Tôi ôm bóng rổ, bi phẫn ngẩng đầu lên nhìn bảng rổ, nó rụt rè e thẹn một cách kiêu ngạo đứng lù lù ở đó, rõ ràng vẫn không chịu nhúc nhích, khó đánh trúng chết đi được. Tôi vừa thảy tổng cộng mười trái, hết chín cái ra ngoài, một cái may mắn đánh được trúng vành rổ, ai dè lại bắn ngược ra sau hạ cánh luôn vào đầu mình … Hay nha, coi bộ bóng rổ mà một công cụ tự ngược đãi rất tốt, mặc dù tôi là người bình thường, không thích tự hành hạ bản thân, nhưng mà vì mấy trăm đồng tiền thưởng, hihi, phải nhịn thôi chứ sao. Chuyện là hội bóng rổ trường học tổ chức một cuộc thi ném bóng rổ, trong đó phần thi dành cho nữ, đứng nhất được thưởng 500 ngàn. Tôi là người rất yêu tiền, mà lại còn rất thiếu tiền, như một gốc cây trên sa mạc đang gáo thét đòi được tiền tươi tưới vào.Vì cái khoản tiền 500 ngàn này, bèn hí hửng đi báo danh. Nhưng mà lúc này, nhìn cái bảng rổ lạnh lùng cao quý kia, thiệt là mất ý chí hết sức. Đột nhiên, một quả bóng từ xa bay tới, giống như hướng dẫn vậy nha, nhẹ nhàng bay…
Chương 41
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Địa Ngục?Tác giả: Tửu Tiểu ThấtTruyện Ngôn TìnhTôi ôm bóng rổ, bi phẫn ngẩng đầu lên nhìn bảng rổ, nó rụt rè e thẹn một cách kiêu ngạo đứng lù lù ở đó, rõ ràng vẫn không chịu nhúc nhích, khó đánh trúng chết đi được. Tôi vừa thảy tổng cộng mười trái, hết chín cái ra ngoài, một cái may mắn đánh được trúng vành rổ, ai dè lại bắn ngược ra sau hạ cánh luôn vào đầu mình … Hay nha, coi bộ bóng rổ mà một công cụ tự ngược đãi rất tốt, mặc dù tôi là người bình thường, không thích tự hành hạ bản thân, nhưng mà vì mấy trăm đồng tiền thưởng, hihi, phải nhịn thôi chứ sao. Chuyện là hội bóng rổ trường học tổ chức một cuộc thi ném bóng rổ, trong đó phần thi dành cho nữ, đứng nhất được thưởng 500 ngàn. Tôi là người rất yêu tiền, mà lại còn rất thiếu tiền, như một gốc cây trên sa mạc đang gáo thét đòi được tiền tươi tưới vào.Vì cái khoản tiền 500 ngàn này, bèn hí hửng đi báo danh. Nhưng mà lúc này, nhìn cái bảng rổ lạnh lùng cao quý kia, thiệt là mất ý chí hết sức. Đột nhiên, một quả bóng từ xa bay tới, giống như hướng dẫn vậy nha, nhẹ nhàng bay… Ngày sinh của Chung Nguyên là một câu chuyện thiệt mang tính chất bi kịch mà, nghe đồn là anh chàng ra đời lúc 11 giờ ngày 31 tháng 12, kết quả là vừa ra đời được hơn một tiếng đồng hồ thì ba mẹ quăng qua một bên, hai người chàng chàng thiếp thiếp cùng nhau đón năm mới.Ngày 31 tháng 12 năm nay tôi có lớp từ sáng tới chiều, buổi tối còn có giờ thực nghiệm nữa, Chung Nguyên rất bất mãn với chuyện này, nhưng cũng chẳng có biện pháp gì giải quyết.Giữa buổi cơm trưa, Chung Nguyên sốt ruột hỏi tôi: “Chuẩn bị quà gì cho anh vậy?”Tôi có chút ngượng ngùng: “Ak, gối thêu được hông?” Lúc nghỉ hè đồng ý thêu cho anh một cái, bây giờ rốt cục cũng xong rồi.Lông mày Chung Nguyên nhíu lại, có vẻ không thích: “Cái đó em hứa từ lâu rồi sao tính được?”Tôi xấu hổ, nhưng quả thật không biết tặng cái gì mới được, đành phải hỏi: “Vậy chứ anh muốn tặng gì?”Chung Nguyên cúi đầu suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhìn tôi rất gian, cười nói: “Tặng người cho anh đi.”Tôi: “…”Tuy rằng tên Chung Nguyên yêu cầu rất lưu manh, nhưng quả thật tôi cũng rất áy náy, cho nên quyết định theo tinh thần [hoặc là không làm, đã làm thì làm đến cùng] nói: “Được rồi, tối nay chúng ta overnight, đi chơi cả đêm được không?”Chung Nguyên cười hết sức quái dị: “Overnight?”Tôi toát mồ hôi: “Anh, anh đừng có nghĩ bậy bạ …”Chung Nguyên tủm tỉm cười nhìn tôi, hỏi: “À, thế nào mới gọi là nghĩ bậy ấy nhỉ?”Tôi cúi đầu, cảm giác mặt nóng lên, hơi bị nghi ngờ nha, rốt cục là mình b**n th** hay tên này mới b**n th** đây?Càng nghi ngờ hơn là, tại sao chúng tôi đã là tình nhân rồi mà tôi cứ bị đỏ mặt trước mặt tên này hoài vậy ……Giờ thực nghiệm buổi tối hơi bị phức tạp.Trong môn thực nghiệm có thể coi tôi là phần tử lạc hậu, nói chung là, tôi toàn nằm trong tốp những người cuối cùng làm xong thực nghiệm, hơn nữa luôn có xu hướng phá hoại, các cô giáo xinh đẹp của phòng thí nghiệm cô nào cũng biết mặt tôi, vừa thấy tôi là mặt mũi đã bày ra cái vẻ vô cùng đau đầu.Bình thường giờ thực nghiệm của tôi khoảng 9h gì đó là xong hết, nên tôi hẹn gặp Chung Nguyên lúc 9h30. Ai ngờ thằng cha này mới 8h đã mò tới tìm, đúng lúc tôi đánh vỡ một cái bình đo dung lượng bị cô giáo xinh đẹp nhìn bằng ánh mắt u oán lên án.Tuy rằng da mặt tôi không thuộc dạng dày, nhưng mà chuyện này xảy ra hoài, da mặt tự nhiên cũng có chút công phu đối phó.Cô giáo xinh đẹp đi rồi, tôi nhìn thấy Chung Nguyên đang tựa cửa đứng, nhìn tôi mà cười. Tôi không thèm nhìn anh, rửa sạch thi thể của em bình vừa vỡ rồi ném đi, tiếp tục làm thực nghiệm. Một lát nữa cô giáo sẽ đem bình mới tới cho tôi, tôi phải biểu hiện cố gắng công tác mới được, tuy rằng tôi ngốc, nhưng thái độ tuyệt đối nghiêm túc a.Chung Nguyên coi như chỗ không người đi vào đứng cạnh tôi, anh nhìn một lúc rồi nói: “Khó tới vậy sao?”Tôi trừng mắt, nhà ngươi định cười nhạo ta ngu ngốc chứ gì … Hừm, mặc dù thực ra mình cũng hơi ngớ thật >_
Ngày sinh của Chung Nguyên là một câu chuyện thiệt mang tính chất bi kịch mà, nghe đồn là anh chàng ra đời lúc 11 giờ ngày 31 tháng 12, kết quả là vừa ra đời được hơn một tiếng đồng hồ thì ba mẹ quăng qua một bên, hai người chàng chàng thiếp thiếp cùng nhau đón năm mới.
Ngày 31 tháng 12 năm nay tôi có lớp từ sáng tới chiều, buổi tối còn có giờ thực nghiệm nữa, Chung Nguyên rất bất mãn với chuyện này, nhưng cũng chẳng có biện pháp gì giải quyết.
Giữa buổi cơm trưa, Chung Nguyên sốt ruột hỏi tôi: “Chuẩn bị quà gì cho anh vậy?”
Tôi có chút ngượng ngùng: “Ak, gối thêu được hông?” Lúc nghỉ hè đồng ý thêu cho anh một cái, bây giờ rốt cục cũng xong rồi.
Lông mày Chung Nguyên nhíu lại, có vẻ không thích: “Cái đó em hứa từ lâu rồi sao tính được?”
Tôi xấu hổ, nhưng quả thật không biết tặng cái gì mới được, đành phải hỏi: “Vậy chứ anh muốn tặng gì?”
Chung Nguyên cúi đầu suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhìn tôi rất gian, cười nói: “Tặng người cho anh đi.”
Tôi: “…”
Tuy rằng tên Chung Nguyên yêu cầu rất lưu manh, nhưng quả thật tôi cũng rất áy náy, cho nên quyết định theo tinh thần [hoặc là không làm, đã làm thì làm đến cùng] nói: “Được rồi, tối nay chúng ta overnight, đi chơi cả đêm được không?”
Chung Nguyên cười hết sức quái dị: “Overnight?”
Tôi toát mồ hôi: “Anh, anh đừng có nghĩ bậy bạ …”
Chung Nguyên tủm tỉm cười nhìn tôi, hỏi: “À, thế nào mới gọi là nghĩ bậy ấy nhỉ?”
Tôi cúi đầu, cảm giác mặt nóng lên, hơi bị nghi ngờ nha, rốt cục là mình b**n th** hay tên này mới b**n th** đây?
Càng nghi ngờ hơn là, tại sao chúng tôi đã là tình nhân rồi mà tôi cứ bị đỏ mặt trước mặt tên này hoài vậy …
…
Giờ thực nghiệm buổi tối hơi bị phức tạp.
Trong môn thực nghiệm có thể coi tôi là phần tử lạc hậu, nói chung là, tôi toàn nằm trong tốp những người cuối cùng làm xong thực nghiệm, hơn nữa luôn có xu hướng phá hoại, các cô giáo xinh đẹp của phòng thí nghiệm cô nào cũng biết mặt tôi, vừa thấy tôi là mặt mũi đã bày ra cái vẻ vô cùng đau đầu.
Bình thường giờ thực nghiệm của tôi khoảng 9h gì đó là xong hết, nên tôi hẹn gặp Chung Nguyên lúc 9h30. Ai ngờ thằng cha này mới 8h đã mò tới tìm, đúng lúc tôi đánh vỡ một cái bình đo dung lượng bị cô giáo xinh đẹp nhìn bằng ánh mắt u oán lên án.
Tuy rằng da mặt tôi không thuộc dạng dày, nhưng mà chuyện này xảy ra hoài, da mặt tự nhiên cũng có chút công phu đối phó.
Cô giáo xinh đẹp đi rồi, tôi nhìn thấy Chung Nguyên đang tựa cửa đứng, nhìn tôi mà cười. Tôi không thèm nhìn anh, rửa sạch thi thể của em bình vừa vỡ rồi ném đi, tiếp tục làm thực nghiệm. Một lát nữa cô giáo sẽ đem bình mới tới cho tôi, tôi phải biểu hiện cố gắng công tác mới được, tuy rằng tôi ngốc, nhưng thái độ tuyệt đối nghiêm túc a.
Chung Nguyên coi như chỗ không người đi vào đứng cạnh tôi, anh nhìn một lúc rồi nói: “Khó tới vậy sao?”
Tôi trừng mắt, nhà ngươi định cười nhạo ta ngu ngốc chứ gì … Hừm, mặc dù thực ra mình cũng hơi ngớ thật >_
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Địa Ngục?Tác giả: Tửu Tiểu ThấtTruyện Ngôn TìnhTôi ôm bóng rổ, bi phẫn ngẩng đầu lên nhìn bảng rổ, nó rụt rè e thẹn một cách kiêu ngạo đứng lù lù ở đó, rõ ràng vẫn không chịu nhúc nhích, khó đánh trúng chết đi được. Tôi vừa thảy tổng cộng mười trái, hết chín cái ra ngoài, một cái may mắn đánh được trúng vành rổ, ai dè lại bắn ngược ra sau hạ cánh luôn vào đầu mình … Hay nha, coi bộ bóng rổ mà một công cụ tự ngược đãi rất tốt, mặc dù tôi là người bình thường, không thích tự hành hạ bản thân, nhưng mà vì mấy trăm đồng tiền thưởng, hihi, phải nhịn thôi chứ sao. Chuyện là hội bóng rổ trường học tổ chức một cuộc thi ném bóng rổ, trong đó phần thi dành cho nữ, đứng nhất được thưởng 500 ngàn. Tôi là người rất yêu tiền, mà lại còn rất thiếu tiền, như một gốc cây trên sa mạc đang gáo thét đòi được tiền tươi tưới vào.Vì cái khoản tiền 500 ngàn này, bèn hí hửng đi báo danh. Nhưng mà lúc này, nhìn cái bảng rổ lạnh lùng cao quý kia, thiệt là mất ý chí hết sức. Đột nhiên, một quả bóng từ xa bay tới, giống như hướng dẫn vậy nha, nhẹ nhàng bay… Ngày sinh của Chung Nguyên là một câu chuyện thiệt mang tính chất bi kịch mà, nghe đồn là anh chàng ra đời lúc 11 giờ ngày 31 tháng 12, kết quả là vừa ra đời được hơn một tiếng đồng hồ thì ba mẹ quăng qua một bên, hai người chàng chàng thiếp thiếp cùng nhau đón năm mới.Ngày 31 tháng 12 năm nay tôi có lớp từ sáng tới chiều, buổi tối còn có giờ thực nghiệm nữa, Chung Nguyên rất bất mãn với chuyện này, nhưng cũng chẳng có biện pháp gì giải quyết.Giữa buổi cơm trưa, Chung Nguyên sốt ruột hỏi tôi: “Chuẩn bị quà gì cho anh vậy?”Tôi có chút ngượng ngùng: “Ak, gối thêu được hông?” Lúc nghỉ hè đồng ý thêu cho anh một cái, bây giờ rốt cục cũng xong rồi.Lông mày Chung Nguyên nhíu lại, có vẻ không thích: “Cái đó em hứa từ lâu rồi sao tính được?”Tôi xấu hổ, nhưng quả thật không biết tặng cái gì mới được, đành phải hỏi: “Vậy chứ anh muốn tặng gì?”Chung Nguyên cúi đầu suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhìn tôi rất gian, cười nói: “Tặng người cho anh đi.”Tôi: “…”Tuy rằng tên Chung Nguyên yêu cầu rất lưu manh, nhưng quả thật tôi cũng rất áy náy, cho nên quyết định theo tinh thần [hoặc là không làm, đã làm thì làm đến cùng] nói: “Được rồi, tối nay chúng ta overnight, đi chơi cả đêm được không?”Chung Nguyên cười hết sức quái dị: “Overnight?”Tôi toát mồ hôi: “Anh, anh đừng có nghĩ bậy bạ …”Chung Nguyên tủm tỉm cười nhìn tôi, hỏi: “À, thế nào mới gọi là nghĩ bậy ấy nhỉ?”Tôi cúi đầu, cảm giác mặt nóng lên, hơi bị nghi ngờ nha, rốt cục là mình b**n th** hay tên này mới b**n th** đây?Càng nghi ngờ hơn là, tại sao chúng tôi đã là tình nhân rồi mà tôi cứ bị đỏ mặt trước mặt tên này hoài vậy ……Giờ thực nghiệm buổi tối hơi bị phức tạp.Trong môn thực nghiệm có thể coi tôi là phần tử lạc hậu, nói chung là, tôi toàn nằm trong tốp những người cuối cùng làm xong thực nghiệm, hơn nữa luôn có xu hướng phá hoại, các cô giáo xinh đẹp của phòng thí nghiệm cô nào cũng biết mặt tôi, vừa thấy tôi là mặt mũi đã bày ra cái vẻ vô cùng đau đầu.Bình thường giờ thực nghiệm của tôi khoảng 9h gì đó là xong hết, nên tôi hẹn gặp Chung Nguyên lúc 9h30. Ai ngờ thằng cha này mới 8h đã mò tới tìm, đúng lúc tôi đánh vỡ một cái bình đo dung lượng bị cô giáo xinh đẹp nhìn bằng ánh mắt u oán lên án.Tuy rằng da mặt tôi không thuộc dạng dày, nhưng mà chuyện này xảy ra hoài, da mặt tự nhiên cũng có chút công phu đối phó.Cô giáo xinh đẹp đi rồi, tôi nhìn thấy Chung Nguyên đang tựa cửa đứng, nhìn tôi mà cười. Tôi không thèm nhìn anh, rửa sạch thi thể của em bình vừa vỡ rồi ném đi, tiếp tục làm thực nghiệm. Một lát nữa cô giáo sẽ đem bình mới tới cho tôi, tôi phải biểu hiện cố gắng công tác mới được, tuy rằng tôi ngốc, nhưng thái độ tuyệt đối nghiêm túc a.Chung Nguyên coi như chỗ không người đi vào đứng cạnh tôi, anh nhìn một lúc rồi nói: “Khó tới vậy sao?”Tôi trừng mắt, nhà ngươi định cười nhạo ta ngu ngốc chứ gì … Hừm, mặc dù thực ra mình cũng hơi ngớ thật >_