Trên vách núi, xác chết khắp nơi, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc. Bóng dáng Quân Phi Sắc cô độc kiên cường đứng thẳng, áo choàng màu đỏ tung bay theo gió, nhìn chằm chằm nữ tử chọc người yêu thích đang đằng đằng sát khí trước mặt, khóe môi hắn không khỏi nhếch lên nụ cười tà tứ: ''Như Nhi, nàng thật là nhẫn tâm.'' ''Quân Phi Sắc, đối với Đại ma đầu như ngươi, coi như có giết trăm ngàn lần cũng không đủ.'' Đối diện hắn, tay Úy Như Tuyết cầm trường kiếm, mắt lạnh như băng. ''Ha ha.'' Trên mặt tuyệt mỹ lộ ra giọng cười mỉa mai, đột nhiên, Quân Phi Sắc giang hai tay ra, ánh mắt sáng rực nhìn nàng chằm chằm. ''Có thể chết trong tay Như Nhi, Bổn tọa cũng coi như chết có ý nghĩa. Đến đây đi, dùng chiêu thức Bổn tọa dạy nàng.'' Dứt lời, hắn nhắm hai mắt lại, vì vậy không ai có thể nhìn thấy nỗi đau không nói thành lời sâu trong đôi mắt đen. Nghe được một câu cuối cùng của hắn, trong đầu Úy Như Tuyết hiện lên vô số sỉ nhục, lệ khí và sát khí dâng lên ép hai mắt nàng đỏ rực.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...