Tác giả:

Đó là mùa đông ngắn ngủi nhất trong cuộc đời của rắn nhỏ. Cảnh trong mơ vô biên vô hạn vừa mới bắt đầu, liền bị ấm áp cuồn cuộn xông đến ăn mòn. Nó chỉ cảm thấy thân thể bản thân dần dần trở nên mềm mại, ấm áp quá mức mãnh liệt bao vây lấy chính mình, khiến nó thậm chí ảo giác chính mình trở nên ấm áp hơn. Nó mở mắt. Nó vặn vẹo thân hình bé nhỏ mềm mại, thử thăm dò trườn ra ngoài một tí, lúc này mới phát hiện bản thân đang ngủ trong lòng ngực một người. Người nọ một thân vải bố thô ráp, cũng không che dấu được dung mạo mĩ lệ cùng da thịt bóng loáng trắng nõn —- đương nhiên che dấu không được, dù sao rắn nhỏ còn đang ở trong quần áo anh mà. “Sss —-” Rắn nhỏ phun lưỡi nhỏ, chỉ trong thời gian hai mươi mấy giây như vậy, nó cũng đã quên bản thân vừa tỉnh lại từ trạng thái ngủ đông. Nó có chút kỳ quái chính mình ở nơi nào, thoáng do dự một chút, liền bò vòng quanh. Hà Tân Dần bị thân rắn âm ấm lại vẫn mang theo chút lạnh lẽo trơn bóng cọ lên điểm nhỏ nổi lên trước ngực, dẫn đến thân thể…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...