Một ngày mùa hè mưa xối xả, cậu đứng trong nghĩa trang cùng cái gia đình từ nay sẽ vắng bóng người mẹ. /Mình sẽ không khóc, nhất định sẽ không khóc, mình còn phải bảo vệ em. Umma đã dặn mình phải yêu thương đứa nhỏ…/ Trước mặt cậu là hình ảnh người mẹ hiền lành luôn hết mực yêu chiều cậu, nhưng giờ chỉ còn là ngôi mộ lạnh băng. Mẹ đã đi rồi, mẹ ra đi để mang đến cho cậu một đứa em đáng yêu. Không màng tới cơn mưa, cậu lao vào ôm chặt lấy tấm bia mộ không muốn dời khỏi đó. —-Flash back—- “Joonggie ah! Con có muốn có em không?” – bà ngồi trong phòng, tay vẫn v**t v* khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của cậu, ánh mắt dịu dàng. “Có! Con muốn có em, con sẽ yêu thương em, bảo vệ cho em” – cậu dõng dạc trả lời mẹ mình, áp tai vào cái bụng to tròn của bà, nơi mà cậu biết em mình đang an toàn trong đó. “Con muốn đặt tên em là gì?” Cậu ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, rồi như chợt nghĩ ra được một cái tên xứng đáng cho em trai mình cậu lên tiếng: “Con muốn em tên là ChangMin, rồi sau này nó sẽ rất…

Chương 25: Extra

[YunJae Fanfic] White NightTruyện Đam MỹMột ngày mùa hè mưa xối xả, cậu đứng trong nghĩa trang cùng cái gia đình từ nay sẽ vắng bóng người mẹ. /Mình sẽ không khóc, nhất định sẽ không khóc, mình còn phải bảo vệ em. Umma đã dặn mình phải yêu thương đứa nhỏ…/ Trước mặt cậu là hình ảnh người mẹ hiền lành luôn hết mực yêu chiều cậu, nhưng giờ chỉ còn là ngôi mộ lạnh băng. Mẹ đã đi rồi, mẹ ra đi để mang đến cho cậu một đứa em đáng yêu. Không màng tới cơn mưa, cậu lao vào ôm chặt lấy tấm bia mộ không muốn dời khỏi đó. —-Flash back—- “Joonggie ah! Con có muốn có em không?” – bà ngồi trong phòng, tay vẫn v**t v* khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của cậu, ánh mắt dịu dàng. “Có! Con muốn có em, con sẽ yêu thương em, bảo vệ cho em” – cậu dõng dạc trả lời mẹ mình, áp tai vào cái bụng to tròn của bà, nơi mà cậu biết em mình đang an toàn trong đó. “Con muốn đặt tên em là gì?” Cậu ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, rồi như chợt nghĩ ra được một cái tên xứng đáng cho em trai mình cậu lên tiếng: “Con muốn em tên là ChangMin, rồi sau này nó sẽ rất… 5 năm sau“Joonggie ah! Con có muốn có em không?” – cậu ngồi trên ghế, tay vẫn v**t v* khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của thằng nhỏ, ánh mắt dịu dàng.“Có! Con muốn có em, muốn có em….” – nó tinh nghịch trả lời cậu“Con muốn đặt tên em là gì?”Nó ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, cuối cùng cũng lên tiếng:“Con muốn em tên là MinMin, rồi sau này nó sẽ rất thông minh, sẽ rất giỏi như appa vậy. Con yêu appa, umma và em nhất” – nó hớn hở khoe về appa mình, một nụ cười dễ thương.“Chú Minnie đã về rồi này!” – ChangMin vừa đi Nhật cùng Yunho về đã nhanh chóng đi tìm thằng cháu tinh nghịch.“A!!! Minnie đã về! Minnie đã về!” – vừa nghe tiếng ChangMin, thằng nhóc vội chạy lại chỗ nó.“Chú Minnie dễ thương hơn, thông minh hơn appa của HoJoong đúng không???” – Ôm thằng nhóc vô lòng mình, ông chú của nó hỏi.“Ứ! Appa tài giỏi. Minnie chỉ cái tham ăn thôi.” – thằng nhóc lườm ChangMin một cái cháy mặt vì tội nói xấu appa nó.Không chịu nổi thằng cháu láo lếu, ChangMin chạy vào cù lét cho nó một trận:“Ah…. ha… ha… ha… Minnie….. Min…. tha…. ch…o… cháu…. ha…. ha…. tha…. đi…. mà….” – nó vừa cười vừa xin tha mạng.“Thế còn dám nói Minnie như thế không???”“Con…. xin…. lỗi….. không dám nói…. nữa…..”Chang Min liền thả nó ra, ngay lập tức thằng nhỏ chạy lại sau lưng umma:“Minnie ham ăn ah…..”Anh đứng trước cửa mỉm cười hạnh phúc. Trong khi ChangMin đuổi thằng cháu láo lếu kia chạy quanh nhà cùng tiếng cười vang vọng.Có lẽ hạnh phúc thực sự mới là đây.The End

5 năm sau

“Joonggie ah! Con có muốn có em không?” – cậu ngồi trên ghế, tay vẫn v**t v* khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của thằng nhỏ, ánh mắt dịu dàng.

“Có! Con muốn có em, muốn có em….” – nó tinh nghịch trả lời cậu

“Con muốn đặt tên em là gì?”

Nó ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, cuối cùng cũng lên tiếng:

“Con muốn em tên là MinMin, rồi sau này nó sẽ rất thông minh, sẽ rất giỏi như appa vậy. Con yêu appa, umma và em nhất” – nó hớn hở khoe về appa mình, một nụ cười dễ thương.

“Chú Minnie đã về rồi này!” – ChangMin vừa đi Nhật cùng Yunho về đã nhanh chóng đi tìm thằng cháu tinh nghịch.

“A!!! Minnie đã về! Minnie đã về!” – vừa nghe tiếng ChangMin, thằng nhóc vội chạy lại chỗ nó.

“Chú Minnie dễ thương hơn, thông minh hơn appa của HoJoong đúng không???” – Ôm thằng nhóc vô lòng mình, ông chú của nó hỏi.

“Ứ! Appa tài giỏi. Minnie chỉ cái tham ăn thôi.” – thằng nhóc lườm ChangMin một cái cháy mặt vì tội nói xấu appa nó.

Không chịu nổi thằng cháu láo lếu, ChangMin chạy vào cù lét cho nó một trận:

“Ah…. ha… ha… ha… Minnie….. Min…. tha…. ch…o… cháu…. ha…. ha…. tha…. đi…. mà….” – nó vừa cười vừa xin tha mạng.

“Thế còn dám nói Minnie như thế không???”

“Con…. xin…. lỗi….. không dám nói…. nữa…..”

Chang Min liền thả nó ra, ngay lập tức thằng nhỏ chạy lại sau lưng umma:

“Minnie ham ăn ah…..”

Anh đứng trước cửa mỉm cười hạnh phúc. Trong khi ChangMin đuổi thằng cháu láo lếu kia chạy quanh nhà cùng tiếng cười vang vọng.

Có lẽ hạnh phúc thực sự mới là đây.

The End

[YunJae Fanfic] White NightTruyện Đam MỹMột ngày mùa hè mưa xối xả, cậu đứng trong nghĩa trang cùng cái gia đình từ nay sẽ vắng bóng người mẹ. /Mình sẽ không khóc, nhất định sẽ không khóc, mình còn phải bảo vệ em. Umma đã dặn mình phải yêu thương đứa nhỏ…/ Trước mặt cậu là hình ảnh người mẹ hiền lành luôn hết mực yêu chiều cậu, nhưng giờ chỉ còn là ngôi mộ lạnh băng. Mẹ đã đi rồi, mẹ ra đi để mang đến cho cậu một đứa em đáng yêu. Không màng tới cơn mưa, cậu lao vào ôm chặt lấy tấm bia mộ không muốn dời khỏi đó. —-Flash back—- “Joonggie ah! Con có muốn có em không?” – bà ngồi trong phòng, tay vẫn v**t v* khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của cậu, ánh mắt dịu dàng. “Có! Con muốn có em, con sẽ yêu thương em, bảo vệ cho em” – cậu dõng dạc trả lời mẹ mình, áp tai vào cái bụng to tròn của bà, nơi mà cậu biết em mình đang an toàn trong đó. “Con muốn đặt tên em là gì?” Cậu ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, rồi như chợt nghĩ ra được một cái tên xứng đáng cho em trai mình cậu lên tiếng: “Con muốn em tên là ChangMin, rồi sau này nó sẽ rất… 5 năm sau“Joonggie ah! Con có muốn có em không?” – cậu ngồi trên ghế, tay vẫn v**t v* khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương của thằng nhỏ, ánh mắt dịu dàng.“Có! Con muốn có em, muốn có em….” – nó tinh nghịch trả lời cậu“Con muốn đặt tên em là gì?”Nó ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ lắm, cuối cùng cũng lên tiếng:“Con muốn em tên là MinMin, rồi sau này nó sẽ rất thông minh, sẽ rất giỏi như appa vậy. Con yêu appa, umma và em nhất” – nó hớn hở khoe về appa mình, một nụ cười dễ thương.“Chú Minnie đã về rồi này!” – ChangMin vừa đi Nhật cùng Yunho về đã nhanh chóng đi tìm thằng cháu tinh nghịch.“A!!! Minnie đã về! Minnie đã về!” – vừa nghe tiếng ChangMin, thằng nhóc vội chạy lại chỗ nó.“Chú Minnie dễ thương hơn, thông minh hơn appa của HoJoong đúng không???” – Ôm thằng nhóc vô lòng mình, ông chú của nó hỏi.“Ứ! Appa tài giỏi. Minnie chỉ cái tham ăn thôi.” – thằng nhóc lườm ChangMin một cái cháy mặt vì tội nói xấu appa nó.Không chịu nổi thằng cháu láo lếu, ChangMin chạy vào cù lét cho nó một trận:“Ah…. ha… ha… ha… Minnie….. Min…. tha…. ch…o… cháu…. ha…. ha…. tha…. đi…. mà….” – nó vừa cười vừa xin tha mạng.“Thế còn dám nói Minnie như thế không???”“Con…. xin…. lỗi….. không dám nói…. nữa…..”Chang Min liền thả nó ra, ngay lập tức thằng nhỏ chạy lại sau lưng umma:“Minnie ham ăn ah…..”Anh đứng trước cửa mỉm cười hạnh phúc. Trong khi ChangMin đuổi thằng cháu láo lếu kia chạy quanh nhà cùng tiếng cười vang vọng.Có lẽ hạnh phúc thực sự mới là đây.The End

Chương 25: Extra