Tôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh…
Chương 10: Hạ linh, tôi không phải kẻ yếu đuối
Để Anh Yêu Thương EmTác giả: LeeHannieTôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh… Tôi nhíu mày.Tin đồn... kẻ nào mồm miệng bốc mùi phao tin vịt như vậy thật ngu ngốc-Hây da.... đúng là mặt dày, chuyện tốt của mày cả Hàn Thị đế vương này ai cũng biết rồi... con đ* ti tiệnHahahaTôi nhếch môi-Tôi không làm tôi không sợ. Kẻ nào phao tin thì chạy đi chạy cho xa vào đừng để tôi bắt được nếu bị bắt kẻ đó sẽ phải trả giá đắt cho việc này-Sự thật vẫn là sự thật dù mày có che đậy thì cũng không qua mắt được thiên hạ... cái loại đ* thoa trèo nên giường dâng cái đấy cho người ta để được vào công ty lớn quả là nhục nhã vô sỉ-Đúng vậy-Đúng là đồ trơ trẽnNó nghe đầu ong ong-Tôi trơ trẽn à? Lực cười thật. Cô nhìn thấy tôi lên giường với giám đốc à? Hay vào khách sạn với anh ta? Các người nhìn thấy hay sao mà phán xét tôi. Hạ Linh này sống không hổ thẹn lương tâm. Tôi không trách cô Quỳnh ạNó cười rồi nói tiếp-Một kẻ sẵn sàng bán đi tình bạn suốt 5 năm để lấy vài trăm ngàn thật đáng để thương hại. Thử hỏi một con người như thế đủ để phán xét người khác sao?Quỳnh nghiến răng-Tôi không bán phẩm chất danh dự và sự tôn nghiêm của mình vì cái chức thực tập này. Năng lực của tôi mọi người biết, tôi cũng không để ý những lời chỉ trỏ sau lưng bởi vì những kẻ đó rảnh rỗi thừa hơi nên mới làm vậy kẻ thông minh họ sẽ đánh giá theo cách khác. Còn mày Quỳnh ạ....lần cuối cùng tao nói tử tế đừng căn càng lung tung bởi vì mày không biết kẻ mày hướng đến là ai đâu-Mày...Tôi chụp lấy bàn tay đang lao nhanh về phía mình nhếch môi khinh bỉ hất ngược cánh tay ả ra một bên rồi tặng ả 1 cái tát đau điếngBốp...Mọi người nín thở hai mắt mở lớn nhìn tôiQuỳnh loạng choạng ngã xuống đất-Mày dámQuỳnh nhìn tôi đôi mắt ả long sòng sọc-Chả có gì Hạ Linh này không dám cả. Con người Hạ Linh này mày cũng rõ đấy, có ân báo ân có oán trả oán. Đối xử với tao như thế nào tao sẽ trả lại 10 lần như thế.... đừng nghĩ tao đã quên những gì mày làm với taoTôi quét mắt nhìn mọi người một lượt-Hạ Linh này không phải kẻ yếu đuối mà các người muốn nói thì nói được. Tôi sẽ không tha cho kẻ nào làm tổn thương tôiTôi gằn giọngĐó chính là tôi.Kha đứng ở 1 góc khẽ đánh giá. Cô gái này quả không thể đắc tội. Có cái gì đó rất giống Vũ... ngang tàng và lạng lùng
Tôi nhíu mày.
Tin đồn... kẻ nào mồm miệng bốc mùi phao tin vịt như vậy thật ngu ngốc
-Hây da.... đúng là mặt dày, chuyện tốt của mày cả Hàn Thị đế vương này ai cũng biết rồi... con đ* ti tiện
Hahaha
Tôi nhếch môi
-Tôi không làm tôi không sợ. Kẻ nào phao tin thì chạy đi chạy cho xa vào
đừng để tôi bắt được nếu bị bắt kẻ đó sẽ phải trả giá đắt cho việc này
-Sự thật vẫn là sự thật dù mày có che đậy thì cũng không qua mắt được thiên hạ... cái loại đ* thoa trèo nên giường dâng cái đấy cho người ta để
được vào công ty lớn quả là nhục nhã vô sỉ
-Đúng vậy
-Đúng là đồ trơ trẽn
Nó nghe đầu ong ong
-Tôi trơ trẽn à? Lực cười thật. Cô nhìn thấy tôi lên giường với giám đốc à?
Hay vào khách sạn với anh ta? Các người nhìn thấy hay sao mà phán xét
tôi. Hạ Linh này sống không hổ thẹn lương tâm. Tôi không trách cô Quỳnh ạ
Nó cười rồi nói tiếp
-Một kẻ sẵn sàng bán đi tình bạn suốt 5 năm để lấy vài trăm ngàn thật đáng
để thương hại. Thử hỏi một con người như thế đủ để phán xét người khác
sao?
Quỳnh nghiến răng
-Tôi không bán phẩm chất danh dự và sự tôn nghiêm của mình vì cái chức thực
tập này. Năng lực của tôi mọi người biết, tôi cũng không để ý những lời
chỉ trỏ sau lưng bởi vì những kẻ đó rảnh rỗi thừa hơi nên mới làm vậy kẻ thông minh họ sẽ đánh giá theo cách khác. Còn mày Quỳnh ạ....lần cuối
cùng tao nói tử tế đừng căn càng lung tung bởi vì mày không biết kẻ mày
hướng đến là ai đâu
-Mày...
Tôi chụp lấy bàn tay đang lao nhanh về phía mình nhếch môi khinh bỉ hất
ngược cánh tay ả ra một bên rồi tặng ả 1 cái tát đau điếng
Bốp...
Mọi người nín thở hai mắt mở lớn nhìn tôi
Quỳnh loạng choạng ngã xuống đất
-Mày dám
Quỳnh nhìn tôi đôi mắt ả long sòng sọc
-Chả có gì Hạ Linh này không dám cả. Con người Hạ Linh này mày cũng rõ đấy,
có ân báo ân có oán trả oán. Đối xử với tao như thế nào tao sẽ trả lại
10 lần như thế.... đừng nghĩ tao đã quên những gì mày làm với tao
Tôi quét mắt nhìn mọi người một lượt
-Hạ Linh này không phải kẻ yếu đuối mà các người muốn nói thì nói được. Tôi sẽ không tha cho kẻ nào làm tổn thương tôi
Tôi gằn giọng
Đó chính là tôi.
Kha đứng ở 1 góc khẽ đánh giá. Cô gái này quả không thể đắc tội. Có cái gì đó rất giống Vũ... ngang tàng và lạng lùng
Để Anh Yêu Thương EmTác giả: LeeHannieTôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh… Tôi nhíu mày.Tin đồn... kẻ nào mồm miệng bốc mùi phao tin vịt như vậy thật ngu ngốc-Hây da.... đúng là mặt dày, chuyện tốt của mày cả Hàn Thị đế vương này ai cũng biết rồi... con đ* ti tiệnHahahaTôi nhếch môi-Tôi không làm tôi không sợ. Kẻ nào phao tin thì chạy đi chạy cho xa vào đừng để tôi bắt được nếu bị bắt kẻ đó sẽ phải trả giá đắt cho việc này-Sự thật vẫn là sự thật dù mày có che đậy thì cũng không qua mắt được thiên hạ... cái loại đ* thoa trèo nên giường dâng cái đấy cho người ta để được vào công ty lớn quả là nhục nhã vô sỉ-Đúng vậy-Đúng là đồ trơ trẽnNó nghe đầu ong ong-Tôi trơ trẽn à? Lực cười thật. Cô nhìn thấy tôi lên giường với giám đốc à? Hay vào khách sạn với anh ta? Các người nhìn thấy hay sao mà phán xét tôi. Hạ Linh này sống không hổ thẹn lương tâm. Tôi không trách cô Quỳnh ạNó cười rồi nói tiếp-Một kẻ sẵn sàng bán đi tình bạn suốt 5 năm để lấy vài trăm ngàn thật đáng để thương hại. Thử hỏi một con người như thế đủ để phán xét người khác sao?Quỳnh nghiến răng-Tôi không bán phẩm chất danh dự và sự tôn nghiêm của mình vì cái chức thực tập này. Năng lực của tôi mọi người biết, tôi cũng không để ý những lời chỉ trỏ sau lưng bởi vì những kẻ đó rảnh rỗi thừa hơi nên mới làm vậy kẻ thông minh họ sẽ đánh giá theo cách khác. Còn mày Quỳnh ạ....lần cuối cùng tao nói tử tế đừng căn càng lung tung bởi vì mày không biết kẻ mày hướng đến là ai đâu-Mày...Tôi chụp lấy bàn tay đang lao nhanh về phía mình nhếch môi khinh bỉ hất ngược cánh tay ả ra một bên rồi tặng ả 1 cái tát đau điếngBốp...Mọi người nín thở hai mắt mở lớn nhìn tôiQuỳnh loạng choạng ngã xuống đất-Mày dámQuỳnh nhìn tôi đôi mắt ả long sòng sọc-Chả có gì Hạ Linh này không dám cả. Con người Hạ Linh này mày cũng rõ đấy, có ân báo ân có oán trả oán. Đối xử với tao như thế nào tao sẽ trả lại 10 lần như thế.... đừng nghĩ tao đã quên những gì mày làm với taoTôi quét mắt nhìn mọi người một lượt-Hạ Linh này không phải kẻ yếu đuối mà các người muốn nói thì nói được. Tôi sẽ không tha cho kẻ nào làm tổn thương tôiTôi gằn giọngĐó chính là tôi.Kha đứng ở 1 góc khẽ đánh giá. Cô gái này quả không thể đắc tội. Có cái gì đó rất giống Vũ... ngang tàng và lạng lùng