hoặc chả dính nhau xíu nào “ Chủ nhân~ “ .Mắt phượng nheo lại giọng điệu tuy hỏi nhưng mang theo khẳng định “ Ngươi là người canh giữ không gian ?? “ cái vụ ngọc không gian có người canh giữ ta cũng chả lạ gì trong truyện có đầy nhưng ta hơi kinh ngạc vì trong nguyên tác không có chắc ta xuyên qua gây ra hiệu ứng bươm bướm rồi đành chịu thôi .Giọng nói lần nữa vang lên mạng theo sự sùng bái reo lên : “ Oa , chủ nhân thật thông minh nga~ . Xin tự giới thiệu ta là rắn bạc băng tên Dạ Tuyết , nhờ máu của người giúp ta thức tỉnh nên ta từ giờ sẽ là sủng vật của người “ Nhưng nó có 1 tia nghi hoặc nhưng thôi mai mốt hỏi sau vậy.Ta nghe nó nói xong ' ừm ' 1 tiếng sau đó cất bước đến linh tuyền đều ta quan tâm là làm sau mạnh hơn chứ quản khỉ gió nó là loài gì , tuy ta sợ rắn nhưng có thứ đáng sợ hơn rắn nhiều cần ta đối mặt kìa . Sau đó , trực tiếp cuối xuống uống một ngụm , đầu tiên , như có 1 dòng nước ấm chảy qa rồi từ từ đau đớn làm ta chịu không nổi trực tiếp ngất xỉu .

Chương 5: Gặp dạ tuyết