Khí trời thanh lành, núi biếc nước trong. Ánh mặt trời ban trưa rọi vào sơn cốc tĩnh lặng, một màu ấm áp. Trong sơn cốc có một dòng sông nhỏ, nước chảy lập lờ, trong veo chẳng gì sánh được. Bên bờ sông đầy sỏi đá, có cả các cây cao thấp không đều sinh trưởng, ánh mặt trời xuyên qua lá cây, hắt xuống mặt đất từng mảng rực rỡ. Giữa đám cây này, có một gốc cây đặc biệt bắt mắt. Nó cao to hơn tất cả các cây xung quanh đấy, thân cây cứng cáp, tán cây sum suê như một chiếc ô to được giương giữa trời che nắng. “Khò…” Chính dưới gốc cây to này có một bóng người đang gối lên rễ cây khổng lồ mà ngủ. Buổi trưa mang hơi thở ung dung thanh nhàn, cơn gió nhẹ lướt qua sơn cốc làm lá cây dậy lên tiếng xào xạc. Người nằm kia tựa như đang ngủ rất say, hoàn toàn thư giãn. Bỗng nhiên, trong không khí lại thoảng một thứ mùi khác. “Ầy…” Người đang nằm phát hiện ra, chậm chạp mở mắt. Một đôi mắt linh hoạt nhìn lên tán cây che trên đầu mình, dường như đang cẩn thận phân biệt một thứ gì đó. “Mùi máu tươi.”…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...