Tác giả:

Trời đêm gió lớn, không trăng không sao, khí thu mát mẻ, nhưng lại lạnh lẽo quạnh hiu. Trên con đường yên tĩnh vắng vẻ, bất ngờ vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, tiếng trước dồn tiếng sau, cơ hồ muốn đập vỡ cả cánh cửa, lẫn sự tĩnh lặng trong nhà. Đại phu ở nội Y đường vừa chợp mắt, lại bị tiếng gõ cửa làm bừng tỉnh, thiết nghĩ có bệnh nhân khẩn cấp đến cầu, cả áo khoác cũng không phủ thêm, vội vàng mở cửa. “Đại phu, cứu mạng a.” Cửa mới mở được một phần, hai thân ảnh thiếu niên đã len vào trong. Đại phu ngẩn người, một thiếu niên cao phong tráng kiện ôm thân thể một nữ nhân bạch y, một thiếu niên gầy yếu khác cũng vội vàng bước vào, khẩn trương xoay người đóng kín cửa rồi tiến đến trước mắt ông. Hai người thân thủ nhanh nhẹn, bất quá cũng chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi mà võ công đã cao thâm khó ngờ nha. Hai tiểu tử này trên gương mặt nước mắt vẫn chưa khô. Thiếu niên lớn tuổi hơn có đôi mắt to hắc bạch phân minh (theo bọn ta nghĩ, là phân minh đen trắng thị phi a… >” “Đại phu,…

Quyển 3 - Chương 22: Giới thiệu

Lãng Đãng Giang Hồ Chi Thiết Kiếm Xuân ThuTác giả: Tự TừTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTrời đêm gió lớn, không trăng không sao, khí thu mát mẻ, nhưng lại lạnh lẽo quạnh hiu. Trên con đường yên tĩnh vắng vẻ, bất ngờ vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, tiếng trước dồn tiếng sau, cơ hồ muốn đập vỡ cả cánh cửa, lẫn sự tĩnh lặng trong nhà. Đại phu ở nội Y đường vừa chợp mắt, lại bị tiếng gõ cửa làm bừng tỉnh, thiết nghĩ có bệnh nhân khẩn cấp đến cầu, cả áo khoác cũng không phủ thêm, vội vàng mở cửa. “Đại phu, cứu mạng a.” Cửa mới mở được một phần, hai thân ảnh thiếu niên đã len vào trong. Đại phu ngẩn người, một thiếu niên cao phong tráng kiện ôm thân thể một nữ nhân bạch y, một thiếu niên gầy yếu khác cũng vội vàng bước vào, khẩn trương xoay người đóng kín cửa rồi tiến đến trước mắt ông. Hai người thân thủ nhanh nhẹn, bất quá cũng chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi mà võ công đã cao thâm khó ngờ nha. Hai tiểu tử này trên gương mặt nước mắt vẫn chưa khô. Thiếu niên lớn tuổi hơn có đôi mắt to hắc bạch phân minh (theo bọn ta nghĩ, là phân minh đen trắng thị phi a… >” “Đại phu,… Trước đây không lâu, Mạc Thu đã từng chân thực suy nghĩ, phải như thế nào mới có thể giống như Nhất Kiếm, đối với ái nhân nhất mực khăng khăng.Thâm tâm y không muốn cô phụ tình ý Nhất Kiếm dành cho mình, cho nên y luôn luôn cố gắng.Mà nay, y như vậy chết tâm tháp địa, như vậy yêu thương, thế mà đổi lấy lại là kết quả như thế này.Sinh tử của y, bị Nhất Kiếm đan tâm bỏ qua.Tính mạng này của y, nguyên là do Lục Dự ban cho. Từ ngày hắn đối chính mình nhẫn tâm hạ độc, cũng chính là hắn đã một tay g**t ch*t mình.Lục Mạc Thu y hiện giờ đã không còn thiếu người kia bất cứ thứ gì.Duyên Lăng Nhất Kiếm ngày trước ra tay cứu y một mạng. Nhưng từ thời điểm hắn giao mình cho Lục Dự, coi như cũng đã thống khoái trả hết nghĩa ân tình bao năm nay Mạc Thu nợ người kia.Vì cái gì, hai người mà y tối quan tâm nhất đều đan tâm đưa y vào tử lộ?

Trước đây không lâu, Mạc Thu đã từng chân thực suy nghĩ, phải như thế nào mới có thể giống như Nhất Kiếm, đối với ái nhân nhất mực khăng khăng.

Thâm tâm y không muốn cô phụ tình ý Nhất Kiếm dành cho mình, cho nên y luôn luôn cố gắng.

Mà nay, y như vậy chết tâm tháp địa, như vậy yêu thương, thế mà đổi lấy lại là kết quả như thế này.

Sinh tử của y, bị Nhất Kiếm đan tâm bỏ qua.

Tính mạng này của y, nguyên là do Lục Dự ban cho. Từ ngày hắn đối chính mình nhẫn tâm hạ độc, cũng chính là hắn đã một tay g**t ch*t mình.

Lục Mạc Thu y hiện giờ đã không còn thiếu người kia bất cứ thứ gì.

Duyên Lăng Nhất Kiếm ngày trước ra tay cứu y một mạng. Nhưng từ thời điểm hắn giao mình cho Lục Dự, coi như cũng đã thống khoái trả hết nghĩa ân tình bao năm nay Mạc Thu nợ người kia.

Vì cái gì, hai người mà y tối quan tâm nhất đều đan tâm đưa y vào tử lộ?

Lãng Đãng Giang Hồ Chi Thiết Kiếm Xuân ThuTác giả: Tự TừTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTrời đêm gió lớn, không trăng không sao, khí thu mát mẻ, nhưng lại lạnh lẽo quạnh hiu. Trên con đường yên tĩnh vắng vẻ, bất ngờ vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, tiếng trước dồn tiếng sau, cơ hồ muốn đập vỡ cả cánh cửa, lẫn sự tĩnh lặng trong nhà. Đại phu ở nội Y đường vừa chợp mắt, lại bị tiếng gõ cửa làm bừng tỉnh, thiết nghĩ có bệnh nhân khẩn cấp đến cầu, cả áo khoác cũng không phủ thêm, vội vàng mở cửa. “Đại phu, cứu mạng a.” Cửa mới mở được một phần, hai thân ảnh thiếu niên đã len vào trong. Đại phu ngẩn người, một thiếu niên cao phong tráng kiện ôm thân thể một nữ nhân bạch y, một thiếu niên gầy yếu khác cũng vội vàng bước vào, khẩn trương xoay người đóng kín cửa rồi tiến đến trước mắt ông. Hai người thân thủ nhanh nhẹn, bất quá cũng chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi mà võ công đã cao thâm khó ngờ nha. Hai tiểu tử này trên gương mặt nước mắt vẫn chưa khô. Thiếu niên lớn tuổi hơn có đôi mắt to hắc bạch phân minh (theo bọn ta nghĩ, là phân minh đen trắng thị phi a… >” “Đại phu,… Trước đây không lâu, Mạc Thu đã từng chân thực suy nghĩ, phải như thế nào mới có thể giống như Nhất Kiếm, đối với ái nhân nhất mực khăng khăng.Thâm tâm y không muốn cô phụ tình ý Nhất Kiếm dành cho mình, cho nên y luôn luôn cố gắng.Mà nay, y như vậy chết tâm tháp địa, như vậy yêu thương, thế mà đổi lấy lại là kết quả như thế này.Sinh tử của y, bị Nhất Kiếm đan tâm bỏ qua.Tính mạng này của y, nguyên là do Lục Dự ban cho. Từ ngày hắn đối chính mình nhẫn tâm hạ độc, cũng chính là hắn đã một tay g**t ch*t mình.Lục Mạc Thu y hiện giờ đã không còn thiếu người kia bất cứ thứ gì.Duyên Lăng Nhất Kiếm ngày trước ra tay cứu y một mạng. Nhưng từ thời điểm hắn giao mình cho Lục Dự, coi như cũng đã thống khoái trả hết nghĩa ân tình bao năm nay Mạc Thu nợ người kia.Vì cái gì, hai người mà y tối quan tâm nhất đều đan tâm đưa y vào tử lộ?

Quyển 3 - Chương 22: Giới thiệu