Tác giả:

Nam Quốc Phượng Thành. Ngọn lửa chiến tranh đang đến gần, giống như một tảng đá đè nặng trong lòng mỗi người. Chỉ là, trận chiến này thật sự đánh đã lâu lắm, lâu làm cho người ta chết lặng, lâu làm cho người ta dần dần quen với việc trong lòng đè nặng một tảng đá. Cho dù đang đánh giặc, bách tính* vẫn sống, củi gạo, dầu mỡ, muối tương, dấm chua, trà mọi thứ đều chuẩn bị. Mà các quan lớn phần lớn là sa lầy vào nhàn hạ, hàng đêm xướng ca, choáng ngợp trong vàng son xa hoa đồi trụy. Trong Phượng thành, các ngành nghề càng lúc càng lộ vẻ phồn vinh hưng thịnh. Mọi người hưởng thụ tơ lụa, lá trà, đồ sứ cùng với đủ loại kiểu dáng, món ăn mỹ vị quý hiếm, kỳ trân dị bảo từ phía Nam vận chuyển đến. Thành này hiện đang đứng ở cảnh hưng thịnh, phồn hoa xưa nay chưa từng có. Giống như là một đóa mẫu đơn nở rộ hoàn toàn, bởi vì gần đến thời kì héo tàn, cho nên giờ khắc này nhan sắc có vẻ hết sức diễm lệ, hương khí đặc biệt nồng nàn. Mọi người như là đều đã quên, ngọn lửa chiến tranh tại biên giới…

Chương 13

Họa MiTác giả: Điển TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNam Quốc Phượng Thành. Ngọn lửa chiến tranh đang đến gần, giống như một tảng đá đè nặng trong lòng mỗi người. Chỉ là, trận chiến này thật sự đánh đã lâu lắm, lâu làm cho người ta chết lặng, lâu làm cho người ta dần dần quen với việc trong lòng đè nặng một tảng đá. Cho dù đang đánh giặc, bách tính* vẫn sống, củi gạo, dầu mỡ, muối tương, dấm chua, trà mọi thứ đều chuẩn bị. Mà các quan lớn phần lớn là sa lầy vào nhàn hạ, hàng đêm xướng ca, choáng ngợp trong vàng son xa hoa đồi trụy. Trong Phượng thành, các ngành nghề càng lúc càng lộ vẻ phồn vinh hưng thịnh. Mọi người hưởng thụ tơ lụa, lá trà, đồ sứ cùng với đủ loại kiểu dáng, món ăn mỹ vị quý hiếm, kỳ trân dị bảo từ phía Nam vận chuyển đến. Thành này hiện đang đứng ở cảnh hưng thịnh, phồn hoa xưa nay chưa từng có. Giống như là một đóa mẫu đơn nở rộ hoàn toàn, bởi vì gần đến thời kì héo tàn, cho nên giờ khắc này nhan sắc có vẻ hết sức diễm lệ, hương khí đặc biệt nồng nàn. Mọi người như là đều đã quên, ngọn lửa chiến tranh tại biên giới… Mấy tháng sau, hắn lấy tên Phong Dần, một lần nữa cưới nàng.Lúc này đây, hắn làm theo ý kiến của nàng, giảm thấp mấy bàn yến hội, chỉ mở tiệc chiêu đãi hảo hữu thân cận, cùng với những người từng chung hoạn nạn.Đổng Khiết cùng Tào Duẫn cũng đến chúc mừng.Bọn họ bởi vì sự kiện lần trước mà gắn bó, mấy tháng trước cũng đã thành thân. Lúc này, Đổng Khiết đã mang thai được ba tháng .Hỉ yến kết thúc, mọi người đều rời đi.Họa Mi ở phòng trước làm việc trong chốc lát, mãi đến trời tối sầm mới xoay người đi vào biệt viện. Nàng bước trên gạch đá, vừa qua cửa đình viện liền nhìn thấy thân ảnh của hắn.Hạ Hầu Dần ôm hài tử không đầy một tuổi đứng đợi ở Mai Lâm.Nguyên cả tòa Mai Lâm là hắn lần nữa tự trồng, mỗi một gốc cây đều là hắn từ Mai viên ở Hạ Hầu phủ gián tiếp mang đến, tự tay trồng xuống.Nhìn trượng phu cùng hài tử, Họa Mi chậm rãi tiến lên, trong lòng cảm thấy ấm áp.Hắn nghe tiếng bèn quay đầu lại, vừa nhìn thấy nàng thì khóe miệng cong lên, vươn bàn tay còn lại ra.Hai tay hắn bởi vì vết thương cũ mà vặn vẹo, không thể bình thường như ngày xưa, chặt chẽ ôm phủ lấy nàng, Họa Mi nửa điểm cũng không để ý, ôn nhu cầm lại tay hắn, ngẩng đầu mỉm cườiMùa đông sắp kết thúc, trời dần ấm áp, trong sân hoa sớm đã nở rộ. Từng đóa hoa màu trắng theo gió thổi nhẹ ngàng rơi xuống.Hắn cúi đầu hôn nàng nồng nàn.Cánh hoa tiếp tục theo gió bay xuống trông giống như tuyết, nhưng lại có hơi thở mùa xuân.Nhìn xem, mùa xuân đến rồi.Hoa mai đang nở.HẾT

Mấy tháng sau, hắn lấy tên Phong Dần, một lần nữa cưới nàng.

Lúc này đây, hắn làm theo ý kiến của
nàng, giảm thấp mấy bàn yến hội, chỉ mở tiệc chiêu đãi hảo hữu thân
cận, cùng với những người từng chung hoạn nạn.

Đổng Khiết cùng Tào Duẫn cũng đến chúc mừng.

Bọn họ bởi vì sự kiện lần trước mà gắn bó, mấy tháng trước cũng đã thành thân. Lúc này, Đổng Khiết đã mang thai được ba tháng .

Hỉ yến kết thúc, mọi người đều rời đi.

Họa Mi ở phòng trước làm việc trong
chốc lát, mãi đến trời tối sầm mới xoay người đi vào biệt viện. Nàng
bước trên gạch đá, vừa qua cửa đình viện liền nhìn thấy thân ảnh của
hắn.

Hạ Hầu Dần ôm hài tử không đầy một tuổi đứng đợi ở Mai Lâm.

Nguyên cả tòa Mai Lâm là hắn lần nữa tự trồng, mỗi một gốc cây đều là hắn từ Mai viên ở Hạ Hầu phủ gián tiếp
mang đến, tự tay trồng xuống.

Nhìn trượng phu cùng hài tử, Họa Mi chậm rãi tiến lên, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Hắn nghe tiếng bèn quay đầu lại, vừa nhìn thấy nàng thì khóe miệng cong lên, vươn bàn tay còn lại ra.

Hai tay hắn bởi vì vết thương cũ mà vặn vẹo, không thể bình thường như ngày xưa, chặt chẽ ôm phủ lấy nàng, Họa Mi nửa điểm cũng không để ý, ôn nhu cầm lại tay hắn, ngẩng đầu mỉm
cười

Mùa đông sắp kết thúc, trời dần ấm áp, trong sân hoa sớm đã nở rộ. Từng đóa hoa màu trắng theo gió thổi nhẹ ngàng rơi xuống.

Hắn cúi đầu hôn nàng nồng nàn.

Cánh hoa tiếp tục theo gió bay xuống trông giống như tuyết, nhưng lại có hơi thở mùa xuân.

Nhìn xem, mùa xuân đến rồi.

Hoa mai đang nở.

HẾT

Họa MiTác giả: Điển TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNam Quốc Phượng Thành. Ngọn lửa chiến tranh đang đến gần, giống như một tảng đá đè nặng trong lòng mỗi người. Chỉ là, trận chiến này thật sự đánh đã lâu lắm, lâu làm cho người ta chết lặng, lâu làm cho người ta dần dần quen với việc trong lòng đè nặng một tảng đá. Cho dù đang đánh giặc, bách tính* vẫn sống, củi gạo, dầu mỡ, muối tương, dấm chua, trà mọi thứ đều chuẩn bị. Mà các quan lớn phần lớn là sa lầy vào nhàn hạ, hàng đêm xướng ca, choáng ngợp trong vàng son xa hoa đồi trụy. Trong Phượng thành, các ngành nghề càng lúc càng lộ vẻ phồn vinh hưng thịnh. Mọi người hưởng thụ tơ lụa, lá trà, đồ sứ cùng với đủ loại kiểu dáng, món ăn mỹ vị quý hiếm, kỳ trân dị bảo từ phía Nam vận chuyển đến. Thành này hiện đang đứng ở cảnh hưng thịnh, phồn hoa xưa nay chưa từng có. Giống như là một đóa mẫu đơn nở rộ hoàn toàn, bởi vì gần đến thời kì héo tàn, cho nên giờ khắc này nhan sắc có vẻ hết sức diễm lệ, hương khí đặc biệt nồng nàn. Mọi người như là đều đã quên, ngọn lửa chiến tranh tại biên giới… Mấy tháng sau, hắn lấy tên Phong Dần, một lần nữa cưới nàng.Lúc này đây, hắn làm theo ý kiến của nàng, giảm thấp mấy bàn yến hội, chỉ mở tiệc chiêu đãi hảo hữu thân cận, cùng với những người từng chung hoạn nạn.Đổng Khiết cùng Tào Duẫn cũng đến chúc mừng.Bọn họ bởi vì sự kiện lần trước mà gắn bó, mấy tháng trước cũng đã thành thân. Lúc này, Đổng Khiết đã mang thai được ba tháng .Hỉ yến kết thúc, mọi người đều rời đi.Họa Mi ở phòng trước làm việc trong chốc lát, mãi đến trời tối sầm mới xoay người đi vào biệt viện. Nàng bước trên gạch đá, vừa qua cửa đình viện liền nhìn thấy thân ảnh của hắn.Hạ Hầu Dần ôm hài tử không đầy một tuổi đứng đợi ở Mai Lâm.Nguyên cả tòa Mai Lâm là hắn lần nữa tự trồng, mỗi một gốc cây đều là hắn từ Mai viên ở Hạ Hầu phủ gián tiếp mang đến, tự tay trồng xuống.Nhìn trượng phu cùng hài tử, Họa Mi chậm rãi tiến lên, trong lòng cảm thấy ấm áp.Hắn nghe tiếng bèn quay đầu lại, vừa nhìn thấy nàng thì khóe miệng cong lên, vươn bàn tay còn lại ra.Hai tay hắn bởi vì vết thương cũ mà vặn vẹo, không thể bình thường như ngày xưa, chặt chẽ ôm phủ lấy nàng, Họa Mi nửa điểm cũng không để ý, ôn nhu cầm lại tay hắn, ngẩng đầu mỉm cườiMùa đông sắp kết thúc, trời dần ấm áp, trong sân hoa sớm đã nở rộ. Từng đóa hoa màu trắng theo gió thổi nhẹ ngàng rơi xuống.Hắn cúi đầu hôn nàng nồng nàn.Cánh hoa tiếp tục theo gió bay xuống trông giống như tuyết, nhưng lại có hơi thở mùa xuân.Nhìn xem, mùa xuân đến rồi.Hoa mai đang nở.HẾT

Chương 13