Tác giả:

Dùng ống tay áo lau đi mồ hôi trên trán, Du An An đứng lên, hoàn tất bằng việc dùng chai xịt phòng mùi hoa oải hương để làm sạch không khí trong phòng. Đây là nhà của cô, cô rốt cục đã có một không gian hoàn toàn của riêng mình, một căn nhà thuộc về mình, không hề có cảm giác ăn nhờ ở đậu nữa. Từ lúc cô mười tuổi ba mẹ đã qua đời vì tai nạn giao thông, cô vẫn sống nhờ ở nhà dì, mặc dù dì đối với cô rất tốt, nhưng mà dượng của cô bởi vì trong nhà có thêm miệng ăn, thủy chung vẫn chưa hề vui vẻ nhìn cô một lần, chị họ thì bởi vì phải đem gian phòng chia một nửa cho cô dùng, nên cứ tìm được cơ hội là nô dịch cô, quả thực đối đãi với cô như một con ở trong nhà. Cho nên từ khi cô có cơ hội bắt đầu đi làm, liền liều chết cố gắng kiếm tiền, hơn nữa lại ăn mặc tiết kiệm từng đồng tiền một, cuối cùng đến ngày hôm nay cô hai mươi lăm tuổi, dựa vào sự cố gắng của chính mình, lần đầu tiên trong đời mua được một căn nhà. Mặc dù đây là một căn nhà sang tay*, hơn nữa bên trong phòng đếm không tới…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...