Tôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh…
Chương 6: Giám đốc
Để Anh Yêu Thương EmTác giả: LeeHannieTôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh… Tôi gõ ba tiếng vào cánh cửa đen ngòm đúng chuẩn mực của nhân viên gương mẫu-Vào điGiọng nói trầm ổn vang ra có chút quen quenDường như tôi đã nghe ở đâu đó rồi thì phảiTôi bán tín bán nghi đẩy cửa bước vàoChiếc ghế của tổng giám đốc cũng từ từ quay lại. Khuôn mặt yêu mị hiện nên nụ cười ngạo nghễ. Đôi mắt hắn như nhìn thấu tâm can của tôi...Thôi xong rồiHắn.. chính là hắn tên đàn ông trên xe bus-Chào mừng em tới Hàn Thị.Hắn nhếch môi cười nhìn rất chi là đểu-Bàn của em ở bên kia.Theo hướng tay hắn chỉ tôi nhìn thấy một chiếc bàn kê ở phía đối diện hắn. Gần cửa sổ....-Nghe giáo sư của em nói em là một trong 5 học sinh giỏi nhất khoa-Giám đốc quá đề cao tôi rồi. Tôi cũng chỉ là một người bình thường thôi.... cồn rất nhiều thiếu sótTôi đáp, khuôn mặt hắn không thay đổi giữ nguyên nụ cười nguy hiểm-Tôi mong chúng ta sẽ hợp tác tốtHàn Vũ nóiHắn rất muốn xem cô gái của hắn sẽ ứng phó với hắn như thế nàoTôi nhìn sấp tài liệu trên bàn toàn bằng tiếng Pháp hơi nhíu mày. Tiếng pháp không phải thế mạnh của tôi nhưng nếu muốn làm khó thì không thành vấn đềHàn Vũ quan sát rất tỉ mỉ, cô gái này không chỉ mang vẻ ngang ngược mà còn rất mạnh mẽ... một ngọn cỏ không khuất phục trước bất kỳ cơn bão nào....rất kiên cườngNét đẹp lì lợm không giống bất kỳ một cô gái nàoRất đặc biệtTrưa.....Tôi vừa bước ra từ thang máy tới nhà ăn thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người tôiHọ nhíu màyHọ chỉ chỏHọ thì thầm với nhau....Rằng tôi được làm chung với Giám Đốc là đi cửa sau.... bò lên giường với anh ta...Tôi nghe, tôi thấy, tôi biếtNhưng tôi muốn giả mù, giả câm, giả điếc để xem mọi người diễn tiếp thế nàoTôi chả hơi đâu mà quan tâmMua một xuất cơm ăn qua loa rồi đi lên sân thượng...Cốc cafe nóng hôi hổi....đắng ngắt...nhưng tôi rất thíchNó khiến tôi tỉnh táoReng.... reng....Điện thoại đổ chuôngTôi nhấc máy đầu dây bên kia liền nói liến thoắng”-Linh Linh, công việc thế nào? Cậu làm có mệt không? Linh anh Kha cũng làm ở đó có gì cứ tìm anh ấy nhé đừng ngại.... mà cậu biết chưa... Hàn Vũ... người bữa nọ bạn của Anh kha là tổng Giám đốc đấy...anh ta có gây khó dễ cho cậu không?....”-Cậu im lặng một chút, nói không biết mệt à?Tôi mắng''-Hì hì..”-Mọi chuyện tớ đã biết, tớ tự sử lý được cậu đừng lo. Đi mà lo cho người yêu cậu ấy cúp máy....”-Ơ..”Đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng tút tút kéo dàiTôi thở dài một cái rồi quay lại phòng làm việc-Ai bảo em dịch mấy cái hợp đồng này hủy điHắn đập tập tài liệu xuống bàn-Tôi xin lỗi Giám Đốc-....-Đi pha cho tôi một tách cafe-VângNhìn dáng vẻ của nó Hàn Vũ muốn bật cườiCô gái này.... xem em trụ được bao lâuHắn thật sự tò mò.... hắn muốn biết nhiều hơn về người con gái này...
Tôi gõ ba tiếng vào cánh cửa đen ngòm đúng chuẩn mực của nhân viên gương mẫu
-Vào đi
Giọng nói trầm ổn vang ra có chút quen quen
Dường như tôi đã nghe ở đâu đó rồi thì phải
Tôi bán tín bán nghi đẩy cửa bước vào
Chiếc ghế của tổng giám đốc cũng từ từ quay lại. Khuôn mặt yêu mị hiện nên nụ cười ngạo nghễ. Đôi mắt hắn như nhìn thấu tâm can của tôi...
Thôi xong rồi
Hắn.. chính là hắn tên đàn ông trên xe bus
-Chào mừng em tới Hàn Thị.
Hắn nhếch môi cười nhìn rất chi là đểu
-Bàn của em ở bên kia.
Theo hướng tay hắn chỉ tôi nhìn thấy một chiếc bàn kê ở phía đối diện hắn. Gần cửa sổ....
-Nghe giáo sư của em nói em là một trong 5 học sinh giỏi nhất khoa
-Giám đốc quá đề cao tôi rồi. Tôi cũng chỉ là một người bình thường thôi.... cồn rất nhiều thiếu sót
Tôi đáp, khuôn mặt hắn không thay đổi giữ nguyên nụ cười nguy hiểm
-Tôi mong chúng ta sẽ hợp tác tốt
Hàn Vũ nói
Hắn rất muốn xem cô gái của hắn sẽ ứng phó với hắn như thế nào
Tôi nhìn sấp tài liệu trên bàn toàn bằng tiếng Pháp hơi nhíu mày. Tiếng
pháp không phải thế mạnh của tôi nhưng nếu muốn làm khó thì không thành
vấn đề
Hàn Vũ quan sát rất tỉ mỉ, cô gái này không chỉ mang vẻ ngang ngược mà còn
rất mạnh mẽ... một ngọn cỏ không khuất phục trước bất kỳ cơn bão
nào....rất kiên cường
Nét đẹp lì lợm không giống bất kỳ một cô gái nào
Rất đặc biệt
Trưa.....
Tôi vừa bước ra từ thang máy tới nhà ăn thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người tôi
Họ nhíu mày
Họ chỉ chỏ
Họ thì thầm với nhau....
Rằng tôi được làm chung với Giám Đốc là đi cửa sau.... bò lên giường với anh ta...
Tôi nghe, tôi thấy, tôi biết
Nhưng tôi muốn giả mù, giả câm, giả điếc để xem mọi người diễn tiếp thế nào
Tôi chả hơi đâu mà quan tâm
Mua một xuất cơm ăn qua loa rồi đi lên sân thượng...
Cốc cafe nóng hôi hổi....đắng ngắt...nhưng tôi rất thích
Nó khiến tôi tỉnh táo
Reng.... reng....
Điện thoại đổ chuông
Tôi nhấc máy đầu dây bên kia liền nói liến thoắng
”-Linh Linh, công việc thế nào? Cậu làm có mệt không? Linh anh Kha cũng làm ở đó có gì cứ tìm anh ấy nhé đừng ngại.... mà cậu biết chưa... Hàn Vũ...
người bữa nọ bạn của Anh kha là tổng Giám đốc đấy...anh ta có gây khó dễ cho cậu không?....”
-Cậu im lặng một chút, nói không biết mệt à?
Tôi mắng
''-Hì hì..”
-Mọi chuyện tớ đã biết, tớ tự sử lý được cậu đừng lo. Đi mà lo cho người yêu cậu ấy cúp máy....
”-Ơ..”
Đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng tút tút kéo dài
Tôi thở dài một cái rồi quay lại phòng làm việc
-Ai bảo em dịch mấy cái hợp đồng này hủy đi
Hắn đập tập tài liệu xuống bàn
-Tôi xin lỗi Giám Đốc
-....
-Đi pha cho tôi một tách cafe
-Vâng
Nhìn dáng vẻ của nó Hàn Vũ muốn bật cười
Cô gái này.... xem em trụ được bao lâu
Hắn thật sự tò mò.... hắn muốn biết nhiều hơn về người con gái này...
Để Anh Yêu Thương EmTác giả: LeeHannieTôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh… Tôi gõ ba tiếng vào cánh cửa đen ngòm đúng chuẩn mực của nhân viên gương mẫu-Vào điGiọng nói trầm ổn vang ra có chút quen quenDường như tôi đã nghe ở đâu đó rồi thì phảiTôi bán tín bán nghi đẩy cửa bước vàoChiếc ghế của tổng giám đốc cũng từ từ quay lại. Khuôn mặt yêu mị hiện nên nụ cười ngạo nghễ. Đôi mắt hắn như nhìn thấu tâm can của tôi...Thôi xong rồiHắn.. chính là hắn tên đàn ông trên xe bus-Chào mừng em tới Hàn Thị.Hắn nhếch môi cười nhìn rất chi là đểu-Bàn của em ở bên kia.Theo hướng tay hắn chỉ tôi nhìn thấy một chiếc bàn kê ở phía đối diện hắn. Gần cửa sổ....-Nghe giáo sư của em nói em là một trong 5 học sinh giỏi nhất khoa-Giám đốc quá đề cao tôi rồi. Tôi cũng chỉ là một người bình thường thôi.... cồn rất nhiều thiếu sótTôi đáp, khuôn mặt hắn không thay đổi giữ nguyên nụ cười nguy hiểm-Tôi mong chúng ta sẽ hợp tác tốtHàn Vũ nóiHắn rất muốn xem cô gái của hắn sẽ ứng phó với hắn như thế nàoTôi nhìn sấp tài liệu trên bàn toàn bằng tiếng Pháp hơi nhíu mày. Tiếng pháp không phải thế mạnh của tôi nhưng nếu muốn làm khó thì không thành vấn đềHàn Vũ quan sát rất tỉ mỉ, cô gái này không chỉ mang vẻ ngang ngược mà còn rất mạnh mẽ... một ngọn cỏ không khuất phục trước bất kỳ cơn bão nào....rất kiên cườngNét đẹp lì lợm không giống bất kỳ một cô gái nàoRất đặc biệtTrưa.....Tôi vừa bước ra từ thang máy tới nhà ăn thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người tôiHọ nhíu màyHọ chỉ chỏHọ thì thầm với nhau....Rằng tôi được làm chung với Giám Đốc là đi cửa sau.... bò lên giường với anh ta...Tôi nghe, tôi thấy, tôi biếtNhưng tôi muốn giả mù, giả câm, giả điếc để xem mọi người diễn tiếp thế nàoTôi chả hơi đâu mà quan tâmMua một xuất cơm ăn qua loa rồi đi lên sân thượng...Cốc cafe nóng hôi hổi....đắng ngắt...nhưng tôi rất thíchNó khiến tôi tỉnh táoReng.... reng....Điện thoại đổ chuôngTôi nhấc máy đầu dây bên kia liền nói liến thoắng”-Linh Linh, công việc thế nào? Cậu làm có mệt không? Linh anh Kha cũng làm ở đó có gì cứ tìm anh ấy nhé đừng ngại.... mà cậu biết chưa... Hàn Vũ... người bữa nọ bạn của Anh kha là tổng Giám đốc đấy...anh ta có gây khó dễ cho cậu không?....”-Cậu im lặng một chút, nói không biết mệt à?Tôi mắng''-Hì hì..”-Mọi chuyện tớ đã biết, tớ tự sử lý được cậu đừng lo. Đi mà lo cho người yêu cậu ấy cúp máy....”-Ơ..”Đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng tút tút kéo dàiTôi thở dài một cái rồi quay lại phòng làm việc-Ai bảo em dịch mấy cái hợp đồng này hủy điHắn đập tập tài liệu xuống bàn-Tôi xin lỗi Giám Đốc-....-Đi pha cho tôi một tách cafe-VângNhìn dáng vẻ của nó Hàn Vũ muốn bật cườiCô gái này.... xem em trụ được bao lâuHắn thật sự tò mò.... hắn muốn biết nhiều hơn về người con gái này...