Thần trí Bách Lý Hàn Băng vẫn tỉnh táo, nhưng thân thể cứng đờ lại ngã vào lòng Như Tuyên. Dược vật Như Tuyên phối chế quả thực lợi hại, võ công cao thâm như y cũng không thể phản ứng, trong nháy mắt vô phương cử động. “Ngươi muốn làm gì?” Nghe thấy có người sau lưng, dù không thể xoay người nhưng hắn vẫn phân biệt được thanh âm của Vô Tư. “Giữa ta và Bách Lý Hàn Băng có nhiều chuyện riêng cần phải giải quyết.” Hơi thở ấm nóng của Như Tuyên phả bên tai y, y có thể nhìn thấy nụ cười nhạt bên khóe miệng Như Tuyên. “Là vậy sao?”, Vô Tư đến gần một chút:”Dùng mê dược lợi hại đến vậy, xem ra sự tình rất quan trọng!” “Ngươi sẽ không cản trở ta chứ!” Bách Lý Hàn Băng đảo mắt, khi Như Tuyên nói câu đó, một bàn tay hơi gập lại, đầu ngón tay lóe lên hàn quang, có vẻ là một thanh ngân châm sắc nhọn. “Người đừng hiểu lầm!”, Vô Tư lập tức dừng lại:”Ta trói gà còn không chặt, sao có thể làm chuyện nguy hiểm như vậy?” “Vậy thì tốt.”, dù Như Tuyên nói thế nhưng vẫn không nới lỏng tay:”Nếu ngươi lại…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...