“Vợ à, em yêu anh” “Đã biết”, Tiêu Trần nhấp ngụm trà tiếp tục xem báo tài chính “Vợ à, em rất yêu anh, thật đó!” “Ừ”, Tiêu Trần lật báo gật đầu đáp lại “Em yêu anh hơn bất cứ kẻ nào trên đời!” —_—///, hắn hôm nay bị cái gì k*ch th*ch vậy? “Anh hỏi em yêu anh sâu đậm, em yêu anh xứng với biển sâu!” —________—///////, cư nhiên còn hát nhạc sến, hắn…… hắn từ khi nào đã thành…… b**n th**? Nhìn phản ứng vô biểu tình của Tiêu Trần, khuôn mặt sáng lạn của Kỉ Tích nhất thời tối sầm lại, suy sụp hạ bả vai trộm xem xét nam nhân bên người lại ai oán lên án: “Trần Trần một chút cũng không yêu em!” Lại nữa! Tiêu Trần âm thầm nhíu mi, nâng đầu khỏi mặt báo hỏi: “Hôm nay em gặp ai?” “Không có!” Kỉ Tích trảm đinh tiệt thiết trả lời. Tiêu trần chọn mi nói: “Nga? Thật sự không có?” “Không” “Vậy thì tốt”, khuôn mặt trắng nõn của Tiêu Trần lại hướng về mặt báo, tầm mắt tập trung vào trong tin tức, cũng không quay đầu lại tiếp lời “Em về phòng ngủ trước đi”. “Không cần!” Kỉ Tích nhìn chằm chằm Tiêu Trần…
Tác giả: