Tác giả:

Edit: Cherry Beta: Rita Một ngôi nhà hoang tàn vắng vẻ trong thâm sơn cốc. À, không đúng , kỳ thật bên trong vẫn còn có người. ” Bạch Bạch , muội ngồi giữa trời nắng , rốt cuộc muốn làm gì?” Một nữ tử y phục vàng không nề hà hét lớn. Một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời , da thịt trắng nõn , dáng người yểu điệu , giống như tiểu tinh linh trong giữa đồi núi. Nữ hài tử bị gọi là Bạch Bạch quay đầu lại , tươi cười thật đáng yêu để lộ ra hàm răng trắng:” Người ta đang quan sát con kiến , suy nghĩ nếu chân con kiến bị chặt đứt , chắc là dùng cái gì để giúp nó đi tiếp.” Ông trời , cầu một tiếng sét đánh nàng đi ! ” Tô Bạch Bạch , tỷ không để ý tới muội nữa ! Ta nghe lời dì nói , chiếu cố ngươi mười năm , ta phải rời núi !”. Kiều Nhu Nhu tức giận. Năm tám tuổi nàng đến đây , lúc đó Tô Bạch Bạch chỉ có năm tuổi , suốt mười năm , đều ngồi ở trong thâm sơn cốc , ngay cả con người cũng chưa từng gặp qua , mặt ngẩn ngơ xuống , nàng nhất định bị nha đầu kia chọc điên lên mất . Tô Bạch Bạch nheo đôi mắt…

Chương 6: Bạch Bạch cứu người

Tiểu Bạch Thần YTác giả: Mộc Tâm HànTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cherry Beta: Rita Một ngôi nhà hoang tàn vắng vẻ trong thâm sơn cốc. À, không đúng , kỳ thật bên trong vẫn còn có người. ” Bạch Bạch , muội ngồi giữa trời nắng , rốt cuộc muốn làm gì?” Một nữ tử y phục vàng không nề hà hét lớn. Một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời , da thịt trắng nõn , dáng người yểu điệu , giống như tiểu tinh linh trong giữa đồi núi. Nữ hài tử bị gọi là Bạch Bạch quay đầu lại , tươi cười thật đáng yêu để lộ ra hàm răng trắng:” Người ta đang quan sát con kiến , suy nghĩ nếu chân con kiến bị chặt đứt , chắc là dùng cái gì để giúp nó đi tiếp.” Ông trời , cầu một tiếng sét đánh nàng đi ! ” Tô Bạch Bạch , tỷ không để ý tới muội nữa ! Ta nghe lời dì nói , chiếu cố ngươi mười năm , ta phải rời núi !”. Kiều Nhu Nhu tức giận. Năm tám tuổi nàng đến đây , lúc đó Tô Bạch Bạch chỉ có năm tuổi , suốt mười năm , đều ngồi ở trong thâm sơn cốc , ngay cả con người cũng chưa từng gặp qua , mặt ngẩn ngơ xuống , nàng nhất định bị nha đầu kia chọc điên lên mất . Tô Bạch Bạch nheo đôi mắt… Từ Đồ Mặc thề , hắn thật sự choáng váng !Thanh Trúc thề , con mắt hắn tuyệt đối có vấn đềTrước mắt mình là nữ hài tử đáng yêu , trong sáng , chính là nữ ăn mày bẩn vừa rồi…Tô Bạch Bạch nháy đôi mắt to :” Các người làm sao vậy?”Bộ dáng bọn họ , trong miệng cũng đủ để nhét một đầu con lợn vào !” Tô ….Bạch Bạch ?” Thanh Trúc không quá xác định kêu.Thực không còn cách nào tưởng tượng , tên ăn mày lớn lên thật xinh đẹp.” Để làm chi , để làm chi?”. Tô Bạch Bạch khách khí đáp lại nói.Chu cái miệng nhỏ nhắn , khuôn mặt nhỏ như trát phấn hồng , giọng điệu đáng yêu , thật là hấp dẫn .Từ Đồ Mặc tâm lạnh như băng giống như được mở ra một khe nứt , có thêm tình cảm rót vào . Mà tình cảm , chính là do Bạch Bạch cấp. Tình cảm chỉ thuộc về Bạch Bạch.Có lẽ sớm hơn , đôi ngươi trong suốt kia , đã sớm xâm nhập vào tâm hắn . Chính hắn không hiểu mà thôi.” Bạch Bạch , về sau gọi ta là Mặc.” Từ Đồ Mặc xác định tâm ý của mình , ôn nhu cười Bạch Bạch nói.Thanh Trúc giống như gặp quỷ , thiếu chút nữa đi xem có phải trang chủ trúng tà hay không? Như thế nào lại ôn nhu như vậy.Thế nhưng , khi nhìn hướng của đôi mắt lạnh lùng . hắn hiểu được , trừ Bạch Bạch ra , ai cũng không thể làm trang chủ ôn nhu như vậy.Sáng tỏ mọi lý lẽ , hắn rời khỏi phòng , trong đầu chợt loé lên một ý . Có lẽ , hắn phải dùng bồ câu đưa thư trở về , nói mọi người chuẩn bị hôn lễ.Tư Đồ Mặc vừa định nói với Bạch Bạch , nhưng ngoài cửa có một tiếng thét cắt ngang lời hắn.Là Thanh Trúc !Mở cửa , bả vai Thanh Trúc bị thương , bên ngoài ứa ra huyết đen .Màu đen .Rõ ràng là trúng kịch độc !” Trang chủ …. Thanh Trúc …. Không được …………. về sau …………. không ………. không ……………thể bảo vệ được ………. trang chủ .” Thanh Trúc sắc mặt tái nhợt , mạng sống trôi qua rất nhanh.Từ Đồ Mặc đau lòng khi nhìn thấy Thanh Trúc – người đã đi theo hắn 6 năm ” Ta sẽ báo thù cho huynh !”Tô Bạch Bạch thấy Thanh Trục trúng độc , cao hứng cực kỳ , lấy cây châm tùy thân , đẩy Tư Đồ Mặc qua một bên :” Bạch Bạch cứu hắn!”Nàng thích nhất là được cứu người , nhưng Nhu Tỷ Tỷ lại không trúng độc , hiện tại thì được rồi. !” Bạch Bạch , ngươi biết cứu!”Tô Bạch Bạch đem ngân châm nhắm ngay huyệt vị đâm xuống , cũng không ngẩng đầu lên :” Có , Bạch Bạch có ở đây , không ai được chết !”Lúc mẫu thân còn ở bên cạnh , mẫu thân đã nói , chỉ cần Bạch Bạch học được tất cả các y thuật của người , ai cũng không thể chết trước mặt Bạch Bạch.Quả nhiên , chỉ chốc lát sau , Tô Bạch Bạch liền hút hết độc trong cơ thể Thanh Trúc ra.

Từ Đồ Mặc thề , hắn thật sự choáng váng !

Thanh Trúc thề , con mắt hắn tuyệt đối có vấn đề

Trước mắt mình là nữ hài tử đáng yêu , trong sáng , chính là nữ ăn mày bẩn vừa rồi…

Tô Bạch Bạch nháy đôi mắt to :” Các người làm sao vậy?”

Bộ dáng bọn họ , trong miệng cũng đủ để nhét một đầu con lợn vào !

” Tô ….Bạch Bạch ?” Thanh Trúc không quá xác định kêu.

Thực không còn cách nào tưởng tượng , tên ăn mày lớn lên thật xinh đẹp.

” Để làm chi , để làm chi?”. Tô Bạch Bạch khách khí đáp lại nói.

Chu cái miệng nhỏ nhắn , khuôn mặt nhỏ như trát phấn hồng , giọng điệu đáng yêu , thật là hấp dẫn .

Từ Đồ Mặc tâm lạnh như băng giống như được mở ra một khe nứt , có
thêm tình cảm rót vào . Mà tình cảm , chính là do Bạch Bạch cấp. Tình
cảm chỉ thuộc về Bạch Bạch.

Có lẽ sớm hơn , đôi ngươi trong suốt kia , đã sớm xâm nhập vào tâm hắn . Chính hắn không hiểu mà thôi.

” Bạch Bạch , về sau gọi ta là Mặc.” Từ Đồ Mặc xác định tâm ý của mình , ôn nhu cười Bạch Bạch nói.

Thanh Trúc giống như gặp quỷ , thiếu chút nữa đi xem có phải trang chủ trúng tà hay không? Như thế nào lại ôn nhu như vậy.

Thế nhưng , khi nhìn hướng của đôi mắt lạnh lùng . hắn hiểu được ,
trừ Bạch Bạch ra , ai cũng không thể làm trang chủ ôn nhu như vậy.

Sáng tỏ mọi lý lẽ , hắn rời khỏi phòng , trong đầu chợt loé lên một ý . Có lẽ , hắn phải dùng bồ câu đưa thư trở về , nói mọi người chuẩn bị
hôn lễ.

Tư Đồ Mặc vừa định nói với Bạch Bạch , nhưng ngoài cửa có một tiếng thét cắt ngang lời hắn.

Là Thanh Trúc !

Mở cửa , bả vai Thanh Trúc bị thương , bên ngoài ứa ra huyết đen .

Màu đen .

Rõ ràng là trúng kịch độc !

” Trang chủ …. Thanh Trúc …. Không được …………. về sau …………. không ………. không ……………thể bảo vệ được ………. trang chủ .” Thanh Trúc sắc mặt tái
nhợt , mạng sống trôi qua rất nhanh.

Từ Đồ Mặc đau lòng khi nhìn thấy Thanh Trúc – người đã đi theo hắn 6 năm ” Ta sẽ báo thù cho huynh !”

Tô Bạch Bạch thấy Thanh Trục trúng độc , cao hứng cực kỳ , lấy cây
châm tùy thân , đẩy Tư Đồ Mặc qua một bên :” Bạch Bạch cứu hắn!”

Nàng thích nhất là được cứu người , nhưng Nhu Tỷ Tỷ lại không trúng độc , hiện tại thì được rồi. !

” Bạch Bạch , ngươi biết cứu!”

Tô Bạch Bạch đem ngân châm nhắm ngay huyệt vị đâm xuống , cũng không
ngẩng đầu lên :” Có , Bạch Bạch có ở đây , không ai được chết !”

Lúc mẫu thân còn ở bên cạnh , mẫu thân đã nói , chỉ cần Bạch Bạch học được tất cả các y thuật của người , ai cũng không thể chết trước mặt
Bạch Bạch.

Quả nhiên , chỉ chốc lát sau , Tô Bạch Bạch liền hút hết độc trong cơ thể Thanh Trúc ra.

Tiểu Bạch Thần YTác giả: Mộc Tâm HànTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Cherry Beta: Rita Một ngôi nhà hoang tàn vắng vẻ trong thâm sơn cốc. À, không đúng , kỳ thật bên trong vẫn còn có người. ” Bạch Bạch , muội ngồi giữa trời nắng , rốt cuộc muốn làm gì?” Một nữ tử y phục vàng không nề hà hét lớn. Một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời , da thịt trắng nõn , dáng người yểu điệu , giống như tiểu tinh linh trong giữa đồi núi. Nữ hài tử bị gọi là Bạch Bạch quay đầu lại , tươi cười thật đáng yêu để lộ ra hàm răng trắng:” Người ta đang quan sát con kiến , suy nghĩ nếu chân con kiến bị chặt đứt , chắc là dùng cái gì để giúp nó đi tiếp.” Ông trời , cầu một tiếng sét đánh nàng đi ! ” Tô Bạch Bạch , tỷ không để ý tới muội nữa ! Ta nghe lời dì nói , chiếu cố ngươi mười năm , ta phải rời núi !”. Kiều Nhu Nhu tức giận. Năm tám tuổi nàng đến đây , lúc đó Tô Bạch Bạch chỉ có năm tuổi , suốt mười năm , đều ngồi ở trong thâm sơn cốc , ngay cả con người cũng chưa từng gặp qua , mặt ngẩn ngơ xuống , nàng nhất định bị nha đầu kia chọc điên lên mất . Tô Bạch Bạch nheo đôi mắt… Từ Đồ Mặc thề , hắn thật sự choáng váng !Thanh Trúc thề , con mắt hắn tuyệt đối có vấn đềTrước mắt mình là nữ hài tử đáng yêu , trong sáng , chính là nữ ăn mày bẩn vừa rồi…Tô Bạch Bạch nháy đôi mắt to :” Các người làm sao vậy?”Bộ dáng bọn họ , trong miệng cũng đủ để nhét một đầu con lợn vào !” Tô ….Bạch Bạch ?” Thanh Trúc không quá xác định kêu.Thực không còn cách nào tưởng tượng , tên ăn mày lớn lên thật xinh đẹp.” Để làm chi , để làm chi?”. Tô Bạch Bạch khách khí đáp lại nói.Chu cái miệng nhỏ nhắn , khuôn mặt nhỏ như trát phấn hồng , giọng điệu đáng yêu , thật là hấp dẫn .Từ Đồ Mặc tâm lạnh như băng giống như được mở ra một khe nứt , có thêm tình cảm rót vào . Mà tình cảm , chính là do Bạch Bạch cấp. Tình cảm chỉ thuộc về Bạch Bạch.Có lẽ sớm hơn , đôi ngươi trong suốt kia , đã sớm xâm nhập vào tâm hắn . Chính hắn không hiểu mà thôi.” Bạch Bạch , về sau gọi ta là Mặc.” Từ Đồ Mặc xác định tâm ý của mình , ôn nhu cười Bạch Bạch nói.Thanh Trúc giống như gặp quỷ , thiếu chút nữa đi xem có phải trang chủ trúng tà hay không? Như thế nào lại ôn nhu như vậy.Thế nhưng , khi nhìn hướng của đôi mắt lạnh lùng . hắn hiểu được , trừ Bạch Bạch ra , ai cũng không thể làm trang chủ ôn nhu như vậy.Sáng tỏ mọi lý lẽ , hắn rời khỏi phòng , trong đầu chợt loé lên một ý . Có lẽ , hắn phải dùng bồ câu đưa thư trở về , nói mọi người chuẩn bị hôn lễ.Tư Đồ Mặc vừa định nói với Bạch Bạch , nhưng ngoài cửa có một tiếng thét cắt ngang lời hắn.Là Thanh Trúc !Mở cửa , bả vai Thanh Trúc bị thương , bên ngoài ứa ra huyết đen .Màu đen .Rõ ràng là trúng kịch độc !” Trang chủ …. Thanh Trúc …. Không được …………. về sau …………. không ………. không ……………thể bảo vệ được ………. trang chủ .” Thanh Trúc sắc mặt tái nhợt , mạng sống trôi qua rất nhanh.Từ Đồ Mặc đau lòng khi nhìn thấy Thanh Trúc – người đã đi theo hắn 6 năm ” Ta sẽ báo thù cho huynh !”Tô Bạch Bạch thấy Thanh Trục trúng độc , cao hứng cực kỳ , lấy cây châm tùy thân , đẩy Tư Đồ Mặc qua một bên :” Bạch Bạch cứu hắn!”Nàng thích nhất là được cứu người , nhưng Nhu Tỷ Tỷ lại không trúng độc , hiện tại thì được rồi. !” Bạch Bạch , ngươi biết cứu!”Tô Bạch Bạch đem ngân châm nhắm ngay huyệt vị đâm xuống , cũng không ngẩng đầu lên :” Có , Bạch Bạch có ở đây , không ai được chết !”Lúc mẫu thân còn ở bên cạnh , mẫu thân đã nói , chỉ cần Bạch Bạch học được tất cả các y thuật của người , ai cũng không thể chết trước mặt Bạch Bạch.Quả nhiên , chỉ chốc lát sau , Tô Bạch Bạch liền hút hết độc trong cơ thể Thanh Trúc ra.

Chương 6: Bạch Bạch cứu người