Tác giả:

Lúc Chu Cẩm Trình gọi điện thoại tới, ta mới vừa tan lớp. Ta dạy Anh văn ở một trường đại học. Ta đến phòng làm việc để sách xuống, cùng các đồng nghiệp hàn huyên, vừa lúc xe của Chu Cẩm Trình đến dưới lầu. Ta đi tới mở cửa xe ngồi lên ghế lái phụ. Người bên cạnh trước sau như một tây trang giày da, thành thục tháo vát. Hắn hướng ta cười cười, khởi động xe. Nam nhân này gần bốn mươi tuổi, thủ đoạn cùng tu vi đã thành tinh. Mười mấy năm trước ta đoán không ra ý nghĩ của hắn, hiện tại càng không. Lần này, là hai tháng không gặp mặt rồi? Không biết hai tháng này hắn đang bận cái gì? Ta không suy đoán nữa, ta thậm chí cảm thấy, hắn không đến, ta ngược lại nhẹ nhõm rất nhiều. Ta là đứa nhỏ bên họ hàng thân thích của mẫu thân hắn, thời điểm ta mười bốn tuổi, song thân bởi vì chuyện ngoài ý muốn qua đời, là hắn thu dưỡng ta. Lúc đó hắn cũng mới hai mươi bốn tuổi, mới vừa tốt nghiệp đại học, mới vừa được phân công đến đơn vị, nhưng bàn về vai vế ta phải gọi hắn một tiếng thúc thúc. Mới đầu ta…

Chương 5

Ta Giấu Ngươi Ở Nơi Sâu Nhất Trong LòngTác giả: Cố Tây TướcTruyện Ngôn TìnhLúc Chu Cẩm Trình gọi điện thoại tới, ta mới vừa tan lớp. Ta dạy Anh văn ở một trường đại học. Ta đến phòng làm việc để sách xuống, cùng các đồng nghiệp hàn huyên, vừa lúc xe của Chu Cẩm Trình đến dưới lầu. Ta đi tới mở cửa xe ngồi lên ghế lái phụ. Người bên cạnh trước sau như một tây trang giày da, thành thục tháo vát. Hắn hướng ta cười cười, khởi động xe. Nam nhân này gần bốn mươi tuổi, thủ đoạn cùng tu vi đã thành tinh. Mười mấy năm trước ta đoán không ra ý nghĩ của hắn, hiện tại càng không. Lần này, là hai tháng không gặp mặt rồi? Không biết hai tháng này hắn đang bận cái gì? Ta không suy đoán nữa, ta thậm chí cảm thấy, hắn không đến, ta ngược lại nhẹ nhõm rất nhiều. Ta là đứa nhỏ bên họ hàng thân thích của mẫu thân hắn, thời điểm ta mười bốn tuổi, song thân bởi vì chuyện ngoài ý muốn qua đời, là hắn thu dưỡng ta. Lúc đó hắn cũng mới hai mươi bốn tuổi, mới vừa tốt nghiệp đại học, mới vừa được phân công đến đơn vị, nhưng bàn về vai vế ta phải gọi hắn một tiếng thúc thúc. Mới đầu ta… Một lát sau, hắn nói: "Trước tắm đi."Ta mừng rỡ mãnh liệt, nhưng dù sao loại chuyện này chưa từng trải qua, chỉ ở đáy lòng vọng tưởng qua mấy lần, hốt hoảng là khó tránh khỏi. Mà hắn trấn an ta luống cuống, chủ đạo tất cả.Chúng ta ở trên giường bộc trực thẳng thắn, ta vịn bờ vai của hắn, hắn hôn ngực của ta, ta cắn môi, tròng mắt ướt át.Thanh âm của hắn trầm thấp, "Thanh Thanh, gọi ta một tiếng."Lòng ta hỗn loạn, nói thật nhỏ: "Cẩm Trình, Chu Cẩm Trình. . . . . ." .Cảm giác được hắn tiến vào thân thể của ta, cảm giác đau khiến cho ta kêu thành tiếng, hắn vuốt tóc của ta, ta mơ hồ nghe được hắn nói: "Đừng khóc. . . . . . Ta chỉ có ngươi."Cảm giác đau đớn cùng tê dại truyền khắp toàn thân, ta cảm thấy được mình giống như phiêu đãng trên nước, thỉnh thoảng chìm đắm, thỉnh thoảng lơ lửng. Ta nắm thật chặt chiếc bè gỗ duy nhất có thể cứu ta, "Chu Cẩm Trình. . . . . ."Ta nhận được giấy thông báo nhập học, ta trúng tuyển, ngày mười tháng chín đến báo danh.Chu Cẩm Trình thấy giấy thông báo kia thì chỉ nói: "Ngày đó ta đưa ngươi đi."Ngày đó hắn không đưa ta đi, hắn có một hội nghị không đi được.Tự ta sắp lại đồ đạc, thuê xe đến sân bay. Khi máy bay cất cánh ta cũng không nhìn thấy hắn tới.

Một lát sau, hắn nói: "Trước tắm đi."

Ta mừng rỡ mãnh liệt, nhưng dù sao loại chuyện này chưa từng trải qua, chỉ ở đáy lòng vọng tưởng qua mấy lần, hốt hoảng là khó tránh khỏi. Mà hắn trấn an ta luống cuống, chủ đạo tất cả.

Chúng ta ở trên giường bộc trực thẳng thắn, ta vịn bờ vai của hắn, hắn hôn ngực của ta, ta cắn môi, tròng mắt ướt át.

Thanh âm của hắn trầm thấp, "Thanh Thanh, gọi ta một tiếng."

Lòng ta hỗn loạn, nói thật nhỏ: "Cẩm Trình, Chu Cẩm Trình. . . . . ." .

Cảm giác được hắn tiến vào thân thể của ta, cảm giác đau khiến cho ta kêu thành tiếng, hắn vuốt tóc của ta, ta mơ hồ nghe được hắn nói: "Đừng khóc. . . . . . Ta chỉ có ngươi."

Cảm giác đau đớn cùng tê dại truyền khắp toàn thân, ta cảm thấy được mình giống như phiêu đãng trên nước, thỉnh thoảng chìm đắm, thỉnh thoảng lơ lửng. Ta nắm thật chặt chiếc bè gỗ duy nhất có thể cứu ta, "Chu Cẩm Trình. . . . . ."

Ta nhận được giấy thông báo nhập học, ta trúng tuyển, ngày mười tháng chín đến báo danh.

Chu Cẩm Trình thấy giấy thông báo kia thì chỉ nói: "Ngày đó ta đưa ngươi đi."

Ngày đó hắn không đưa ta đi, hắn có một hội nghị không đi được.

Tự ta sắp lại đồ đạc, thuê xe đến sân bay. Khi máy bay cất cánh ta cũng không nhìn thấy hắn tới.

Ta Giấu Ngươi Ở Nơi Sâu Nhất Trong LòngTác giả: Cố Tây TướcTruyện Ngôn TìnhLúc Chu Cẩm Trình gọi điện thoại tới, ta mới vừa tan lớp. Ta dạy Anh văn ở một trường đại học. Ta đến phòng làm việc để sách xuống, cùng các đồng nghiệp hàn huyên, vừa lúc xe của Chu Cẩm Trình đến dưới lầu. Ta đi tới mở cửa xe ngồi lên ghế lái phụ. Người bên cạnh trước sau như một tây trang giày da, thành thục tháo vát. Hắn hướng ta cười cười, khởi động xe. Nam nhân này gần bốn mươi tuổi, thủ đoạn cùng tu vi đã thành tinh. Mười mấy năm trước ta đoán không ra ý nghĩ của hắn, hiện tại càng không. Lần này, là hai tháng không gặp mặt rồi? Không biết hai tháng này hắn đang bận cái gì? Ta không suy đoán nữa, ta thậm chí cảm thấy, hắn không đến, ta ngược lại nhẹ nhõm rất nhiều. Ta là đứa nhỏ bên họ hàng thân thích của mẫu thân hắn, thời điểm ta mười bốn tuổi, song thân bởi vì chuyện ngoài ý muốn qua đời, là hắn thu dưỡng ta. Lúc đó hắn cũng mới hai mươi bốn tuổi, mới vừa tốt nghiệp đại học, mới vừa được phân công đến đơn vị, nhưng bàn về vai vế ta phải gọi hắn một tiếng thúc thúc. Mới đầu ta… Một lát sau, hắn nói: "Trước tắm đi."Ta mừng rỡ mãnh liệt, nhưng dù sao loại chuyện này chưa từng trải qua, chỉ ở đáy lòng vọng tưởng qua mấy lần, hốt hoảng là khó tránh khỏi. Mà hắn trấn an ta luống cuống, chủ đạo tất cả.Chúng ta ở trên giường bộc trực thẳng thắn, ta vịn bờ vai của hắn, hắn hôn ngực của ta, ta cắn môi, tròng mắt ướt át.Thanh âm của hắn trầm thấp, "Thanh Thanh, gọi ta một tiếng."Lòng ta hỗn loạn, nói thật nhỏ: "Cẩm Trình, Chu Cẩm Trình. . . . . ." .Cảm giác được hắn tiến vào thân thể của ta, cảm giác đau khiến cho ta kêu thành tiếng, hắn vuốt tóc của ta, ta mơ hồ nghe được hắn nói: "Đừng khóc. . . . . . Ta chỉ có ngươi."Cảm giác đau đớn cùng tê dại truyền khắp toàn thân, ta cảm thấy được mình giống như phiêu đãng trên nước, thỉnh thoảng chìm đắm, thỉnh thoảng lơ lửng. Ta nắm thật chặt chiếc bè gỗ duy nhất có thể cứu ta, "Chu Cẩm Trình. . . . . ."Ta nhận được giấy thông báo nhập học, ta trúng tuyển, ngày mười tháng chín đến báo danh.Chu Cẩm Trình thấy giấy thông báo kia thì chỉ nói: "Ngày đó ta đưa ngươi đi."Ngày đó hắn không đưa ta đi, hắn có một hội nghị không đi được.Tự ta sắp lại đồ đạc, thuê xe đến sân bay. Khi máy bay cất cánh ta cũng không nhìn thấy hắn tới.

Chương 5