NGÀY 2 THÁNG 7 Đó là một ngày hè oi ả ở Cousins. Tôi nằm dài bên bể bơi với cuốn tạp chí úp trên mặt. Mẹ đang chơi bài trước hiên nhà còn cô Susannah thì đang quanh quẩn trong bếp. Chắc cô sắp sửa bước ra cùng một tách trà Mặt Trời và một cuốn sách mà cô nghĩ là tôi nên đọc - một thứ gì đó thật lãng mạn. Anh Conrad, Jeremiah và anh Steven đi lướt sóng suốt cả buổi sáng. Đêm hôm trước ở đây vừa có một trận bão to. Anh Conrad và Jeremiah trở về nhà trước, mặt mũi còn chưa thấy đâu nhưng đã nghe thấy tiếng họ rôm rả từ ngoài sân. Cả hai vừa đi lên cầu thang vừa cười nghiêng ngả về vụ Steven bị một cơn sóng dữ đánh tụt cả quần đùi. Anh Conrad bước thật nhanh tới chỗ tôi đang nằm, nhấc cuốn tạp chí ướt nhẹp ra khỏi mặt tôi và nhe răng cười bảo, "Má em dính đầy cả chữ rồi kìa." Tôi liếc mắt lên nhìn anh, "Chữ viết gì thế ạ?" Anh ngồi xổm xuống bên cạnh, nheo mắt nhìn chằm chằm vào mặt tôi và nói, "Anh nhìn không rõ, để xem nào," mặt anh hình sự theo kiểu rất Conrad. Đột nhiên anh cúi xuống…
Chương 15
Mùa Hè Thiên Đường 2 - Mùa Hè Không Lẻ LoiTác giả: Jenny HanTruyện Ngôn Tình, Truyện Phương TâyNGÀY 2 THÁNG 7 Đó là một ngày hè oi ả ở Cousins. Tôi nằm dài bên bể bơi với cuốn tạp chí úp trên mặt. Mẹ đang chơi bài trước hiên nhà còn cô Susannah thì đang quanh quẩn trong bếp. Chắc cô sắp sửa bước ra cùng một tách trà Mặt Trời và một cuốn sách mà cô nghĩ là tôi nên đọc - một thứ gì đó thật lãng mạn. Anh Conrad, Jeremiah và anh Steven đi lướt sóng suốt cả buổi sáng. Đêm hôm trước ở đây vừa có một trận bão to. Anh Conrad và Jeremiah trở về nhà trước, mặt mũi còn chưa thấy đâu nhưng đã nghe thấy tiếng họ rôm rả từ ngoài sân. Cả hai vừa đi lên cầu thang vừa cười nghiêng ngả về vụ Steven bị một cơn sóng dữ đánh tụt cả quần đùi. Anh Conrad bước thật nhanh tới chỗ tôi đang nằm, nhấc cuốn tạp chí ướt nhẹp ra khỏi mặt tôi và nhe răng cười bảo, "Má em dính đầy cả chữ rồi kìa." Tôi liếc mắt lên nhìn anh, "Chữ viết gì thế ạ?" Anh ngồi xổm xuống bên cạnh, nheo mắt nhìn chằm chằm vào mặt tôi và nói, "Anh nhìn không rõ, để xem nào," mặt anh hình sự theo kiểu rất Conrad. Đột nhiên anh cúi xuống… Trước khi chúng tôi ra xe, tôi vớ vội mấy quyển sách và cái laptop trên bàn học của anh Conrad, nhét hết vào trong cái ba-lô hiệu North Face tôi vừa tìm thấy trong hộc tủ. "Như thế này anh ấy vẫn có thể ôn bài cho kỳ thi giữa kỳ hôm thứ Hai tới." Tôi vừa nói vừa đưa cho Jeremiah cái laptop.Cậu ấy nháy mắt nói, "Mình thích cách cậu suy nghĩ, Belly Conklin ạ." Trên đường đi ra, chúng tôi ghé qua văn phòng của anh Ari. Cửa phòng anh ấy đang mở và anh ấy đang ngồi sau bàn làm việc. Jeremiah ngó đầu vào nói, "Anh Ari. Em là em trai của anh Conrad, Jeremiah. Bọn em đã tìm thấy anh Conrad.Cám ơn anh đã thông báo." Anh Ari mỉm cười nói, "Không có gì." Jeremiah luôn biết cách kết bạn ở bất cứ nơi nào cậu ấy ới. Mọi người đều muốn làm bạn với Jeremia Fisher. Sau đó chúng tôi lái xe thẳng tới Cousins, không dừng lại môt phút nào. Cửa sổ xe được hạ xuống hết, đài radio được vặn to hết cỡ.Chúng tôi không nói chuyện nhiều, nhưng lần này, tôi không thấy có vấn đề gì cả. Tôi nghĩ cả hai còn đang mải mê với những suy nghĩ riêng của mình. Tôi, tôi đang nghĩ về lần cuối cùng khi tôi lái xe trên con đường này. Chỉ là, khi đó không phải cùng với Jeremiah. Mà là cùng với anh Conrad.
Trước khi chúng tôi ra xe, tôi vớ vội mấy quyển sách và cái laptop trên bàn học của anh Conrad, nhét hết vào trong cái ba-lô hiệu North Face tôi vừa tìm thấy trong hộc tủ. "Như thế này anh ấy vẫn có thể ôn bài cho kỳ thi giữa kỳ hôm thứ Hai tới." Tôi vừa nói vừa đưa cho Jeremiah cái laptop.
Cậu ấy nháy mắt nói, "Mình thích cách cậu suy nghĩ, Belly Conklin ạ." Trên đường đi ra, chúng tôi ghé qua văn phòng của anh Ari. Cửa phòng anh ấy đang mở và anh ấy đang ngồi sau bàn làm việc. Jeremiah ngó đầu vào nói, "Anh Ari. Em là em trai của anh Conrad, Jeremiah. Bọn em đã tìm thấy anh Conrad.
Cám ơn anh đã thông báo." Anh Ari mỉm cười nói, "Không có gì." Jeremiah luôn biết cách kết bạn ở bất cứ nơi nào cậu ấy ới. Mọi người đều muốn làm bạn với Jeremia Fisher. Sau đó chúng tôi lái xe thẳng tới Cousins, không dừng lại môt phút nào. Cửa sổ xe được hạ xuống hết, đài radio được vặn to hết cỡ.
Chúng tôi không nói chuyện nhiều, nhưng lần này, tôi không thấy có vấn đề gì cả. Tôi nghĩ cả hai còn đang mải mê với những suy nghĩ riêng của mình. Tôi, tôi đang nghĩ về lần cuối cùng khi tôi lái xe trên con đường này. Chỉ là, khi đó không phải cùng với Jeremiah. Mà là cùng với anh Conrad.
Mùa Hè Thiên Đường 2 - Mùa Hè Không Lẻ LoiTác giả: Jenny HanTruyện Ngôn Tình, Truyện Phương TâyNGÀY 2 THÁNG 7 Đó là một ngày hè oi ả ở Cousins. Tôi nằm dài bên bể bơi với cuốn tạp chí úp trên mặt. Mẹ đang chơi bài trước hiên nhà còn cô Susannah thì đang quanh quẩn trong bếp. Chắc cô sắp sửa bước ra cùng một tách trà Mặt Trời và một cuốn sách mà cô nghĩ là tôi nên đọc - một thứ gì đó thật lãng mạn. Anh Conrad, Jeremiah và anh Steven đi lướt sóng suốt cả buổi sáng. Đêm hôm trước ở đây vừa có một trận bão to. Anh Conrad và Jeremiah trở về nhà trước, mặt mũi còn chưa thấy đâu nhưng đã nghe thấy tiếng họ rôm rả từ ngoài sân. Cả hai vừa đi lên cầu thang vừa cười nghiêng ngả về vụ Steven bị một cơn sóng dữ đánh tụt cả quần đùi. Anh Conrad bước thật nhanh tới chỗ tôi đang nằm, nhấc cuốn tạp chí ướt nhẹp ra khỏi mặt tôi và nhe răng cười bảo, "Má em dính đầy cả chữ rồi kìa." Tôi liếc mắt lên nhìn anh, "Chữ viết gì thế ạ?" Anh ngồi xổm xuống bên cạnh, nheo mắt nhìn chằm chằm vào mặt tôi và nói, "Anh nhìn không rõ, để xem nào," mặt anh hình sự theo kiểu rất Conrad. Đột nhiên anh cúi xuống… Trước khi chúng tôi ra xe, tôi vớ vội mấy quyển sách và cái laptop trên bàn học của anh Conrad, nhét hết vào trong cái ba-lô hiệu North Face tôi vừa tìm thấy trong hộc tủ. "Như thế này anh ấy vẫn có thể ôn bài cho kỳ thi giữa kỳ hôm thứ Hai tới." Tôi vừa nói vừa đưa cho Jeremiah cái laptop.Cậu ấy nháy mắt nói, "Mình thích cách cậu suy nghĩ, Belly Conklin ạ." Trên đường đi ra, chúng tôi ghé qua văn phòng của anh Ari. Cửa phòng anh ấy đang mở và anh ấy đang ngồi sau bàn làm việc. Jeremiah ngó đầu vào nói, "Anh Ari. Em là em trai của anh Conrad, Jeremiah. Bọn em đã tìm thấy anh Conrad.Cám ơn anh đã thông báo." Anh Ari mỉm cười nói, "Không có gì." Jeremiah luôn biết cách kết bạn ở bất cứ nơi nào cậu ấy ới. Mọi người đều muốn làm bạn với Jeremia Fisher. Sau đó chúng tôi lái xe thẳng tới Cousins, không dừng lại môt phút nào. Cửa sổ xe được hạ xuống hết, đài radio được vặn to hết cỡ.Chúng tôi không nói chuyện nhiều, nhưng lần này, tôi không thấy có vấn đề gì cả. Tôi nghĩ cả hai còn đang mải mê với những suy nghĩ riêng của mình. Tôi, tôi đang nghĩ về lần cuối cùng khi tôi lái xe trên con đường này. Chỉ là, khi đó không phải cùng với Jeremiah. Mà là cùng với anh Conrad.