P.S:Anh công của chúng ta tóc trắng nhé ^^ Trên đường nhỏ chật hẹp trong rừng,một chiếc xe ngựa đơn sơ bay nhanh mang theo bụi đất mờ mịt,xa phu đè xuống nón cỏ trên đầu,quơ roi ngựa xua đuổi mã ngựa tung vó. “Trần Minh,còn bao lâu mới đến kinh thành?” Màn xe được vén lên phân nửa,từ bên trong xe lộ ra một gương mặt tú nhã. Người này ước chừng hai mươi tuổi đang mặc cẩm y màu đen,eo buộc đai ngọc,ống tay áo cùng trên vạt áo đều được thêu mưu đồ tinh sảo,cùng ngọc quan trên đầu hợp lại càng tăng thêm sức mạnh,mười ngón tay thon dài siết chặt bóng loáng như ngọc. Hàm dưới giương cao,phượng mâu hẹp dài có nhiều chấm nhỏ lung linh lóe sáng,phong độ quả thực chỉ có ở công tử thời buổi hỗn loạn. “Sắp rồi điện hạ,ước chừng một ngày nửa sẽ đến.” Xa phu vừa trả lời vừa giục ngựa chạy như điên. “Nhanh lên,đêm nay chúng ta nhất định phải về kinh.” Nhận thấy không khí bốn phía có phần không tầm thường,Chu Tĩnh Thần để xuống màn xe lui về bên trong. Thân là tam hoàng tử thiên triều,hắn luôn thận…
Tác giả: