Lâm Phong tỉnh dậy, thứ đầu tiên nhìn thấy y đang nằm trên đường lớn, xung quanh mang kiến trúc cổ thời nhà Đường. Bên cạnh mọi người bao vây một vòng ăn mặc đồ như quay phim Thiếu tứ vậy.- Tỉnh dậy đi, tỉnh dậy đi! – Người này sao tóc lại ngắn như vậy? – Xem y phục y mặc này, sao lại kì dị thế?”Tên khốn nào đem ta đến trường quay thế này? Chắc chắn là Ron rồi!” Lâm Phong thầm nghĩ, trong lòng hết sức bực bội. Thế là xong cơm rồi, từ nay còn đâu hình tượng anh đẹp trai nữa, dám sau này mọi người sẽ gọi y là vua ham ăn kiêm vua ham ngủ mất.- Ngô Trác Hi! Ngươi ở đâu mau thò cổ ra đây cho ta! Lâm Phong hổn hển gọi tên Ron.- Nhìn nhìn cái gì? Không mau đi quay đi à? Lâm Phong rũ rũ bộ quần áo màu xám, chỉnh lại đầu tóc. Đám người xung quanh bị y quát, sợ chết khiếp chạy tản ra bốn phía.Về phần Lâm Phong, y đứng tại chỗ kêu đến nửa ngày trời cũng chẳng thấy Ngô Trác Hi đáp lời, rốt cuộc tức điên lên phải tự chạy đi kiếm.Mà kì quái là sao lại không có người nào trong đoàn làm phim đi tìm y…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...