Mộ Dung Dật Thần khẽ cựa mình, cau mày, ngủ không yên giấc. Hạ Tề ngồi bên giường nhẹ nhàng quạt cho hắn. Tựa như được báo thức, giờ mẹo vừa đến, Mộ Dung Dật Thần liền đúng giờ tỉnh lại, “Giờ mẹo tới rồi sao?” (5 – 7 giờ sáng) “Bẩm hoàng thượng, giờ mẹo vừa qua, sắc trời còn sớm, hoàng thượng ngủ tiếp nửa canh giờ nữa đi ạ.” Hạ Tề nhìn vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt Mộ Dung Dật Thần, nhẹ giọng khuyên nhủ. “Không được, đỡ trẫm đứng lên.” Hạ Tề lên tiếng trả lời, xốc chăn lên, lộ ra phần bụng cao ngất như một ngọn núi nhỏ trước mình Mộ Dung Dật Thần, đỡ hắn nghiêng thân, sau đó đỡ hắn chậm rãi ngồi xuống. Vừa ngồi, Mộ Dung Dật Thần liền thấy bụng nặng trĩu, đau đớn quen thuộc xuất hiện, phần sau thắt lưng nhức mỏi không chịu nổi, đành một tay chống thắt lưng, một tay đỡ bụng, không nói năng gì. Hạ Tề thấy hoàng đế khó chịu, cũng không dám lộn xộn, chỉ nhẹ nhàng giúp hắn xoa bóp sau thắt lưng. Từ giờ hợi (9 đến 11 giờ đêm) đêm qua thì hoàng đế bắt đầu có dấu hiện đau bụng sinh…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...