Tháng tư gió mát, làm cho con người mềm mại muốn say. Trong sân, hoa lê lay động, nhành liễu nhẹ bay trong gió. Từng cụm hoa đào kiều diễm cuộn lại, dưới ánh nắng xuân trở nên vô rực rỡ vô cùng. Gạch xanh, ngói xanh bên trong Tứ Hợp Viện lại kết hợp với sự tĩnh lặng của cảnh xuân, bỗng nhiên vang lên tiếng gào thét không có chút nào hài hòa: “Cái gì? Cha, người muốn con đi hầu hạ cái tên đại sắc lang kia? Không cần, con tuyệt đối không cần!” “Liễu Nhi, chú ý lời nói của con!” Trong phòng, một nam tử trung niên mặc quan phục thất phẩm, quần áo thêu khê xích, lớn tiếng nói. 鸂鶒: Khê xích : một giống chim ở nước, hình tựa uyên ương 紫鴛 mà to hơn, cánh biếc, đuôi như bánh lái thuyền, thường đậu ở khe nước ao hồ, ăn cá con hoặc côn trùng. § Còn viết là 溪鴨. Có tên khác là khê áp 溪鴨. Tục gọi là tử uyên ương 紫鴛鴦. “Cái tên sắc… Người kia là đương kim Hoàng đế! Nếu được hầu hạ người thì đó là may mắn của con, là may mắn của Diệp gia chúng ta!” “Hoàng đế thì như thế nào? Không phải là quỷ háo sắc…
Chương 151: Chỉ có phép thành công, không cho phép thất bại !
Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào HônTác giả: Nguyệt Thanh ThuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTháng tư gió mát, làm cho con người mềm mại muốn say. Trong sân, hoa lê lay động, nhành liễu nhẹ bay trong gió. Từng cụm hoa đào kiều diễm cuộn lại, dưới ánh nắng xuân trở nên vô rực rỡ vô cùng. Gạch xanh, ngói xanh bên trong Tứ Hợp Viện lại kết hợp với sự tĩnh lặng của cảnh xuân, bỗng nhiên vang lên tiếng gào thét không có chút nào hài hòa: “Cái gì? Cha, người muốn con đi hầu hạ cái tên đại sắc lang kia? Không cần, con tuyệt đối không cần!” “Liễu Nhi, chú ý lời nói của con!” Trong phòng, một nam tử trung niên mặc quan phục thất phẩm, quần áo thêu khê xích, lớn tiếng nói. 鸂鶒: Khê xích : một giống chim ở nước, hình tựa uyên ương 紫鴛 mà to hơn, cánh biếc, đuôi như bánh lái thuyền, thường đậu ở khe nước ao hồ, ăn cá con hoặc côn trùng. § Còn viết là 溪鴨. Có tên khác là khê áp 溪鴨. Tục gọi là tử uyên ương 紫鴛鴦. “Cái tên sắc… Người kia là đương kim Hoàng đế! Nếu được hầu hạ người thì đó là may mắn của con, là may mắn của Diệp gia chúng ta!” “Hoàng đế thì như thế nào? Không phải là quỷ háo sắc… “ Hoàng thượng… “Cửa Cần Chính điện “ két “ một tiếng, bị người mở ra không cần thông báo cũng có người dám xông tới, Lý Ngọc không cần ngẩng đầu cũng có thể đoán là ai.“ Ngươi đã về rồi? “Từ trong một đống lớn tấu chương công văn ngẩng đầu lên, Lý Ngọc nâng mắt nhìn nam tử toàn thân màu đen đầy vẻ phong trần mệt mỏi nhưng vẫn như cũ nở nụ vô lại.Ánh nắng tươi đẹp xuyên qua cửa chiếu xuống làm cho Lý Ngọc lập tức cau mày, nheo mắt lại.“ Mọi chuyện đã xong rồi sao? ““Bẩm Hoàng thượng, toàn bộ đều rất thuận lợi.”Nghe vậy, Du Bạch thu liễm nụ cười vô sỉ nơi khóe môi, nghiêm túc trả lời.“ Chỉ sợ sự việc đúng như Hoàng thượng dự liệu… “Lý Ly nhíu mày, mím môi không nói. Một lúc sau trên gương mặt tuấn mỹ không một chút gợn sóng mới hiện lên nét cười yếu ớt.“ Ta đã nói, làm sao hắn có thể dễ dàng như vậy… ““ Vậy Hoàng thượng dự định như thế nào? “Thu hết biểu tình phức tạp của Lý Ngọc vào trong mắt, Du Bạch ân cần hỏi han.“ Chuyện này Trẫm tự có chừng mực, Du Bạch, hiện tại Trẫm có việc quan trong hơn muốn phái ngươi đi làm. “Trong khoảnh khắc cúi đầu trầm tư, Lý Ngọc mới từ từ nói.“ Lần này chỉ sợ ngươi không có thời gian nghỉ ngơi rồi… ““Hoàng thượng muốn phải thần đi một chuyến tới Bắc Minh quốc?”Du Bạch nâng mắt, đón nhận ánh mắt của Lý Ngọc có một chút biểu tình l* m*ng như thường ngày.“ Không sai. “Gật gật đầu, Lý Ngọc tán thưởng nhìn hắn một cái.“ Lần này đi, ngươi phải thuyết phục được Bắc Minh vương liên thủ cùng chúng ta chống lại Tây Việt quốc. Chỉ được thành công không được phép thất bại. “Nghe vậy, Du Bạch hơi ngẩn ra, một lát sai mới không do dự đáp:“ Vâng! Đêm nay thần sẽ xuất phát, nhất định không phụ sứ mệnh! ““ Không vội. “Lắc đầu, Lý Ngọc mím môi nói:“Vẫn có một thứ Trẫm vẫn chưa có được, ngươi nghỉ ngơi thêm một đêm rồi lên đường cũng không muộn.”“ Là thứ gì? “Ngẩng đầu nhìn Lý Ngọc, Du Bạch tràn đầy nghi vấn.“ Thư. “Cắn cắn môi, Lý Ngọc nhíu mày, có chút lo lắng. Dđlqd.com“ Một bức thư do tự tay Bắc Thiên Tuyết biết, có cái này, tỷ lệ ngươi thành công mới lớn hơn một chút, nếu không Bắc Minh vương lão hồ ly đó sẽ không đồng ý. “
“ Hoàng thượng… “
Cửa Cần Chính điện “ két “ một tiếng, bị người mở ra không cần thông báo cũng có người dám xông tới, Lý Ngọc không cần ngẩng đầu cũng có thể đoán là ai.
“ Ngươi đã về rồi? “
Từ trong một đống lớn tấu chương công văn ngẩng đầu lên, Lý Ngọc nâng mắt nhìn nam tử toàn thân màu đen đầy vẻ phong trần mệt mỏi nhưng vẫn như cũ nở nụ vô lại.
Ánh nắng tươi đẹp xuyên qua cửa chiếu xuống làm cho Lý Ngọc lập tức cau mày, nheo mắt lại.
“ Mọi chuyện đã xong rồi sao? “
“Bẩm Hoàng thượng, toàn bộ đều rất thuận lợi.”
Nghe vậy, Du Bạch thu liễm nụ cười vô sỉ nơi khóe môi, nghiêm túc trả lời.
“ Chỉ sợ sự việc đúng như Hoàng thượng dự liệu… “
Lý Ly nhíu mày, mím môi không nói. Một lúc sau trên gương mặt tuấn mỹ không một chút gợn sóng mới hiện lên nét cười yếu ớt.
“ Ta đã nói, làm sao hắn có thể dễ dàng như vậy… “
“ Vậy Hoàng thượng dự định như thế nào? “
Thu hết biểu tình phức tạp của Lý Ngọc vào trong mắt, Du Bạch ân cần hỏi han.
“ Chuyện này Trẫm tự có chừng mực, Du Bạch, hiện tại Trẫm có việc quan trong hơn muốn phái ngươi đi làm. “
Trong khoảnh khắc cúi đầu trầm tư, Lý Ngọc mới từ từ nói.
“ Lần này chỉ sợ ngươi không có thời gian nghỉ ngơi rồi… “
“Hoàng thượng muốn phải thần đi một chuyến tới Bắc Minh quốc?”
Du Bạch nâng mắt, đón nhận ánh mắt của Lý Ngọc có một chút biểu tình l* m*ng như thường ngày.
“ Không sai. “
Gật gật đầu, Lý Ngọc tán thưởng nhìn hắn một cái.
“ Lần này đi, ngươi phải thuyết phục được Bắc Minh vương liên thủ cùng chúng ta chống lại Tây Việt quốc. Chỉ được thành công không được phép thất bại. “
Nghe vậy, Du Bạch hơi ngẩn ra, một lát sai mới không do dự đáp:
“ Vâng! Đêm nay thần sẽ xuất phát, nhất định không phụ sứ mệnh! “
“ Không vội. “
Lắc đầu, Lý Ngọc mím môi nói:
“Vẫn có một thứ Trẫm vẫn chưa có được, ngươi nghỉ ngơi thêm một đêm rồi lên đường cũng không muộn.”
“ Là thứ gì? “
Ngẩng đầu nhìn Lý Ngọc, Du Bạch tràn đầy nghi vấn.
“ Thư. “
Cắn cắn môi, Lý Ngọc nhíu mày, có chút lo lắng. Dđlqd.com
“ Một bức thư do tự tay Bắc Thiên Tuyết biết, có cái này, tỷ lệ ngươi thành công mới lớn hơn một chút, nếu không Bắc Minh vương lão hồ ly đó sẽ không đồng ý. “
Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào HônTác giả: Nguyệt Thanh ThuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTháng tư gió mát, làm cho con người mềm mại muốn say. Trong sân, hoa lê lay động, nhành liễu nhẹ bay trong gió. Từng cụm hoa đào kiều diễm cuộn lại, dưới ánh nắng xuân trở nên vô rực rỡ vô cùng. Gạch xanh, ngói xanh bên trong Tứ Hợp Viện lại kết hợp với sự tĩnh lặng của cảnh xuân, bỗng nhiên vang lên tiếng gào thét không có chút nào hài hòa: “Cái gì? Cha, người muốn con đi hầu hạ cái tên đại sắc lang kia? Không cần, con tuyệt đối không cần!” “Liễu Nhi, chú ý lời nói của con!” Trong phòng, một nam tử trung niên mặc quan phục thất phẩm, quần áo thêu khê xích, lớn tiếng nói. 鸂鶒: Khê xích : một giống chim ở nước, hình tựa uyên ương 紫鴛 mà to hơn, cánh biếc, đuôi như bánh lái thuyền, thường đậu ở khe nước ao hồ, ăn cá con hoặc côn trùng. § Còn viết là 溪鴨. Có tên khác là khê áp 溪鴨. Tục gọi là tử uyên ương 紫鴛鴦. “Cái tên sắc… Người kia là đương kim Hoàng đế! Nếu được hầu hạ người thì đó là may mắn của con, là may mắn của Diệp gia chúng ta!” “Hoàng đế thì như thế nào? Không phải là quỷ háo sắc… “ Hoàng thượng… “Cửa Cần Chính điện “ két “ một tiếng, bị người mở ra không cần thông báo cũng có người dám xông tới, Lý Ngọc không cần ngẩng đầu cũng có thể đoán là ai.“ Ngươi đã về rồi? “Từ trong một đống lớn tấu chương công văn ngẩng đầu lên, Lý Ngọc nâng mắt nhìn nam tử toàn thân màu đen đầy vẻ phong trần mệt mỏi nhưng vẫn như cũ nở nụ vô lại.Ánh nắng tươi đẹp xuyên qua cửa chiếu xuống làm cho Lý Ngọc lập tức cau mày, nheo mắt lại.“ Mọi chuyện đã xong rồi sao? ““Bẩm Hoàng thượng, toàn bộ đều rất thuận lợi.”Nghe vậy, Du Bạch thu liễm nụ cười vô sỉ nơi khóe môi, nghiêm túc trả lời.“ Chỉ sợ sự việc đúng như Hoàng thượng dự liệu… “Lý Ly nhíu mày, mím môi không nói. Một lúc sau trên gương mặt tuấn mỹ không một chút gợn sóng mới hiện lên nét cười yếu ớt.“ Ta đã nói, làm sao hắn có thể dễ dàng như vậy… ““ Vậy Hoàng thượng dự định như thế nào? “Thu hết biểu tình phức tạp của Lý Ngọc vào trong mắt, Du Bạch ân cần hỏi han.“ Chuyện này Trẫm tự có chừng mực, Du Bạch, hiện tại Trẫm có việc quan trong hơn muốn phái ngươi đi làm. “Trong khoảnh khắc cúi đầu trầm tư, Lý Ngọc mới từ từ nói.“ Lần này chỉ sợ ngươi không có thời gian nghỉ ngơi rồi… ““Hoàng thượng muốn phải thần đi một chuyến tới Bắc Minh quốc?”Du Bạch nâng mắt, đón nhận ánh mắt của Lý Ngọc có một chút biểu tình l* m*ng như thường ngày.“ Không sai. “Gật gật đầu, Lý Ngọc tán thưởng nhìn hắn một cái.“ Lần này đi, ngươi phải thuyết phục được Bắc Minh vương liên thủ cùng chúng ta chống lại Tây Việt quốc. Chỉ được thành công không được phép thất bại. “Nghe vậy, Du Bạch hơi ngẩn ra, một lát sai mới không do dự đáp:“ Vâng! Đêm nay thần sẽ xuất phát, nhất định không phụ sứ mệnh! ““ Không vội. “Lắc đầu, Lý Ngọc mím môi nói:“Vẫn có một thứ Trẫm vẫn chưa có được, ngươi nghỉ ngơi thêm một đêm rồi lên đường cũng không muộn.”“ Là thứ gì? “Ngẩng đầu nhìn Lý Ngọc, Du Bạch tràn đầy nghi vấn.“ Thư. “Cắn cắn môi, Lý Ngọc nhíu mày, có chút lo lắng. Dđlqd.com“ Một bức thư do tự tay Bắc Thiên Tuyết biết, có cái này, tỷ lệ ngươi thành công mới lớn hơn một chút, nếu không Bắc Minh vương lão hồ ly đó sẽ không đồng ý. “