Thật sự là thái bình nha. Hùng Miêu Nhi ngáp một cái thiệt to, hữu khí vô lực liếc Thẩm Lãng một cái. Thẩm Lãng đang xem sách. Một gốc cây cổ thụ, một ấm trà, một quyển sách cũ, một thân thanh sam, vẻ mặt điềm đạm. ” Uy, Thẩm Lãng……” ” Ân?”