Tác giả:

Chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong chiếc ly thủy tinh. "Tôi nói, cậu thật sự mặc kệ sao?” Giọng người đàn ông mang theo đùa cợt, chậm rãi vang lên. Ngón tay thon dài tiếp tục lắc lắc ly rượu, không hề vì lời nói của người đàn ông mà chuyển động. Hừm, đùa quá trớn sao? “Mọi người ở chung cùng nhau lâu như vậy, mà cậu còn lạnh nhạt như thế, thật làm cho người ta đau lòng mà!” Giọng nói người đàn ông lại lần nữa truyền đến, nhưng mà trong giọng nói lại không có một chút cảm giác đau lòng nào, ngược lại nhiều ý châm chọc hơn, tuyệt không sợ đối phương phát hỏa. "Nếu như công ty cứ đóng cửa như vậy, cô ấy sẽ rất đau lòng đi?” Nhìn thấy người đàn ông không có chút phản ứng nào, người đàn ông kia cất tiếng cười giảo hoạt, làm cho người đàn ông không thể tiếp tục thờ ơ. Cô, cũng là vết thương trí mệnh của người đàn ông này! Ngón tay dài căng thẳng, rốt cuộc người đàn ông cũng mở miệng: “Sau này toàn bộ công trình phân 3% cho cậu, như vậy hài lòng chưa?” 3%... ... Nghe vậy, người đàn ông kia…

Truyện chữ