“Đừng lấy búp bê vải của ta!” Dưới cây ngô đồng, một cái tiểu cô nương ước chừng 5 tuổi bị một đám nhóc vậy quanh, bọn họ đang tranh đoạt món đồ chơi trẻ con trên tay tiểu cô nương. “Loại xú nha đầu như ngươi mà xứng với món đồ chơi đang lưu hành này ư? Hừ! Nói ngươi biết, cho dù để ngươi l**m đầu ngón chân của chúng ta, chúng ta còn ngại bẩn đấy!” Đứa nhỏ đứng đầu là một nam hài thân hình cao lớn, một phen đoạt lấy búp bê vải trên tay nữ hài,sau đó ném xuống đất, chân dùng sức thải (giẫm lên) thật mạnh. “Đừng khi dễ búp bê vải của ta, van cầu các ngươi. . . . . .” Tiểu cô nương khóc nức nở, lệ vương đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bất lực cầu xin tha thứ. Thấy hắn vẫn không ngừng giẫm, nàng liền dùng lực đạo cực kì nhỏ bé của mình đẩy nam hài ra, ý muốn làm cho hắn đình chỉ hành vi tàn nhẫn. “Cầu chúng ta? Ngươi cút ngay đi!” Nam hài tử ác liệt cười lớn, đại lực đem nữ hài hất ra, chỉ vào tiểu cô nương đang ủy khuất rơi lệ ấy, nói : “Mọi người nghe kỹ, nàng là do một hạ tiện nữ nhân dơ…
Chương 101: Động tình: Câu dẫn phu quân 3
Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương GiaTác giả: Phong Dục TĩnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Đừng lấy búp bê vải của ta!” Dưới cây ngô đồng, một cái tiểu cô nương ước chừng 5 tuổi bị một đám nhóc vậy quanh, bọn họ đang tranh đoạt món đồ chơi trẻ con trên tay tiểu cô nương. “Loại xú nha đầu như ngươi mà xứng với món đồ chơi đang lưu hành này ư? Hừ! Nói ngươi biết, cho dù để ngươi l**m đầu ngón chân của chúng ta, chúng ta còn ngại bẩn đấy!” Đứa nhỏ đứng đầu là một nam hài thân hình cao lớn, một phen đoạt lấy búp bê vải trên tay nữ hài,sau đó ném xuống đất, chân dùng sức thải (giẫm lên) thật mạnh. “Đừng khi dễ búp bê vải của ta, van cầu các ngươi. . . . . .” Tiểu cô nương khóc nức nở, lệ vương đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bất lực cầu xin tha thứ. Thấy hắn vẫn không ngừng giẫm, nàng liền dùng lực đạo cực kì nhỏ bé của mình đẩy nam hài ra, ý muốn làm cho hắn đình chỉ hành vi tàn nhẫn. “Cầu chúng ta? Ngươi cút ngay đi!” Nam hài tử ác liệt cười lớn, đại lực đem nữ hài hất ra, chỉ vào tiểu cô nương đang ủy khuất rơi lệ ấy, nói : “Mọi người nghe kỹ, nàng là do một hạ tiện nữ nhân dơ… Edit: Anh TúcBeta: DựcHắn theo bản năng nhìn chằm chằm lên cơ thể lõa lồ của nàng dò xét, đôi mắt đen sâu thẳm khiến cho người khác không biết hắn đang suy tính những gì.“ Ngươi muốn như thế nào, làm cho ta xem !”Hữu Nhàn mím môi, chần chừ………..“Chần chừ, làm gì vậy? không phải là tiếp theo ngươi cũng không biết phải làm như thế nào chứ? Nếu ngươi muốn câu dẫn ta, suất ra bản lĩnh câu dẫn nam nhân của ngươi đi!”Nhìn thẳng vào biểu tình đờ đẫn của Hữu Nhàn, khóe miệng hắn tà mị cười nhạo nhếch lên.“ Không tự lượng sức ! Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn câu dẫn ta?”Hữu Nhàn nhăn mặt lại, hai mắt nhíu lại rồi lại đột nhiên mở to ra nhìn.Hôm nay là cơ hội cuối cùng của nàng, lúc này trở ra ngoài nàng cũng không còn gì để mất!Hữu Nhàn vươn bàn tay nhỏ bé, ngón tay ngọc xanh nhạt mềm nhẹ xoa xoa ngũ quan anh tuấn của hắn, một đôi mắt nhu tình thật sâu nhìn nhằm chằm khuôn mặt anh tuấn của hắn.Nàng nhích tới gần, lặng yên rũ mí mắt xuống, kiễng mũi chân, cái miệng nhỏ nhắn trúc trắc ngây ngô hôn lên cái mũi thẳng thắn của hắn, tiếp đến là cánh môi mỏng……..Hai bàn tay của hắn nắm chặt, gân xanh trên trán theo động tác hôn của nàng mà nổi nên, đôi đồng tử màu nâu ngày càng sâu sắc.Hữu Nhàn mở to mắt, ngóng nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó bàn tay thuận thế khẽ vuốt xuống dưới.Trượt qua gáy của hắn, nấn ná quanh khoang ngực , cách một lớp quần áo chạm vào cơ thể của hắn…………Bị bàn tay nhỏ bé của nàng chạm vào , toàn thân hắn chấn động, cau chặt mày, nhìn thẳng vào dung mạo xinh đẹp của nàng, cơ bắp toàn thân bắt đầu kịch liệt phập phồng.Nắm đấm của hắn càng chặt hơn, khuôn mặt tuán tú vặn vẹo, trong lòng bốc nên một luồng khí nóng, khiến cho hắn phải rất khó khăn mới áp chế được.Làm tới đây, Hữu Nhàn dừng tay lại,nàng nhận thấy hắn không hề có một chút phản ứng nào cả.Nàng cố lấy dũng khí, tiếp tục thêm một lần nữa, bàn tay đi thẳng xuống dưới, thình lình chạm vào bộ phận quan trọng đã cứng rắn của hắn…………Cả khuôn mặt chỉ trong nháy mắt đã đỏ hồng, nhưng nàng quyết không lùi bước mà ngược lại dùng động tác tà mị câu hồn hồi báo sự “ phối hợp” của hắn.Bàn tay trơn mềm của nàng cách ngoại khố của hắn s* s**ng một lúc, sau đó lớn mật thăm dò vào nội khố của hắn…………Thuộc Phong buồn bực gầm nhẹ một tiếng, thủy mâu híp lại nhìn nàng chằm chằm.Giống như có sét đánh lên tứ chi chạy qua khắp xương cốt, khến hắn càng trở nên khó đoán.Hắn đột nhiên bắt được bàn tay không yên phận của nàng, hai tròng mắt nóng rực nhìn nàng chằm chằm.Hữu Nhàn chau mày lại, thủy mâu nhìn thẳng vào hắn không chớp mắt, hai má hồng rực như kẻ say rượu.Nàng khắc chế sự kinh hoàng trong ngực , cúi mặt xuống, ánh mắt dừng lại ở tiết khố của hắn.Nàng cắn răng kiên trì, thẳng tay lột tiết khố của hắn xuống………..Thuộc Phong rùng mình một trận, giữa hai con mắt nhíu lại thật chặt, trên trán rịn ra mò hôi nóng bỏng.Nửa người dưới của hắn đã bị nàng trêu đùa khiến cho thức tỉnh.Đột nhiên hắn hung hăng nắm chặt lấy tay của nàng, tròng mắt nhìn nàng một lúc lâu, sau đó đẩy mạnh nàng ngã trên mặt đất.“ Cút cho ta!”Hắn rống giận quát nên, hai mắt đỏ ngầu, Hữu Nhàn chưa bao giờ nhìn thấy hắn tức giận như thế , giường như muốn giết hết những người xung quanh
Edit: Anh Túc
Beta: Dực
Hắn theo bản năng nhìn chằm chằm lên cơ thể lõa lồ của nàng dò xét,
đôi mắt đen sâu thẳm khiến cho người khác không biết hắn đang suy tính
những gì.
“ Ngươi muốn như thế nào, làm cho ta xem !”
Hữu Nhàn mím môi, chần chừ………..
“Chần chừ, làm gì vậy? không phải là tiếp theo ngươi cũng không biết
phải làm như thế nào chứ? Nếu ngươi muốn câu dẫn ta, suất ra bản lĩnh
câu dẫn nam nhân của ngươi đi!”
Nhìn thẳng vào biểu tình đờ đẫn của Hữu Nhàn, khóe miệng hắn tà mị cười nhạo nhếch lên.
“ Không tự lượng sức ! Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn câu dẫn ta?”
Hữu Nhàn nhăn mặt lại, hai mắt nhíu lại rồi lại đột nhiên mở to ra nhìn.
Hôm nay là cơ hội cuối cùng của nàng, lúc này trở ra ngoài nàng cũng không còn gì để mất!
Hữu Nhàn vươn bàn tay nhỏ bé, ngón tay ngọc xanh nhạt mềm nhẹ xoa xoa ngũ quan anh tuấn của hắn, một đôi mắt nhu tình thật sâu nhìn nhằm chằm khuôn mặt anh tuấn của hắn.
Nàng nhích tới gần, lặng yên rũ mí mắt xuống, kiễng mũi chân, cái
miệng nhỏ nhắn trúc trắc ngây ngô hôn lên cái mũi thẳng thắn của hắn,
tiếp đến là cánh môi mỏng……..
Hai bàn tay của hắn nắm chặt, gân xanh trên trán theo động tác hôn của nàng mà nổi nên, đôi đồng tử màu nâu ngày càng sâu sắc.
Hữu Nhàn mở to mắt, ngóng nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó bàn tay thuận thế khẽ vuốt xuống dưới.
Trượt qua gáy của hắn, nấn ná quanh khoang ngực , cách một lớp quần áo chạm vào cơ thể của hắn…………
Bị bàn tay nhỏ bé của nàng chạm vào , toàn thân hắn chấn động, cau
chặt mày, nhìn thẳng vào dung mạo xinh đẹp của nàng, cơ bắp toàn thân
bắt đầu kịch liệt phập phồng.
Nắm đấm của hắn càng chặt hơn, khuôn mặt tuán tú vặn vẹo, trong lòng
bốc nên một luồng khí nóng, khiến cho hắn phải rất khó khăn mới áp chế
được.
Làm tới đây, Hữu Nhàn dừng tay lại,nàng nhận thấy hắn không hề có một chút phản ứng nào cả.
Nàng cố lấy dũng khí, tiếp tục thêm một lần nữa, bàn tay đi thẳng
xuống dưới, thình lình chạm vào bộ phận quan trọng đã cứng rắn của
hắn…………
Cả khuôn mặt chỉ trong nháy mắt đã đỏ hồng, nhưng nàng quyết không
lùi bước mà ngược lại dùng động tác tà mị câu hồn hồi báo sự “ phối hợp” của hắn.
Bàn tay trơn mềm của nàng cách ngoại khố của hắn s* s**ng một lúc, sau đó lớn mật thăm dò vào nội khố của hắn…………
Thuộc Phong buồn bực gầm nhẹ một tiếng, thủy mâu híp lại nhìn nàng chằm chằm.
Giống như có sét đánh lên tứ chi chạy qua khắp xương cốt, khến hắn càng trở nên khó đoán.
Hắn đột nhiên bắt được bàn tay không yên phận của nàng, hai tròng mắt nóng rực nhìn nàng chằm chằm.
Hữu Nhàn chau mày lại, thủy mâu nhìn thẳng vào hắn không chớp mắt, hai má hồng rực như kẻ say rượu.
Nàng khắc chế sự kinh hoàng trong ngực , cúi mặt xuống, ánh mắt dừng lại ở tiết khố của hắn.
Nàng cắn răng kiên trì, thẳng tay lột tiết khố của hắn xuống………..
Thuộc Phong rùng mình một trận, giữa hai con mắt nhíu lại thật chặt, trên trán rịn ra mò hôi nóng bỏng.
Nửa người dưới của hắn đã bị nàng trêu đùa khiến cho thức tỉnh.
Đột nhiên hắn hung hăng nắm chặt lấy tay của nàng, tròng mắt nhìn nàng một lúc lâu, sau đó đẩy mạnh nàng ngã trên mặt đất.
“ Cút cho ta!”
Hắn rống giận quát nên, hai mắt đỏ ngầu, Hữu Nhàn chưa bao giờ nhìn
thấy hắn tức giận như thế , giường như muốn giết hết những người xung
quanh
Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương GiaTác giả: Phong Dục TĩnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Đừng lấy búp bê vải của ta!” Dưới cây ngô đồng, một cái tiểu cô nương ước chừng 5 tuổi bị một đám nhóc vậy quanh, bọn họ đang tranh đoạt món đồ chơi trẻ con trên tay tiểu cô nương. “Loại xú nha đầu như ngươi mà xứng với món đồ chơi đang lưu hành này ư? Hừ! Nói ngươi biết, cho dù để ngươi l**m đầu ngón chân của chúng ta, chúng ta còn ngại bẩn đấy!” Đứa nhỏ đứng đầu là một nam hài thân hình cao lớn, một phen đoạt lấy búp bê vải trên tay nữ hài,sau đó ném xuống đất, chân dùng sức thải (giẫm lên) thật mạnh. “Đừng khi dễ búp bê vải của ta, van cầu các ngươi. . . . . .” Tiểu cô nương khóc nức nở, lệ vương đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, bất lực cầu xin tha thứ. Thấy hắn vẫn không ngừng giẫm, nàng liền dùng lực đạo cực kì nhỏ bé của mình đẩy nam hài ra, ý muốn làm cho hắn đình chỉ hành vi tàn nhẫn. “Cầu chúng ta? Ngươi cút ngay đi!” Nam hài tử ác liệt cười lớn, đại lực đem nữ hài hất ra, chỉ vào tiểu cô nương đang ủy khuất rơi lệ ấy, nói : “Mọi người nghe kỹ, nàng là do một hạ tiện nữ nhân dơ… Edit: Anh TúcBeta: DựcHắn theo bản năng nhìn chằm chằm lên cơ thể lõa lồ của nàng dò xét, đôi mắt đen sâu thẳm khiến cho người khác không biết hắn đang suy tính những gì.“ Ngươi muốn như thế nào, làm cho ta xem !”Hữu Nhàn mím môi, chần chừ………..“Chần chừ, làm gì vậy? không phải là tiếp theo ngươi cũng không biết phải làm như thế nào chứ? Nếu ngươi muốn câu dẫn ta, suất ra bản lĩnh câu dẫn nam nhân của ngươi đi!”Nhìn thẳng vào biểu tình đờ đẫn của Hữu Nhàn, khóe miệng hắn tà mị cười nhạo nhếch lên.“ Không tự lượng sức ! Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn câu dẫn ta?”Hữu Nhàn nhăn mặt lại, hai mắt nhíu lại rồi lại đột nhiên mở to ra nhìn.Hôm nay là cơ hội cuối cùng của nàng, lúc này trở ra ngoài nàng cũng không còn gì để mất!Hữu Nhàn vươn bàn tay nhỏ bé, ngón tay ngọc xanh nhạt mềm nhẹ xoa xoa ngũ quan anh tuấn của hắn, một đôi mắt nhu tình thật sâu nhìn nhằm chằm khuôn mặt anh tuấn của hắn.Nàng nhích tới gần, lặng yên rũ mí mắt xuống, kiễng mũi chân, cái miệng nhỏ nhắn trúc trắc ngây ngô hôn lên cái mũi thẳng thắn của hắn, tiếp đến là cánh môi mỏng……..Hai bàn tay của hắn nắm chặt, gân xanh trên trán theo động tác hôn của nàng mà nổi nên, đôi đồng tử màu nâu ngày càng sâu sắc.Hữu Nhàn mở to mắt, ngóng nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó bàn tay thuận thế khẽ vuốt xuống dưới.Trượt qua gáy của hắn, nấn ná quanh khoang ngực , cách một lớp quần áo chạm vào cơ thể của hắn…………Bị bàn tay nhỏ bé của nàng chạm vào , toàn thân hắn chấn động, cau chặt mày, nhìn thẳng vào dung mạo xinh đẹp của nàng, cơ bắp toàn thân bắt đầu kịch liệt phập phồng.Nắm đấm của hắn càng chặt hơn, khuôn mặt tuán tú vặn vẹo, trong lòng bốc nên một luồng khí nóng, khiến cho hắn phải rất khó khăn mới áp chế được.Làm tới đây, Hữu Nhàn dừng tay lại,nàng nhận thấy hắn không hề có một chút phản ứng nào cả.Nàng cố lấy dũng khí, tiếp tục thêm một lần nữa, bàn tay đi thẳng xuống dưới, thình lình chạm vào bộ phận quan trọng đã cứng rắn của hắn…………Cả khuôn mặt chỉ trong nháy mắt đã đỏ hồng, nhưng nàng quyết không lùi bước mà ngược lại dùng động tác tà mị câu hồn hồi báo sự “ phối hợp” của hắn.Bàn tay trơn mềm của nàng cách ngoại khố của hắn s* s**ng một lúc, sau đó lớn mật thăm dò vào nội khố của hắn…………Thuộc Phong buồn bực gầm nhẹ một tiếng, thủy mâu híp lại nhìn nàng chằm chằm.Giống như có sét đánh lên tứ chi chạy qua khắp xương cốt, khến hắn càng trở nên khó đoán.Hắn đột nhiên bắt được bàn tay không yên phận của nàng, hai tròng mắt nóng rực nhìn nàng chằm chằm.Hữu Nhàn chau mày lại, thủy mâu nhìn thẳng vào hắn không chớp mắt, hai má hồng rực như kẻ say rượu.Nàng khắc chế sự kinh hoàng trong ngực , cúi mặt xuống, ánh mắt dừng lại ở tiết khố của hắn.Nàng cắn răng kiên trì, thẳng tay lột tiết khố của hắn xuống………..Thuộc Phong rùng mình một trận, giữa hai con mắt nhíu lại thật chặt, trên trán rịn ra mò hôi nóng bỏng.Nửa người dưới của hắn đã bị nàng trêu đùa khiến cho thức tỉnh.Đột nhiên hắn hung hăng nắm chặt lấy tay của nàng, tròng mắt nhìn nàng một lúc lâu, sau đó đẩy mạnh nàng ngã trên mặt đất.“ Cút cho ta!”Hắn rống giận quát nên, hai mắt đỏ ngầu, Hữu Nhàn chưa bao giờ nhìn thấy hắn tức giận như thế , giường như muốn giết hết những người xung quanh