Tác giả:

Tôi sẽ giả bộ quên em, giả bộ rằng em đã mang quá khứ của tôi và em đi xa, như chim di cư tránh rét, giả bộ rằng em đã đi qua mùa đông lạnh giá, đón mùa xuân nắng ấm, tôi sẽ giả bộ đến mức tự cho rằng tất cả đều là thật! Sau đó, chúc em mãi mãi hạnh phúc ! __ “Mũi biển số 7” __ Cát bụi Anh có nhìn thấy biển dưới trời sao? Trong màn đêm sâu hút mênh mang, không nhìn thấy chân trời, chỉ có nước biển xanh ngắt dợn lên vô vàn vô vàn những con sóng lăn tăn, những con sóng nhuộm ánh trăng bạc sáng chói, lóng lánh lóng lánh như có viên ngọc khổng lồ sáng rực giấu dưới đáy biển. Rừng tràm ven bờ nhập nhòa như màu mực loang, còn không trung lại là màu xám, ngoài ánh trăng, cái gọi là trời biển một màu thực ra là màu chì xám, xám đen như quánh lại, xám đến mức khiến người ta rơi vào nỗi tuyệt vọng khôn cùng. Bao năm rồi, Mao Lệ không dám một mình ngồi trước biển đêm, cô sợ màu biển như thế này. Nước biển giống hệt con mắt của quỷ, nó sẽ mê hoặc linh hồn con người, sẽ lôi tuột người ta xuống đáy…

Truyện chữ