Vì Ám Dạ Lưu Quang đại nhân, Phong Lộng đành phải sửa sửa sửa …., đem công thụ đổi lại cho nhau. Thảm … Đoạn Thiên đáng thương, tất cả nổi khổ mà ngươi phải gánh chịu đều là do vị đại nhân này, chớ có trách ta a …. –oo0oo– « Cám ơn thầy, Lương chủ nhiệm. Nhưng mà trước mắt tôi muốn dồn hết sức vào việc dạy học cho thật tốt. » Trên gương mặt nho nhã lịch thiệp của Lý Quang lộ ra một nụ cười ngại ngùng, cự tuyệt yêu cầu của thầy chủ nhiệm muốn hắn nhận làm chỉ đạo võ thuật. [Không biết tên này moi từ đâu ra thông tin mình đã học qua võ thuật nhỉ?] Lý Quang đẩy đẩy gọng kính vàng, bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Lương chủ nhiệm một cái. Có lẽ đối với bề ngoài cao gầy văn nhược của Lý Quang cũng không mấy tin tưởng, bộ dáng này xem ra không hợp làm chỉ đạo võ thuật, nên Lương chủ nhiệm cũng không tiếp tục day dưa yêu cầu, tỏ ra không sao cả cùng Lý Quang hàn huyên hai câu sau đó vui vẻ rời đi. Lý Quang nhìn bóng dáng rời đi của thầy Lương, rất nhanh thu hồi ý cười trên mặt. Đến trường…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...