Không biết bắt đầu từ khi nào, những người đi ngang qua sông Vong Xuyên đều gọi ta là đá Tam Sinh. Kể từ đó, có kẻ khinh bỉ ta, trước mắt ta có người tay nắm tay với người có duyên kiếp trước, có người lại gào khóc thất thanh. Mà ta chỉ là một tảng đá bên bờ Vong Xuyên, không buồn khổ, không vui mừng. Ta thản nhiên ở bên cạnh bờ Vong Xuyên ngàn năm, cuối cùng hóa thành tinh linh. Vạn vật sinh linh, đều phải trải qua lịch kiếp. Còn ta lại yên ổn sống qua trăm năm sau, cho tới khi gặp… Tình kiếp. Một lão đạo râu bạc trắng đi ngang qua Vong Xuyên xem tướng giúp ta. Lão rung đùi đắc ý đoán trước kiếp số của ta. Ta lại cho rằng lão nói dối. Chân thân của ta là đá Tam Sinh, ta là linh hồn của tảng đá, là trái tim của tảng đá. Âm khí ngàn năm không tiêu tan bên bờ Vong Xuyên càng hun đúc lòng dạ ta thêm cứng rắn. Khi đó, ta nghĩ là như vậy. Nhưng, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Một buổi chiều u ám ở Minh giới, ta theo thói quen tản bộ bên bờ Vong Xuyên từ ngàn năm qua chưa từng thay đổi,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...