Tác giả:

Tiêu Tinh đang ngồi trong phòng chờ ở sân bay. Bố đi làm thủ tục. Mẹ nghiêm mặt ngồi cạnh cô. Thời tiết tháng tám nắng nóng khó chịu nhưng trong phòng chờ thì lại mát lạnh. Bị cái lạnh làm cho hắt hơi liền ba cái, thêm vào đó là khuôn mặt lạnh như băng của bà mẹ ngồi bên cạnh, Tiêu Tinh chỉ thấy lông tơ trên người đang rủ nhau nhảy múa điên cuồng. Hơi lạnh của điều hòa tỏa ra, Tiêu Tinh không kìm được cúi đầu thấp hơn, khẽ dụi mặt vào cánh tay. Người phụ nữ bên cạnh vẫn ngồi ngay ngắn, coi phòng nghỉ là phòng họp. Tiêu Tinh liếc nhìn chiếc áo khoác mỏng trên tay mẹ, khuôn mặt bỗng nở nụ cười, “Mẹ ơi, áo khoác của mẹ cho con mặc nhé, dù sao mẹ không mặc cũng lãng phí”. Nhạc Lăng quay sang nhìn cô, sa sầm mặt xuống, vứt chiếc áo khoác trên tay cho cô, tặng thêm một cái lườm sắc như dao. Hồi Tiêu Tinh còn nhỏ, ánh mắt của Nhạc Lăng đã có sức sát thương rất lớn. Mỗi lân bị mẹ lườm, Tiêu Tinh lại sợ đến nỗi chỉ muốn trốn đi. Nếu có gầm bàn thì chui xuống gầm bàn, không có bàn thì trốn sau…

Quyển 2 - Chương 22: Hậu kí

Chờ Một Ngày NắngTác giả: Điệp Chi LinhTruyện Ngôn TìnhTiêu Tinh đang ngồi trong phòng chờ ở sân bay. Bố đi làm thủ tục. Mẹ nghiêm mặt ngồi cạnh cô. Thời tiết tháng tám nắng nóng khó chịu nhưng trong phòng chờ thì lại mát lạnh. Bị cái lạnh làm cho hắt hơi liền ba cái, thêm vào đó là khuôn mặt lạnh như băng của bà mẹ ngồi bên cạnh, Tiêu Tinh chỉ thấy lông tơ trên người đang rủ nhau nhảy múa điên cuồng. Hơi lạnh của điều hòa tỏa ra, Tiêu Tinh không kìm được cúi đầu thấp hơn, khẽ dụi mặt vào cánh tay. Người phụ nữ bên cạnh vẫn ngồi ngay ngắn, coi phòng nghỉ là phòng họp. Tiêu Tinh liếc nhìn chiếc áo khoác mỏng trên tay mẹ, khuôn mặt bỗng nở nụ cười, “Mẹ ơi, áo khoác của mẹ cho con mặc nhé, dù sao mẹ không mặc cũng lãng phí”. Nhạc Lăng quay sang nhìn cô, sa sầm mặt xuống, vứt chiếc áo khoác trên tay cho cô, tặng thêm một cái lườm sắc như dao. Hồi Tiêu Tinh còn nhỏ, ánh mắt của Nhạc Lăng đã có sức sát thương rất lớn. Mỗi lân bị mẹ lườm, Tiêu Tinh lại sợ đến nỗi chỉ muốn trốn đi. Nếu có gầm bàn thì chui xuống gầm bàn, không có bàn thì trốn sau… Cuốn tiểu thuyết này được đăng trên Tấn Giang từ đầu năm 2011, đến bây giờ cuối cùng cũng hoàn thành và xuất bản, một chặng đường không dễ dàng chút nào. Cảm ơn các bạn độc giả và bạn bè đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua, cảm ơn các anh chị biên tập vất vả đối chiếu bản thảo. Trong quá trình chờ đợi cuốn sách ra mắt bạn đọc, mọi người đều rất vất vả. ^_^Thực ra lúc mới viết cuốn tiểu thuyết này, tôi đã xây dựng rất nhiều tình tiết đối địch, về sau, hình tượng nhân vật Quân Tắc và Tiêu Tinh dần dần chín chắn, trưởng thành, đột nhiên tôi cảm thấy thực ra họ thích hợp với cách chung sống vui vẻ, nhẹ nhàng như thế này hơn.Đọc xong cuốn tiểu thuyết này, bạn cũng sẽ phát hiện, giữa họ không có cái gì là sóng to gió lớn, cũng không có cảnh tượng thề non hẹn biển và sinh ly tử biệt thường thấy trong tiểu thuyết. Giữa họ chỉ có sự ấm áp và bình lặng. Từ sự đối địch lẫn nhau lúc đầu đến dần dần phát hiện ra ưu điểm của đối phương, dần dần rung động, sau đó tỏ tình rất tự nhiên, đến với nhau, tin tưởng lẫn nhau, nắm tay nhau đi hết cuộc đời.Tôi rất thích những tình tiết ấm áp như thế này.Luôn cảm thấy tình yêu dù mãnh liệt, vang dội đến đâu thì cuối cùng cũng trở về cuộc sống bình lặng với cơm áo gạo tiền. Vì thế trong phần ngoại truyện, tôi cũng miêu tả những chi tiết trong cuộc sống của họ. Hy vọng mọi người thích.Không chỉ có tình yêu, tôi còn rất thích tình bạn giữa các cô gái, giống như tình cảm thân thiết giữa Vệ Nam, Tiêu Tinh, Kỳ Quyên. Họ chơi với nhau bao nhiêu năm, tâm sự với nhau mọi điều, thân thiết như chị em. Tôi tin rằng bên cạnh rất nhiều người luôn có những người bạn tốt giúp đỡ khi họ gặp khó khăn.Vì thế tôi gọi đó là "Giây phút đầu tiên".Giống như lời bài hát đã nói, "Dù bạn và tôi có lạc nhau giữa thành phố náo nhiệt thì tình bạn sẽ xuất hiện trong giây phút đầu tiên...".Ngoài câu chuyện của Vệ Nam, rất nhiều người quan tâm đến nhân vật phụ Phương Dao và Kỳ Quyên. Câu chuyện của họ sau này sẽ được viết riêng. Giữa câu chuyện của các cô gái này có mối liên hệ kỳ diệu nhưng đọc riêng cũng không hề bị ảnh hưởng. Tôi rất thích cách xây dựng như thế này, giống như bạn là nhân vật chính trong câu chuyện của mình nhưng thay đổi cách nhìn, bạn thân của bạn lại là nhân vật chính trong câu chuyện của cô ấy.Nguyên tắc của tôi là không bao giờ viết tiểu thuyết bi kịch. So với Ốc sên chạy viết về Vệ Nam đã xuất bản trước đó, câu chuyện của Tiêu Tinh càng nhẹ nhàng, vui vẻ hơn, thậm chí không xuất hiện kẻ thứ ba. Trong quá trình viết cuốn tiểu thuyết này, tôi luôn mang trong mình tâm trạng hết sức thoải mái, lúc nào cũng vừa gõ bàn phím vừa cười. Tôi hy vọng những người có duyên với cuốn sách này sau khi đọc xong tâm trạng cũng sẽ vui vẻ hẳn lên.Mong sao cuốn tiểu thuyết giản đơn này có thể mang lại cho các bạn một chút ấm áp và xúc động. Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp nhau trên giang hồ.Chúc hạnh phúc, bình an!Tháng tám năm 2011.Điệp Chi Linh

Cuốn tiểu thuyết này được đăng trên Tấn Giang từ đầu năm 2011, đến bây giờ cuối cùng cũng hoàn thành và xuất bản, một chặng đường không dễ dàng chút nào. Cảm ơn các bạn độc giả và bạn bè đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua, cảm ơn các anh chị biên tập vất vả đối chiếu bản thảo. Trong quá trình chờ đợi cuốn sách ra mắt bạn đọc, mọi người đều rất vất vả. ^_^

Thực ra lúc mới viết cuốn tiểu thuyết này, tôi đã xây dựng rất nhiều tình tiết đối địch, về sau, hình tượng nhân vật Quân Tắc và Tiêu Tinh dần dần chín chắn, trưởng thành, đột nhiên tôi cảm thấy thực ra họ thích hợp với cách chung sống vui vẻ, nhẹ nhàng như thế này hơn.

Đọc xong cuốn tiểu thuyết này, bạn cũng sẽ phát hiện, giữa họ không có cái gì là sóng to gió lớn, cũng không có cảnh tượng thề non hẹn biển và sinh ly tử biệt thường thấy trong tiểu thuyết. Giữa họ chỉ có sự ấm áp và bình lặng. Từ sự đối địch lẫn nhau lúc đầu đến dần dần phát hiện ra ưu điểm của đối phương, dần dần rung động, sau đó tỏ tình rất tự nhiên, đến với nhau, tin tưởng lẫn nhau, nắm tay nhau đi hết cuộc đời.

Tôi rất thích những tình tiết ấm áp như thế này.

Luôn cảm thấy tình yêu dù mãnh liệt, vang dội đến đâu thì cuối cùng cũng trở về cuộc sống bình lặng với cơm áo gạo tiền. Vì thế trong phần ngoại truyện, tôi cũng miêu tả những chi tiết trong cuộc sống của họ. Hy vọng mọi người thích.

Không chỉ có tình yêu, tôi còn rất thích tình bạn giữa các cô gái, giống như tình cảm thân thiết giữa Vệ Nam, Tiêu Tinh, Kỳ Quyên. Họ chơi với nhau bao nhiêu năm, tâm sự với nhau mọi điều, thân thiết như chị em. Tôi tin rằng bên cạnh rất nhiều người luôn có những người bạn tốt giúp đỡ khi họ gặp khó khăn.

Vì thế tôi gọi đó là "Giây phút đầu tiên".

Giống như lời bài hát đã nói, "Dù bạn và tôi có lạc nhau giữa thành phố náo nhiệt thì tình bạn sẽ xuất hiện trong giây phút đầu tiên...".

Ngoài câu chuyện của Vệ Nam, rất nhiều người quan tâm đến nhân vật phụ Phương Dao và Kỳ Quyên. Câu chuyện của họ sau này sẽ được viết riêng. Giữa câu chuyện của các cô gái này có mối liên hệ kỳ diệu nhưng đọc riêng cũng không hề bị ảnh hưởng. Tôi rất thích cách xây dựng như thế này, giống như bạn là nhân vật chính trong câu chuyện của mình nhưng thay đổi cách nhìn, bạn thân của bạn lại là nhân vật chính trong câu chuyện của cô ấy.

Nguyên tắc của tôi là không bao giờ viết tiểu thuyết bi kịch. So với Ốc sên chạy viết về Vệ Nam đã xuất bản trước đó, câu chuyện của Tiêu Tinh càng nhẹ nhàng, vui vẻ hơn, thậm chí không xuất hiện kẻ thứ ba. Trong quá trình viết cuốn tiểu thuyết này, tôi luôn mang trong mình tâm trạng hết sức thoải mái, lúc nào cũng vừa gõ bàn phím vừa cười. Tôi hy vọng những người có duyên với cuốn sách này sau khi đọc xong tâm trạng cũng sẽ vui vẻ hẳn lên.

Mong sao cuốn tiểu thuyết giản đơn này có thể mang lại cho các bạn một chút ấm áp và xúc động. Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp nhau trên giang hồ.

Chúc hạnh phúc, bình an!

Tháng tám năm 2011.

Điệp Chi Linh

Chờ Một Ngày NắngTác giả: Điệp Chi LinhTruyện Ngôn TìnhTiêu Tinh đang ngồi trong phòng chờ ở sân bay. Bố đi làm thủ tục. Mẹ nghiêm mặt ngồi cạnh cô. Thời tiết tháng tám nắng nóng khó chịu nhưng trong phòng chờ thì lại mát lạnh. Bị cái lạnh làm cho hắt hơi liền ba cái, thêm vào đó là khuôn mặt lạnh như băng của bà mẹ ngồi bên cạnh, Tiêu Tinh chỉ thấy lông tơ trên người đang rủ nhau nhảy múa điên cuồng. Hơi lạnh của điều hòa tỏa ra, Tiêu Tinh không kìm được cúi đầu thấp hơn, khẽ dụi mặt vào cánh tay. Người phụ nữ bên cạnh vẫn ngồi ngay ngắn, coi phòng nghỉ là phòng họp. Tiêu Tinh liếc nhìn chiếc áo khoác mỏng trên tay mẹ, khuôn mặt bỗng nở nụ cười, “Mẹ ơi, áo khoác của mẹ cho con mặc nhé, dù sao mẹ không mặc cũng lãng phí”. Nhạc Lăng quay sang nhìn cô, sa sầm mặt xuống, vứt chiếc áo khoác trên tay cho cô, tặng thêm một cái lườm sắc như dao. Hồi Tiêu Tinh còn nhỏ, ánh mắt của Nhạc Lăng đã có sức sát thương rất lớn. Mỗi lân bị mẹ lườm, Tiêu Tinh lại sợ đến nỗi chỉ muốn trốn đi. Nếu có gầm bàn thì chui xuống gầm bàn, không có bàn thì trốn sau… Cuốn tiểu thuyết này được đăng trên Tấn Giang từ đầu năm 2011, đến bây giờ cuối cùng cũng hoàn thành và xuất bản, một chặng đường không dễ dàng chút nào. Cảm ơn các bạn độc giả và bạn bè đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua, cảm ơn các anh chị biên tập vất vả đối chiếu bản thảo. Trong quá trình chờ đợi cuốn sách ra mắt bạn đọc, mọi người đều rất vất vả. ^_^Thực ra lúc mới viết cuốn tiểu thuyết này, tôi đã xây dựng rất nhiều tình tiết đối địch, về sau, hình tượng nhân vật Quân Tắc và Tiêu Tinh dần dần chín chắn, trưởng thành, đột nhiên tôi cảm thấy thực ra họ thích hợp với cách chung sống vui vẻ, nhẹ nhàng như thế này hơn.Đọc xong cuốn tiểu thuyết này, bạn cũng sẽ phát hiện, giữa họ không có cái gì là sóng to gió lớn, cũng không có cảnh tượng thề non hẹn biển và sinh ly tử biệt thường thấy trong tiểu thuyết. Giữa họ chỉ có sự ấm áp và bình lặng. Từ sự đối địch lẫn nhau lúc đầu đến dần dần phát hiện ra ưu điểm của đối phương, dần dần rung động, sau đó tỏ tình rất tự nhiên, đến với nhau, tin tưởng lẫn nhau, nắm tay nhau đi hết cuộc đời.Tôi rất thích những tình tiết ấm áp như thế này.Luôn cảm thấy tình yêu dù mãnh liệt, vang dội đến đâu thì cuối cùng cũng trở về cuộc sống bình lặng với cơm áo gạo tiền. Vì thế trong phần ngoại truyện, tôi cũng miêu tả những chi tiết trong cuộc sống của họ. Hy vọng mọi người thích.Không chỉ có tình yêu, tôi còn rất thích tình bạn giữa các cô gái, giống như tình cảm thân thiết giữa Vệ Nam, Tiêu Tinh, Kỳ Quyên. Họ chơi với nhau bao nhiêu năm, tâm sự với nhau mọi điều, thân thiết như chị em. Tôi tin rằng bên cạnh rất nhiều người luôn có những người bạn tốt giúp đỡ khi họ gặp khó khăn.Vì thế tôi gọi đó là "Giây phút đầu tiên".Giống như lời bài hát đã nói, "Dù bạn và tôi có lạc nhau giữa thành phố náo nhiệt thì tình bạn sẽ xuất hiện trong giây phút đầu tiên...".Ngoài câu chuyện của Vệ Nam, rất nhiều người quan tâm đến nhân vật phụ Phương Dao và Kỳ Quyên. Câu chuyện của họ sau này sẽ được viết riêng. Giữa câu chuyện của các cô gái này có mối liên hệ kỳ diệu nhưng đọc riêng cũng không hề bị ảnh hưởng. Tôi rất thích cách xây dựng như thế này, giống như bạn là nhân vật chính trong câu chuyện của mình nhưng thay đổi cách nhìn, bạn thân của bạn lại là nhân vật chính trong câu chuyện của cô ấy.Nguyên tắc của tôi là không bao giờ viết tiểu thuyết bi kịch. So với Ốc sên chạy viết về Vệ Nam đã xuất bản trước đó, câu chuyện của Tiêu Tinh càng nhẹ nhàng, vui vẻ hơn, thậm chí không xuất hiện kẻ thứ ba. Trong quá trình viết cuốn tiểu thuyết này, tôi luôn mang trong mình tâm trạng hết sức thoải mái, lúc nào cũng vừa gõ bàn phím vừa cười. Tôi hy vọng những người có duyên với cuốn sách này sau khi đọc xong tâm trạng cũng sẽ vui vẻ hẳn lên.Mong sao cuốn tiểu thuyết giản đơn này có thể mang lại cho các bạn một chút ấm áp và xúc động. Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp nhau trên giang hồ.Chúc hạnh phúc, bình an!Tháng tám năm 2011.Điệp Chi Linh

Quyển 2 - Chương 22: Hậu kí