8h chuyến bay từ Pháp về Việt Nam vừa đáp.
Một đứa con gái chừng 16-17 tuổi vai khoác balo tay kéo vali đi thẳng ra đại sảnh của sân bay. Mái tóc màu nâu đỏ dài tới thắt lưng buông xõa tự nhiên, nó đội mũ lưỡi trai kéo sâu che gần hết khuôn mặt
Có những kẻ cố chấp... đi ngang qua đời mình, mà ngang thì ngang thôi còn cố tình dừng lại chen vào khiến mọi thứ đảo điên, khiến mình nhớ mình thương
...
.....xong lại thôi.....
thốn nhở?
"- Vương Lãnh Nhân.... anh là thằng khốn nạn... có giỏi thả tôi ra , con sói b**n th**, xấu xa , thủ đoạn, đê tiện....
Trong căn phòng hoa lệ, một cô gái trẻ vừa chửi vừa cố hết sức vùng ra khỏi đôi tay cứng như gọng kìm của tên hảo hảo soái ca
Tôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá
Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát
Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội