Ngày 28 tháng 7 năm 2024. 4 giờ sáng, tại sân bay Nội Bài. Ngọc Linh đang đứng cùng với bố mẹ của cô, cô rơm rớm nước mắt ôm lấy mẹ. "Con đi sẽ về. Bố mẹ ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nha !" Ngọc Linh nói. "Con sang đấy nhớ học hành chăm chỉ. Khi nào tới nơi nhớ gọi điện cho bố mẹ. Ăn uống đầy đủ vào,nếu không quen món của bên đấy thì bảo với mẹ, mẹ gửi cho,..........." Mẹ cô mắt đỏ hoe. "Mỗi tuần nhớ điện về cho bố mẹ." Bố cô đế thêm vào. "Dạ....Vâng." Cô trả lời bố. Tâm trạng của cô bây giờ rất buồn vì mấy phút nữa thôi cô phải xa bố mẹ và đất nước này để đi du học 6 năm bên TQ. Nhà cô cũng thuộc con nhà đại gia, bố mẹ cô thì muốn cô đi du học bên TQ vì gần còn cô thì chẳng thích TQ tẹo nào. "Thôi con lên máy bay đi. Muộn rồi đó." Mẹ cô giục cô. Nói rồi bà xách túi còn bố cô kéo vali hộ cùng cô đi đến cửa vào máy bay. Sau khi kiểm tra hộ chiếu và thân thể, cô từ biệt bố mẹ lần cuối rồi đi vào máy bay. Cô lên máy bay, tìm chỗ ngồi của mình và mở list nhạc yêu thích của cô lên nghe. Một…

Truyện chữ