Ta lui người lại, cúi xuống quan sát ấm thuốc Đông y đang nấu trên bếp lò, môi và cổ họng khô rát. Nhìn Lâm Nam nằm trên giường ho khan, trong lòng ta vô cùng đau khổ. Ta không thể chiếu cố hắn thật tốt thì cũng không nên khiến hắn cùng ta trải qua cuộc sống u ám này. Lâm Nam vốn có một cuộc sống giàu sang, từ lúc cùng ta chung sống không được một ngày tốt đẹp, nhưng hắn chẳng những không trách móc ta, hằng ngày hắn còn làm cái công việc lau dọn vệ sinh thấp hèn. Văn bằng không thể dùng, chúng ta chỉ có thể làm công việc như thế này để có kế sinh nhai. Mấy năm trôi qua, A Nam đã xin thôi việc vì bệnh, loại bệnh gọi là “bệnh nhà giàu”, không thể mệt nhọc, cần phải được tĩnh dưỡng đầy đủ. Nhưng A Nam không chỉ phải dùng thuốc giá thấp nhất, mà còn phải tiếp tục làm việc, tháng trước lại còn bị cảm mạo, lập tức thân thể liền suy yếu đi rất nhanh. Khi thuốc đã nấu xong ta rót ra chén rồi tiến tới đưa cho hắn. A Nam che miệng ho khan, thấy ta tiến đến, liền nắm tay giấu ra sau lưng. Ta…
Chương 87
Mê ThấtTác giả: Điển YTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcTa lui người lại, cúi xuống quan sát ấm thuốc Đông y đang nấu trên bếp lò, môi và cổ họng khô rát. Nhìn Lâm Nam nằm trên giường ho khan, trong lòng ta vô cùng đau khổ. Ta không thể chiếu cố hắn thật tốt thì cũng không nên khiến hắn cùng ta trải qua cuộc sống u ám này. Lâm Nam vốn có một cuộc sống giàu sang, từ lúc cùng ta chung sống không được một ngày tốt đẹp, nhưng hắn chẳng những không trách móc ta, hằng ngày hắn còn làm cái công việc lau dọn vệ sinh thấp hèn. Văn bằng không thể dùng, chúng ta chỉ có thể làm công việc như thế này để có kế sinh nhai. Mấy năm trôi qua, A Nam đã xin thôi việc vì bệnh, loại bệnh gọi là “bệnh nhà giàu”, không thể mệt nhọc, cần phải được tĩnh dưỡng đầy đủ. Nhưng A Nam không chỉ phải dùng thuốc giá thấp nhất, mà còn phải tiếp tục làm việc, tháng trước lại còn bị cảm mạo, lập tức thân thể liền suy yếu đi rất nhanh. Khi thuốc đã nấu xong ta rót ra chén rồi tiến tới đưa cho hắn. A Nam che miệng ho khan, thấy ta tiến đến, liền nắm tay giấu ra sau lưng. Ta… “Ta… ta tắm!” Mắt thấy Lâm Hạo định nắm lấy ta, ta hoảng loạn nói.Sau đó ta lập tức trốn vào bên trong!![Cốc..Cốc..]A! Vừa đóng cửa lại liền đã truyền đến tiếng gõ!“Quần áo đều chưa lấy, ngươi muốn tr*n tr**ng đi ra sao?” Lâm Hạo nói.Ta mở cửa ra một khe nhỏ, Lâm Hạo đưa bộ áo ngủ màu trắng, vẫn còn mới tinh, ngay cả nhãn hiệu cũng chưa gỡ. Nhận lấy quần áo, ta lập tức khóa cửa lại.Lấy cớ tắm rửa cũng không trì hoãn được bao lâu. Tùy tiện xối nước vào người, ta dựa vào bồn rửa mặt nghĩ cách, răng cắn chặt ngón tay đến đau nhức!“Vẫn chưa xong sao? Nhanh lên!” Tiếng Lâm Hạo từ bên ngoài truyền vào.Hàm hồ đáp một tiếng, ta chậm chạp bước ra ngoài. Lâm Hạo cư nhiên đứng ở cửa. Trong ngực đột nhiên căng thẳng, tay ta đã bị y nắm lấy! Lâm Hạo bước đi, ta bị y kéo ở phía sau.Giường chỉ có một, ta nhìn Lâm Hạo, “Ngươi… ngươi nằm nghỉ là được rồi...ta không mệt……”Lâm Hạo hướng ta cười, khẽ đẩy ta ngã lên giường lớn, “Không mệt thì tốt rồi, chúng ta có thể làm việc khác!”Ta lập tức đứng dậy, phòng bị nhìn y. Nơi này là trên phi cơ!Lâm Hạo nheo mắt lại, tức giận nhào tới đè ta xuống giường, khuỷu tay để trên ngực ta khiến ta không thể nào ngồi dậy được.Thật khó chịu, tay Lâm Hạo đè lên bụng ta. Thật sự muốn nôn!Cảm giác ghê tởm từng đợt đánh úp, rốt cuộc không khắc chế được, nghiêng thân thể nôn ra. Lâm Hạo lập tức buông ra ta hỏi: “Làm sao vậy?”“Ghê tởm! Ngươi tránh xa ta ra!”Cũng may không nôn ra cái gì, chỉ là một ít dịch dạ dày, bất quá trong phòng điều hòa đóng kín này, vẫn là bốc mùi khó ngửi, ga giường này cũng không thể dùng được nữa.Nôn hết, ta ổn hơn rất nhiều. Lâm Hạo âm nghiêm mặt nói: “Ghê tởm? Ngươi cùng Lâm Nam trên giường cũng nói ghê tởm sao? Hiện tại giả bộ rụt rè gì hả!”Không hiểu tại sao lại nhắc đến Lâm Nam, “Không liên quan đến ngươi!”“Ngươi!” Lâm Hạo tát thẳng vào mặt ta.Đánh rất mạnh, nửa mặt ta trở nên tê rần. Trong lòng cười lạnh, đây mới chính là Lâm Hạo!“Ngươi cho là giả vờ nôn là có thể xong việc?” Lâm Hạo nói xong kéo tấm ga giường đã bẩn ra ném xuống đất, chỉ để lại phần còn sạch trên giường!Bị Lâm Hạo xoay người áp trụ, ngực ép sát giường, cảm giác ghê tởm vừa biến mất lại xuất hiện!Hoàn đệ bát thập thất chương.¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤
“Ta… ta tắm!” Mắt thấy Lâm Hạo định nắm lấy ta, ta hoảng loạn nói.
Sau đó ta lập tức trốn vào bên trong!!
[Cốc..Cốc..]
A! Vừa đóng cửa lại liền đã truyền đến tiếng gõ!
“Quần áo đều chưa lấy, ngươi muốn tr*n tr**ng đi ra sao?” Lâm Hạo nói.
Ta mở cửa ra một khe nhỏ, Lâm Hạo đưa bộ áo ngủ màu trắng, vẫn còn mới tinh, ngay cả nhãn hiệu cũng chưa gỡ. Nhận lấy quần áo, ta lập tức khóa cửa lại.
Lấy cớ tắm rửa cũng không trì hoãn được bao lâu. Tùy tiện xối nước vào người, ta dựa vào bồn rửa mặt nghĩ cách, răng cắn chặt ngón tay đến đau nhức!
“Vẫn chưa xong sao? Nhanh lên!” Tiếng Lâm Hạo từ bên ngoài truyền vào.
Hàm hồ đáp một tiếng, ta chậm chạp bước ra ngoài. Lâm Hạo cư nhiên đứng ở cửa. Trong ngực đột nhiên căng thẳng, tay ta đã bị y nắm lấy! Lâm Hạo bước đi, ta bị y kéo ở phía sau.
Giường chỉ có một, ta nhìn Lâm Hạo, “Ngươi… ngươi nằm nghỉ là được rồi...ta không mệt……”
Lâm Hạo hướng ta cười, khẽ đẩy ta ngã lên giường lớn, “Không mệt thì tốt rồi, chúng ta có thể làm việc khác!”
Ta lập tức đứng dậy, phòng bị nhìn y. Nơi này là trên phi cơ!
Lâm Hạo nheo mắt lại, tức giận nhào tới đè ta xuống giường, khuỷu tay để trên ngực ta khiến ta không thể nào ngồi dậy được.
Thật khó chịu, tay Lâm Hạo đè lên bụng ta. Thật sự muốn nôn!
Cảm giác ghê tởm từng đợt đánh úp, rốt cuộc không khắc chế được, nghiêng thân thể nôn ra. Lâm Hạo lập tức buông ra ta hỏi: “Làm sao vậy?”
“Ghê tởm! Ngươi tránh xa ta ra!”
Cũng may không nôn ra cái gì, chỉ là một ít dịch dạ dày, bất quá trong phòng điều hòa đóng kín này, vẫn là bốc mùi khó ngửi, ga giường này cũng không thể dùng được nữa.
Nôn hết, ta ổn hơn rất nhiều. Lâm Hạo âm nghiêm mặt nói: “Ghê tởm? Ngươi cùng Lâm Nam trên giường cũng nói ghê tởm sao? Hiện tại giả bộ rụt rè gì hả!”
Không hiểu tại sao lại nhắc đến Lâm Nam, “Không liên quan đến ngươi!”
“Ngươi!” Lâm Hạo tát thẳng vào mặt ta.
Đánh rất mạnh, nửa mặt ta trở nên tê rần. Trong lòng cười lạnh, đây mới chính là Lâm Hạo!
“Ngươi cho là giả vờ nôn là có thể xong việc?” Lâm Hạo nói xong kéo tấm ga giường đã bẩn ra ném xuống đất, chỉ để lại phần còn sạch trên giường!
Bị Lâm Hạo xoay người áp trụ, ngực ép sát giường, cảm giác ghê tởm vừa biến mất lại xuất hiện!
Hoàn đệ bát thập thất chương.
¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤
Mê ThấtTác giả: Điển YTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcTa lui người lại, cúi xuống quan sát ấm thuốc Đông y đang nấu trên bếp lò, môi và cổ họng khô rát. Nhìn Lâm Nam nằm trên giường ho khan, trong lòng ta vô cùng đau khổ. Ta không thể chiếu cố hắn thật tốt thì cũng không nên khiến hắn cùng ta trải qua cuộc sống u ám này. Lâm Nam vốn có một cuộc sống giàu sang, từ lúc cùng ta chung sống không được một ngày tốt đẹp, nhưng hắn chẳng những không trách móc ta, hằng ngày hắn còn làm cái công việc lau dọn vệ sinh thấp hèn. Văn bằng không thể dùng, chúng ta chỉ có thể làm công việc như thế này để có kế sinh nhai. Mấy năm trôi qua, A Nam đã xin thôi việc vì bệnh, loại bệnh gọi là “bệnh nhà giàu”, không thể mệt nhọc, cần phải được tĩnh dưỡng đầy đủ. Nhưng A Nam không chỉ phải dùng thuốc giá thấp nhất, mà còn phải tiếp tục làm việc, tháng trước lại còn bị cảm mạo, lập tức thân thể liền suy yếu đi rất nhanh. Khi thuốc đã nấu xong ta rót ra chén rồi tiến tới đưa cho hắn. A Nam che miệng ho khan, thấy ta tiến đến, liền nắm tay giấu ra sau lưng. Ta… “Ta… ta tắm!” Mắt thấy Lâm Hạo định nắm lấy ta, ta hoảng loạn nói.Sau đó ta lập tức trốn vào bên trong!![Cốc..Cốc..]A! Vừa đóng cửa lại liền đã truyền đến tiếng gõ!“Quần áo đều chưa lấy, ngươi muốn tr*n tr**ng đi ra sao?” Lâm Hạo nói.Ta mở cửa ra một khe nhỏ, Lâm Hạo đưa bộ áo ngủ màu trắng, vẫn còn mới tinh, ngay cả nhãn hiệu cũng chưa gỡ. Nhận lấy quần áo, ta lập tức khóa cửa lại.Lấy cớ tắm rửa cũng không trì hoãn được bao lâu. Tùy tiện xối nước vào người, ta dựa vào bồn rửa mặt nghĩ cách, răng cắn chặt ngón tay đến đau nhức!“Vẫn chưa xong sao? Nhanh lên!” Tiếng Lâm Hạo từ bên ngoài truyền vào.Hàm hồ đáp một tiếng, ta chậm chạp bước ra ngoài. Lâm Hạo cư nhiên đứng ở cửa. Trong ngực đột nhiên căng thẳng, tay ta đã bị y nắm lấy! Lâm Hạo bước đi, ta bị y kéo ở phía sau.Giường chỉ có một, ta nhìn Lâm Hạo, “Ngươi… ngươi nằm nghỉ là được rồi...ta không mệt……”Lâm Hạo hướng ta cười, khẽ đẩy ta ngã lên giường lớn, “Không mệt thì tốt rồi, chúng ta có thể làm việc khác!”Ta lập tức đứng dậy, phòng bị nhìn y. Nơi này là trên phi cơ!Lâm Hạo nheo mắt lại, tức giận nhào tới đè ta xuống giường, khuỷu tay để trên ngực ta khiến ta không thể nào ngồi dậy được.Thật khó chịu, tay Lâm Hạo đè lên bụng ta. Thật sự muốn nôn!Cảm giác ghê tởm từng đợt đánh úp, rốt cuộc không khắc chế được, nghiêng thân thể nôn ra. Lâm Hạo lập tức buông ra ta hỏi: “Làm sao vậy?”“Ghê tởm! Ngươi tránh xa ta ra!”Cũng may không nôn ra cái gì, chỉ là một ít dịch dạ dày, bất quá trong phòng điều hòa đóng kín này, vẫn là bốc mùi khó ngửi, ga giường này cũng không thể dùng được nữa.Nôn hết, ta ổn hơn rất nhiều. Lâm Hạo âm nghiêm mặt nói: “Ghê tởm? Ngươi cùng Lâm Nam trên giường cũng nói ghê tởm sao? Hiện tại giả bộ rụt rè gì hả!”Không hiểu tại sao lại nhắc đến Lâm Nam, “Không liên quan đến ngươi!”“Ngươi!” Lâm Hạo tát thẳng vào mặt ta.Đánh rất mạnh, nửa mặt ta trở nên tê rần. Trong lòng cười lạnh, đây mới chính là Lâm Hạo!“Ngươi cho là giả vờ nôn là có thể xong việc?” Lâm Hạo nói xong kéo tấm ga giường đã bẩn ra ném xuống đất, chỉ để lại phần còn sạch trên giường!Bị Lâm Hạo xoay người áp trụ, ngực ép sát giường, cảm giác ghê tởm vừa biến mất lại xuất hiện!Hoàn đệ bát thập thất chương.¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤