Tác giả:

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào phòng, ta xoay người ngáp một cái thật to, cuộn lại một đống ngủ tiếp. Ta yêu nhất là ngủ. Ta thật đáng thương a, mười hai tuổi mất đi cha mẹ, ta thay cha mẹ vất vả nuôi đệ đệ duy nhất lớn lên, năm nay cũng đã vào Đại học. Ngậm đắng nuốt cay như thế, thật dũng cảm giỏi giang, ngủ nhiều thêm một chút cũng chẳng vấn đề gìđi. Đáng tiếc, ông trời không hề theo ý ta. Một đôi tay thò lên giường thô lỗ kéo dựng ta đứng lên, kéo kéo lay lay ta như thể ta là bù nhìn vậy. “Ca, rời giường” Tiểu tử chết tiệt, đối xử với ca ca đáng kính nhất của nó như thế. Hơn nữa ngày nào cũng như thế a. Ta nhắm mắt lắc đầu, mặc kệ nó nắm xuống ngủ tiếp, ngủ là trên hết! Mơ mơ màng màng, không biết bị lôi đi đâu, sau đó là một cái khăn ướt áp lên mặt. Đệđệ kiêu ngạo quý hóa trên khuôn mặt non nớt của ta ra sức chà chà xát xát, thiếu chút nữa thìđem mắt ta mũi ta miệng ta đặt sai vị trí. Đau quá, đau quá a! Rốt cục ta đầu hàng. Miễn cưỡng mở một bên mắt, hung hăng trừng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...