Tác giả:

Thật sự là thái bình nha. Hùng Miêu Nhi ngáp một cái thiệt to, hữu khí vô lực liếc Thẩm Lãng một cái. Thẩm Lãng đang xem sách. Một gốc cây cổ thụ, một ấm trà, một quyển sách cũ, một thân thanh sam, vẻ mặt điềm đạm. ” Uy, Thẩm Lãng……” ” Ân?” ” Vài năm nay trên giang hồ thật sóng yên bể lặng nha.” ” Miêu Nhi nhàm chán sao?” ” Ta thật tưởng niệm mấy tên kia.” Hùng Miêu Nhi trở mình một cái, vắt tay lên trán nhìn trời ” Úc? Ngươi nói là ai?” ” Vương Liên Hoa.” Thẩm Lãng đang muốn trở trang sách, ngẩng đầu nhìn Hùng Miêu Nhi một cái. Hùng Miêu Nhi thở dài: ” Năm năm trước biệt li nơi Đại Mạc, thì cũng chưa gặp lại hắn, giang hồ không có tiểu ác ma này, quả nhiên là không thú vị cực kỳ.” Thẩm Lãng trêu ghẹo nói: ” Miêu Nhi nếu nhớ hắn, vậy cũng có thể, đi Vân Mộng các ở Lạc Dương tìm hắn, hắn vẫn luôn ở đó.” Hùng Miêu Nhi  lăn lông lốc từ trên cỏ ngồi xuống, thét lên:” Ai…… Ai nói ta nhớ hắn, ta chỉ nói mà thôi.” Thẩm Lãng mỉm cười. Hùng Miêu Nhi nói:” Không biết hắn hiện tại sống tốt không…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...