“Đừng lấy búp bê vải của ta!” Dưới cây ngô đồng, một cái tiểu cô nương ước chừng 5 tuổi bị một đám nhóc vậy quanh, bọn họ đang tranh đoạt món đồ chơi trẻ con trên tay tiểu cô nương. “Loại xú nha đầu như ngươi mà xứng với món đồ chơi đang lưu hành này ư? Hừ! Nói ngươi biết, cho dù để ngươi l**m đầu ngón chân của chúng ta, chúng ta còn ngại bẩn đấy!” Đứa nhỏ đứng đầu là một nam hài thân hình cao lớn, một phen đoạt lấy búp bê vải trên tay nữ hài,sau đó ném xuống đất, chân dùng sức thải (giẫm lên) thật mạnh. “Đừng khi dễ búp bê vải của ta, van cầu các ngươi. . . . . .” Tiểu cô nương khóc nức nở, lệ vương đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bất lực cầu xin tha thứ. Thấy hắn vẫn không ngừng giẫm, nàng liền dùng lực đạo cực kì nhỏ bé của mình đẩy nam hài ra, ý muốn làm cho hắn đình chỉ hành vi tàn nhẫn. “Cầu chúng ta? Ngươi cút ngay đi!” Nam hài tử ác liệt cười lớn, đại lực đem nữ hài hất ra, chỉ vào tiểu cô nương đang ủy khuất rơi lệ ấy, nói : “Mọi người nghe kỹ, nàng là do một hạ tiện nữ nhân dơ…
Chương 77: Tình cảm: Tới kĩ viện (2)
Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương GiaTác giả: Phong Dục TĩnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Đừng lấy búp bê vải của ta!” Dưới cây ngô đồng, một cái tiểu cô nương ước chừng 5 tuổi bị một đám nhóc vậy quanh, bọn họ đang tranh đoạt món đồ chơi trẻ con trên tay tiểu cô nương. “Loại xú nha đầu như ngươi mà xứng với món đồ chơi đang lưu hành này ư? Hừ! Nói ngươi biết, cho dù để ngươi l**m đầu ngón chân của chúng ta, chúng ta còn ngại bẩn đấy!” Đứa nhỏ đứng đầu là một nam hài thân hình cao lớn, một phen đoạt lấy búp bê vải trên tay nữ hài,sau đó ném xuống đất, chân dùng sức thải (giẫm lên) thật mạnh. “Đừng khi dễ búp bê vải của ta, van cầu các ngươi. . . . . .” Tiểu cô nương khóc nức nở, lệ vương đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bất lực cầu xin tha thứ. Thấy hắn vẫn không ngừng giẫm, nàng liền dùng lực đạo cực kì nhỏ bé của mình đẩy nam hài ra, ý muốn làm cho hắn đình chỉ hành vi tàn nhẫn. “Cầu chúng ta? Ngươi cút ngay đi!” Nam hài tử ác liệt cười lớn, đại lực đem nữ hài hất ra, chỉ vào tiểu cô nương đang ủy khuất rơi lệ ấy, nói : “Mọi người nghe kỹ, nàng là do một hạ tiện nữ nhân dơ… “ Phải không?”Hữu Nhàn nghi hoặc nghiêng đầu nhìn Tần Tương,biểu tình mất tự nhiên của hắn làm cho nàng cảm thấy không đúng.“ Đương nhiên là như vậy,tiểu nhân nào dám…………..lừa người?”“ Ngươi nhất định có chuyện gạt ta!”Hữu Nhàn khẩu khí khẳng định nói.Tần Tương mà ấp úng,chắc chắn có vấn đề.“ Không,không có chuyện gì giấu người.”“ Ngươi rốt cuộc có nói hay không,nếu hôm nay ngươi không nói thật cho ta biết,mấy hôm nay hắn ở nơi nào,ta từ nay về sau tuyệt đôi sẽ không để ý tới ngươi!”Hữu Nhàn tính khí trẻ con giở trò uy h**p.Tần Tương thật sự vẫn không đấu lại bộ dáng trẻ con này của nàng,hắn thở dài,đành thật thà khai báo:“ Vương gia cùng vương tử Thiên Diệp quốc, mấy ngày nay đều qua đêm tại Yến Vi các…………..”“ Yến Vi các là nơi nào?”Hữu Nhàn ngây thơ chớp mắt.“ Dạ,là kĩ……………..viện……….”Tần Tương ấp úng,thanh âm đã nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn được nữa.Hắn quả thực cảm thấy bản thân mình đang đầu độc một cô gái thuần khiết nhất trần gian.“ Ngươi nói cái gì?”Hữu Nhàn hai mắt trợn tròn,trừng mắt líu lưỡi………..“Kĩ viện ?”____________________________Đèn đuốc sang trưng,ngay trước cửa Yến Vi các có hai vị công tử thanh tú đang đứng,đặc biệt một người trong đó,cực kì tuấn mĩ“ Quận………. công tử,chúng ta quả thật phải đi điều tra vương gia sao? Bị vương gia biết được ,nhất định sẽ bị phạt nha.”Giả trang nam Tử Ngọc nhất thời không sửa được miệng,lo lắng nhìn Hữu Nhàn cũng đã cải trang thành mĩ nam tử.“ Không cần sợ,chúng ta cải trang thành như vậy sẽ không có ai nhận ra chúng ta là nữ!”Hữu Nhàn khiêu mi,lớn gan nói.“ Nhưng mà,này……….”Tử Ngọc còn chưa nói hết câu, Hữu Nhàn đã phe phẩy cây quạt hiên ngang bước vào Yến Vi các.“ Quận………. công tử!”Tử Ngọc ảo não sửa đúng cách xưng hô,cuối cùng cũng chỉ có thể kiên trì đi theo nàng.Vừa bước vào tới trong lầu các,Hữu Nhàn liền choáng váng.Nơi này khắp nơi đều là oanh oanh yến yến, khắp nơi đều là cảnh mua vui d*m đ*ng———Nam nữ không coi thuần phong mỹ tục ra gì mà ôm hôn nhau,nữ nhân trên người chỉ mặc quần áo sa mỏng ,lộ ra cả cái yếm.Những nam nhân kia ở trên người các nàng không kiêng kị gì sờ soạng,mà nữ nhân lại uốn éo,mặc cho những nam nhân kia đùa giỡn,sờ mó,thậm chí còn chủ động ôm cổ nam nhân.Hữu Nhàn và Tử Ngọc chưa bao giờ tiến vào kĩ viện,đối diện với không khí tràn ngập hương vị nh*c d*c này đều đã mặt đỏ tai hồng.Tuy nhiên nữ nhân nơi này tất cả đều được coi là mĩ nữ,nam nhân ở đây đùa bỡn nữ nhân cũng đều là công tử quý tộc con nhà giàu có ,không khó để nhận ra đây là kĩ viện xa hoa nhất kinh thành.“ Công tử!”Một nữ nhân nhìn thấy Hữu Nhàn ,liền nhào vào trong ngực của nàng,nũng nịu gọi.“ Ách……..ngươi đừng dụng vào ta!”Bị nữ nhân đùa giỡn Hữu Nhàn giật nảy mình,giữa trán toát ra mồ hôi lạnh.
“ Phải không?”
Hữu Nhàn nghi hoặc nghiêng đầu nhìn Tần Tương,biểu tình mất tự nhiên của hắn làm cho nàng cảm thấy không đúng.
“ Đương nhiên là như vậy,tiểu nhân nào dám…………..lừa người?”
“ Ngươi nhất định có chuyện gạt ta!”
Hữu Nhàn khẩu khí khẳng định nói.
Tần Tương mà ấp úng,chắc chắn có vấn đề.
“ Không,không có chuyện gì giấu người.”
“ Ngươi rốt cuộc có nói hay không,nếu hôm nay ngươi không nói thật
cho ta biết,mấy hôm nay hắn ở nơi nào,ta từ nay về sau tuyệt đôi sẽ
không để ý tới ngươi!”
Hữu Nhàn tính khí trẻ con giở trò uy h**p.
Tần Tương thật sự vẫn không đấu lại bộ dáng trẻ con này của nàng,hắn thở dài,đành thật thà khai báo:
“ Vương gia cùng vương tử Thiên Diệp quốc, mấy ngày nay đều qua đêm tại Yến Vi các…………..”
“ Yến Vi các là nơi nào?”
Hữu Nhàn ngây thơ chớp mắt.
“ Dạ,là kĩ……………..viện……….”
Tần Tương ấp úng,thanh âm đã nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn được nữa.
Hắn quả thực cảm thấy bản thân mình đang đầu độc một cô gái thuần khiết nhất trần gian.
“ Ngươi nói cái gì?”
Hữu Nhàn hai mắt trợn tròn,trừng mắt líu lưỡi………..
“Kĩ viện ?”
____________________________
Đèn đuốc sang trưng,ngay trước cửa Yến Vi các có hai vị công tử thanh tú đang đứng,đặc biệt một người trong đó,cực kì tuấn mĩ
“ Quận………. công tử,chúng ta quả thật phải đi điều tra vương gia sao? Bị vương gia biết được ,nhất định sẽ bị phạt nha.”
Giả trang nam Tử Ngọc nhất thời không sửa được miệng,lo lắng nhìn Hữu Nhàn cũng đã cải trang thành mĩ nam tử.
“ Không cần sợ,chúng ta cải trang thành như vậy sẽ không có ai nhận ra chúng ta là nữ!”
Hữu Nhàn khiêu mi,lớn gan nói.
“ Nhưng mà,này……….”
Tử Ngọc còn chưa nói hết câu, Hữu Nhàn đã phe phẩy cây quạt hiên ngang bước vào Yến Vi các.
“ Quận………. công tử!”
Tử Ngọc ảo não sửa đúng cách xưng hô,cuối cùng cũng chỉ có thể kiên trì đi theo nàng.
Vừa bước vào tới trong lầu các,Hữu Nhàn liền choáng váng.
Nơi này khắp nơi đều là oanh oanh yến yến, khắp nơi đều là cảnh mua vui d*m đ*ng———
Nam nữ không coi thuần phong mỹ tục ra gì mà ôm hôn nhau,nữ nhân trên người chỉ mặc quần áo sa mỏng ,lộ ra cả cái yếm.
Những nam nhân kia ở trên người các nàng không kiêng kị gì sờ
soạng,mà nữ nhân lại uốn éo,mặc cho những nam nhân kia đùa giỡn,sờ
mó,thậm chí còn chủ động ôm cổ nam nhân.
Hữu Nhàn và Tử Ngọc chưa bao giờ tiến vào kĩ viện,đối diện với không khí tràn ngập hương vị nh*c d*c này đều đã mặt đỏ tai hồng.
Tuy nhiên nữ nhân nơi này tất cả đều được coi là mĩ nữ,nam nhân ở đây đùa bỡn nữ nhân cũng đều là công tử quý tộc con nhà giàu có ,không khó
để nhận ra đây là kĩ viện xa hoa nhất kinh thành.
“ Công tử!”
Một nữ nhân nhìn thấy Hữu Nhàn ,liền nhào vào trong ngực của nàng,nũng nịu gọi.
“ Ách……..ngươi đừng dụng vào ta!”
Bị nữ nhân đùa giỡn Hữu Nhàn giật nảy mình,giữa trán toát ra mồ hôi lạnh.
Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương GiaTác giả: Phong Dục TĩnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Đừng lấy búp bê vải của ta!” Dưới cây ngô đồng, một cái tiểu cô nương ước chừng 5 tuổi bị một đám nhóc vậy quanh, bọn họ đang tranh đoạt món đồ chơi trẻ con trên tay tiểu cô nương. “Loại xú nha đầu như ngươi mà xứng với món đồ chơi đang lưu hành này ư? Hừ! Nói ngươi biết, cho dù để ngươi l**m đầu ngón chân của chúng ta, chúng ta còn ngại bẩn đấy!” Đứa nhỏ đứng đầu là một nam hài thân hình cao lớn, một phen đoạt lấy búp bê vải trên tay nữ hài,sau đó ném xuống đất, chân dùng sức thải (giẫm lên) thật mạnh. “Đừng khi dễ búp bê vải của ta, van cầu các ngươi. . . . . .” Tiểu cô nương khóc nức nở, lệ vương đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bất lực cầu xin tha thứ. Thấy hắn vẫn không ngừng giẫm, nàng liền dùng lực đạo cực kì nhỏ bé của mình đẩy nam hài ra, ý muốn làm cho hắn đình chỉ hành vi tàn nhẫn. “Cầu chúng ta? Ngươi cút ngay đi!” Nam hài tử ác liệt cười lớn, đại lực đem nữ hài hất ra, chỉ vào tiểu cô nương đang ủy khuất rơi lệ ấy, nói : “Mọi người nghe kỹ, nàng là do một hạ tiện nữ nhân dơ… “ Phải không?”Hữu Nhàn nghi hoặc nghiêng đầu nhìn Tần Tương,biểu tình mất tự nhiên của hắn làm cho nàng cảm thấy không đúng.“ Đương nhiên là như vậy,tiểu nhân nào dám…………..lừa người?”“ Ngươi nhất định có chuyện gạt ta!”Hữu Nhàn khẩu khí khẳng định nói.Tần Tương mà ấp úng,chắc chắn có vấn đề.“ Không,không có chuyện gì giấu người.”“ Ngươi rốt cuộc có nói hay không,nếu hôm nay ngươi không nói thật cho ta biết,mấy hôm nay hắn ở nơi nào,ta từ nay về sau tuyệt đôi sẽ không để ý tới ngươi!”Hữu Nhàn tính khí trẻ con giở trò uy h**p.Tần Tương thật sự vẫn không đấu lại bộ dáng trẻ con này của nàng,hắn thở dài,đành thật thà khai báo:“ Vương gia cùng vương tử Thiên Diệp quốc, mấy ngày nay đều qua đêm tại Yến Vi các…………..”“ Yến Vi các là nơi nào?”Hữu Nhàn ngây thơ chớp mắt.“ Dạ,là kĩ……………..viện……….”Tần Tương ấp úng,thanh âm đã nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn được nữa.Hắn quả thực cảm thấy bản thân mình đang đầu độc một cô gái thuần khiết nhất trần gian.“ Ngươi nói cái gì?”Hữu Nhàn hai mắt trợn tròn,trừng mắt líu lưỡi………..“Kĩ viện ?”____________________________Đèn đuốc sang trưng,ngay trước cửa Yến Vi các có hai vị công tử thanh tú đang đứng,đặc biệt một người trong đó,cực kì tuấn mĩ“ Quận………. công tử,chúng ta quả thật phải đi điều tra vương gia sao? Bị vương gia biết được ,nhất định sẽ bị phạt nha.”Giả trang nam Tử Ngọc nhất thời không sửa được miệng,lo lắng nhìn Hữu Nhàn cũng đã cải trang thành mĩ nam tử.“ Không cần sợ,chúng ta cải trang thành như vậy sẽ không có ai nhận ra chúng ta là nữ!”Hữu Nhàn khiêu mi,lớn gan nói.“ Nhưng mà,này……….”Tử Ngọc còn chưa nói hết câu, Hữu Nhàn đã phe phẩy cây quạt hiên ngang bước vào Yến Vi các.“ Quận………. công tử!”Tử Ngọc ảo não sửa đúng cách xưng hô,cuối cùng cũng chỉ có thể kiên trì đi theo nàng.Vừa bước vào tới trong lầu các,Hữu Nhàn liền choáng váng.Nơi này khắp nơi đều là oanh oanh yến yến, khắp nơi đều là cảnh mua vui d*m đ*ng———Nam nữ không coi thuần phong mỹ tục ra gì mà ôm hôn nhau,nữ nhân trên người chỉ mặc quần áo sa mỏng ,lộ ra cả cái yếm.Những nam nhân kia ở trên người các nàng không kiêng kị gì sờ soạng,mà nữ nhân lại uốn éo,mặc cho những nam nhân kia đùa giỡn,sờ mó,thậm chí còn chủ động ôm cổ nam nhân.Hữu Nhàn và Tử Ngọc chưa bao giờ tiến vào kĩ viện,đối diện với không khí tràn ngập hương vị nh*c d*c này đều đã mặt đỏ tai hồng.Tuy nhiên nữ nhân nơi này tất cả đều được coi là mĩ nữ,nam nhân ở đây đùa bỡn nữ nhân cũng đều là công tử quý tộc con nhà giàu có ,không khó để nhận ra đây là kĩ viện xa hoa nhất kinh thành.“ Công tử!”Một nữ nhân nhìn thấy Hữu Nhàn ,liền nhào vào trong ngực của nàng,nũng nịu gọi.“ Ách……..ngươi đừng dụng vào ta!”Bị nữ nhân đùa giỡn Hữu Nhàn giật nảy mình,giữa trán toát ra mồ hôi lạnh.