Ở trong công viên, Tạ Kiệt An đi rất nhanh. Trên khuôn mặt cô không ngừng toát ra mồ hôi, bước đi dưới chân vội vã. Từ trước đến nay vẻ mặt cô luôn bình tĩnh , nhưng hiện tại trên mặt lại tràn đầy vẻ bất an, sau lưng cô như có ai đó đang đuổi theo cô, tựa như một cảnh tượng rất kinh hoàng! "Đứng lại!" Đột nhiên, một tiếng rống tựa như kinh động , vang lên từ sau lưng cô truyền tới. Tạ Kiệt An vẫn không dừng lại , sắc mặt tái nhợt đi. Đừng quay đầu lại, Tạ Kiệt An! Cô che ngực cố tự trấn an mình và tự nhủ với mình, chân vội vàng chạy trên đường. Trong công viên này cũng không phải là chỉ có cô, cho nên. . . . . . Hắn kêu tuyệt đối không phải là cô. . . . . . "Mẹ kiếp ! Tôi nói đứng lại,!" Tạ Kiệt An rủ mặt xuống, vẻ mặt càng ngày càng tái nhợt. Oa oa oa, thật không phải là cô! Là cái vòi nước kia cũ nên rớt xuống , căn bản không liên quan tới cô ! Không cần tìm cô. . . . . . "Mụ nội nó, đứng lại! Nếu không tôi đánh gãy hai chân cô!" Oa, muốn đánh gảy hai chân a! Có nghiêm trọng đến như…
Tác giả: