Tác giả:

“Ảnh Tử, xế chiều ngày mai họp mặt cậu đi không?” Trong lòng tôi hơi lộp bộp một chút , dùng giọng không quan tâm hỏi “Có gì chơi thế? Có những ai đi ?” Bé heo bên kia đầu điện thoại cười nói: “Còn chơi cái gì? Không phải là ăn cơm , ca hát sao. Đồng học đều phải đi . Rất nhiều đồng học một năm rồi không gặp mặt nha. Cậu rốt cuộc có đi không?” “Để mình xem xét một chút đi, gần đây công việc rất bận.” Tôi cười , “Cứ như vậy , bye bye !” Cắt điện thoại , ngón tay nhẹ nhàng vuốt đường cong kim loại rìa điện thoại. Hít một hơi thật sâu , tốt nghiệp , đã một năm rồi sao? Buổi tối cùng Cảnh Dương cơm nước xong xuôi , anh lái xe đưa tôi về nhà . Dưới lầu , anh nhẹ nhàng ôm lấy tôi , ngữ khí cưng chiều: “Ảnh Ảnh, ngày mai thứ bảy , muốn đi leo núi không?” “Ngày mai bạn học đại học của em tụ hội . Cuối tuần đi!” Tôi cười cười . Anh nhìn tôi, bờ môi giật giật , cuối cùng không nói gì , chỉ là nhẹ nhàng xoa xoa tóc của tôi , nói khẽ: “Ngày mai về đến nhà thì điện thoại cho anh .” Mở laptop,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...