Tác giả:

Tôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh…

Chương 26: Chỉ cần em thích

Để Anh Yêu Thương EmTác giả: LeeHannieTôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh… Tôi đã tự cười mình, thật sự thì cho đến bây giờ tôi vẫn không thể xóa bỏ hoài nghi với Hàn Vũ. Anh ta rất tốt, rất quan tâm tôi...nhưng tôi sợ đó chỉ là một cảm giác nhất thời, thứ cảm giác mới mẻ và sự tò mò mới khiến anh ta trở nên như vậy...Tôi rất sợ rằng anh ta cũng như Duy mà rời xa tôi. Cho tôi biết nụ cười hạnh phúc rồi tự tay đập bể nóTôi thực sự sợ-Con gái, đừng bao giờ nghi ngờ tình cảm của con trai ta. Bởi vì nó đã yêu thì yêu bằng cả sinh mạng của nó. Nhưng mà ở bên cạnh nó thì con phải chấp nhận gặp nguy hiểmBà Hà nắm lấy bàn tay tôi mỉm cười. Tôi cũng biết Hàn Vũ không phải chỉ là chủ một công ty bình thường-Đừng đẩy nó ra xa. Ta đã không bảo vệ được cho nó...ngày đó chính vì do ta quá chủ quan xem thường mà khiến nó có không có tuổi thơ...chính ta không bảo vệ tốt cho nó nên mới khiến nó trở thành một người như bây giờTôi vỗ nhẹ lên bàn tay bà, có lẽ Hàn Vũ cũng đã trải qua những điều không tốt đẹp-Đang kể xấu con sao? Em đừng tin lời bà ấy nói anh rất hoàn mỹ là một người đàn ông chuẩn mựcGiọng nói có chút đùa của Hàn vũ cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi-Con trai có tật giật mình sao? Hoàn mỹ rồi thì còn sợ bà già này nói xấu sao? Tự ti thì nói ra yên tâm mẹ anh sợ anh ế lắm nên mẹ sẽ giúp anh lấy vợ... còn nữa anh phải nhanh nên vụ ở nhà mẹ anh chống đỡ được thêm một thời gian thôi-Cứ để ông ấy làm gì thì làm, con không sợ. Nếu ông ấy muốn hủy hoại cơ ngơi cả đời xây dựng thì con trai mẹ không ngần ngại giúp đỡ đâuHai mẹ con họ rơi vào trầm tư-Mọi người chuẩn bị ăn cơm thôi...cơm chín rồiTôi mỉm cười phá vỡ sự tĩnh mịchHôm nay tôi lại được thấy một Hàn Vũ mới... tôi lại hiểu anh ta hơn một chút nữa************--****************Sau bữa trưa vui vẻ cùng chúng tôi phu nhân cáo từ trước khi rời đi bà tặng tôi một món đồHàn Vũ ôm lấy tôi từ đằng sau nhẹ nhàng lấy chiếc nhẫn từ lòng bàn tay mẹ anh ta lồng vào ngón trỏ của tôiVới hành động tự tiện này của Hàn Vũ dường như tôi đã chai lỳ nên không sinh ra phản ứng bài xíchChiếc nhẫn vàng đã cũ mặt đá quý phía trên bị trầy xước nhiều nhưng từ thái độ của hai người họ tôi cảm thấy chiếc nhẫn này rất quan trọng đối với họTiễn phu nhân xong chúng tôi nghỉ ngơi buổi chiều tại ngôi nhà 3 tầng giản dịNgồi trên cầu bắc qua ao sen xanh mát lòng tôi miên man nghĩ ngợi-Anh ngồi đi...Tôi lên tiếng khi nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc-nghĩ ngợi nhiều mệt mỏi. Cứ nói với anh...anh sẽ lo tất cảTôi nghe lòng mình cảm động- Hàn Vũ, tôi có thể dựa vào anh bao lâu?-đến khi nào anh không còn nữaCâu trả lời của Vũ rứt khoát không cần suy nghĩ.Nhìn đôi mắt Linh suy tư anh cũng trầm lặng điChỉ cần bảo bối của anh vui vẻ điều gì anh cũng làm cho cô cả.- Anh sẽ không bỏ rơi tôi chứ?Đột nhiên Linh lên tiếng hỏi anh-Anh không khi nào muốn từ bỏ em-....-.....-Vậy anh có thể ở cạnh tôi được không?Tôi quay sang nhìn Vũ. Khuôn mặt anh thoáng chút ngạc nhiên nhưng 1s sau sự nghiêm túc lại hiện hữu-Anh luôn sẵn sàng-Không được bỏ rơi tôi, dù chết cũng phải mang tôi theo anhNhững điền này nghe thật điên rồ nhưng tôi đã sợ hãi cô đơn quá lâu rồiBạn có thể hiểu rằng tôi đang tỏ tình với Hàn Vũ cũng được đấy tôi không phản đối đâuCó lẽ thời gian chưa lâu để tôi có thể yêu anh ta nhưng tôi sẽ yêu anh ta...và tôi sẽ học cách yêu Hàn Vũ...thật đấy Hạ Linh tôi không nói đùa đâuTại sao à?Bởi vì tôi cảm nhận được sự an toàn sự che chở của hàn Vũ đối với tôiBởi vì tôi nhận ra rằng trong tất cả những người vây quanh tôi...duy chỉ có anh ta hiểu tôi, và anh ta quan tâm tới tôi chu đáoVà bởi vì chính tình cảm của tôi đang dần thay đổi vì anh ta-chỉ cần em muốn anh sẽ luôn ở bên emChúng tôi lẳng lặng nhìn nhau rồi cườiTôi nghĩ mình đã không quyết định vội vàng...trực giác của tôi chắc chắn không đánh lừa tôi đâu**********************Vũ ôm lấy thân hình bé nhỏ của bảo bối. Hôn nhẹ lên vầng trán ương nghạnh của cô...anh sẽ khiến cô hạnh phúc để cô biết rằng cô lựa chọn rất đúng đắnAnh dám khẳng định rằng anh yêu cô nhiều hơn bất kỳ người đàn ông nàoChỉ cần là thứ cô thích dù là sao trên trời anh cũng nhất định hái xuống cho côĐể cô cảm nhận được mình là cô gái hạnh phúc nhất thế gian

Tôi đã tự cười
mình, thật sự thì cho đến bây giờ tôi vẫn không thể xóa bỏ hoài nghi với Hàn Vũ. Anh ta rất tốt, rất quan tâm tôi...nhưng tôi sợ đó chỉ là một
cảm giác nhất thời, thứ cảm giác mới mẻ và sự tò mò mới khiến anh ta trở nên như vậy...

Tôi rất sợ rằng anh ta cũng như Duy mà rời xa tôi. Cho tôi biết nụ cười hạnh phúc rồi tự tay đập bể nó

Tôi thực sự sợ

-Con gái, đừng bao giờ nghi ngờ tình cảm của con trai ta. Bởi vì nó đã yêu
thì yêu bằng cả sinh mạng của nó. Nhưng mà ở bên cạnh nó thì con phải
chấp nhận gặp nguy hiểm

Bà Hà nắm lấy bàn tay tôi mỉm cười. Tôi cũng biết Hàn Vũ không phải chỉ là chủ một công ty bình thường

-Đừng đẩy nó ra xa. Ta đã không bảo vệ được cho nó...ngày đó chính vì do ta
quá chủ quan xem thường mà khiến nó có không có tuổi thơ...chính ta
không bảo vệ tốt cho nó nên mới khiến nó trở thành một người như bây giờ

Tôi vỗ nhẹ lên bàn tay bà, có lẽ Hàn Vũ cũng đã trải qua những điều không tốt đẹp

-Đang kể xấu con sao? Em đừng tin lời bà ấy nói anh rất hoàn mỹ là một người đàn ông chuẩn mực

Giọng nói có chút đùa của Hàn vũ cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi

-Con trai có tật giật mình sao? Hoàn mỹ rồi thì còn sợ bà già này nói xấu
sao? Tự ti thì nói ra yên tâm mẹ anh sợ anh ế lắm nên mẹ sẽ giúp anh lấy vợ... còn nữa anh phải nhanh nên vụ ở nhà mẹ anh chống đỡ được thêm
một thời gian thôi

-Cứ để ông ấy làm gì thì làm, con không sợ. Nếu ông ấy muốn hủy hoại cơ
ngơi cả đời xây dựng thì con trai mẹ không ngần ngại giúp đỡ đâu

Hai mẹ con họ rơi vào trầm tư

-Mọi người chuẩn bị ăn cơm thôi...cơm chín rồi

Tôi mỉm cười phá vỡ sự tĩnh mịch

Hôm nay tôi lại được thấy một Hàn Vũ mới... tôi lại hiểu anh ta hơn một chút nữa

************--****************

Sau bữa trưa vui vẻ cùng chúng tôi phu nhân cáo từ trước khi rời đi bà tặng tôi một món đồ

Hàn Vũ ôm lấy tôi từ đằng sau nhẹ nhàng lấy chiếc nhẫn từ lòng bàn tay mẹ anh ta lồng vào ngón trỏ của tôi

Với hành động tự tiện này của Hàn Vũ dường như tôi đã chai lỳ nên không sinh ra phản ứng bài xích

Chiếc nhẫn vàng đã cũ mặt đá quý phía trên bị trầy xước nhiều nhưng từ thái
độ của hai người họ tôi cảm thấy chiếc nhẫn này rất quan trọng đối với
họ

Tiễn phu nhân xong chúng tôi nghỉ ngơi buổi chiều tại ngôi nhà 3 tầng giản dị

Ngồi trên cầu bắc qua ao sen xanh mát lòng tôi miên man nghĩ ngợi

-Anh ngồi đi...

Tôi lên tiếng khi nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc

-nghĩ ngợi nhiều mệt mỏi. Cứ nói với anh...anh sẽ lo tất cả

Tôi nghe lòng mình cảm động

- Hàn Vũ, tôi có thể dựa vào anh bao lâu?

-đến khi nào anh không còn nữa

Câu trả lời của Vũ rứt khoát không cần suy nghĩ.

Nhìn đôi mắt Linh suy tư anh cũng trầm lặng đi

Chỉ cần bảo bối của anh vui vẻ điều gì anh cũng làm cho cô cả.

- Anh sẽ không bỏ rơi tôi chứ?

Đột nhiên Linh lên tiếng hỏi anh

-Anh không khi nào muốn từ bỏ em

-....

-.....

-Vậy anh có thể ở cạnh tôi được không?

Tôi quay sang nhìn Vũ. Khuôn mặt anh thoáng chút ngạc nhiên nhưng 1s sau sự nghiêm túc lại hiện hữu

-Anh luôn sẵn sàng

-Không được bỏ rơi tôi, dù chết cũng phải mang tôi theo anh

Những điền này nghe thật điên rồ nhưng tôi đã sợ hãi cô đơn quá lâu rồi

Bạn có thể hiểu rằng tôi đang tỏ tình với Hàn Vũ cũng được đấy tôi không phản đối đâu

Có lẽ thời gian chưa lâu để tôi có thể yêu anh ta nhưng tôi sẽ yêu anh
ta...và tôi sẽ học cách yêu Hàn Vũ...thật đấy Hạ Linh tôi không nói đùa
đâu

Tại sao à?

Bởi vì tôi cảm nhận được sự an toàn sự che chở của hàn Vũ đối với tôi

Bởi vì tôi nhận ra rằng trong tất cả những người vây quanh tôi...duy chỉ có anh ta hiểu tôi, và anh ta quan tâm tới tôi chu đáo

Và bởi vì chính tình cảm của tôi đang dần thay đổi vì anh ta

-chỉ cần em muốn anh sẽ luôn ở bên em

Chúng tôi lẳng lặng nhìn nhau rồi cười

Tôi nghĩ mình đã không quyết định vội vàng...trực giác của tôi chắc chắn không đánh lừa tôi đâu

**********************

Vũ ôm lấy thân hình bé nhỏ của bảo bối. Hôn nhẹ lên vầng trán ương nghạnh của cô...anh sẽ khiến cô hạnh phúc để cô biết rằng cô lựa chọn rất đúng đắn

Anh dám khẳng định rằng anh yêu cô nhiều hơn bất kỳ người đàn ông nào

Chỉ cần là thứ cô thích dù là sao trên trời anh cũng nhất định hái xuống cho cô

Để cô cảm nhận được mình là cô gái hạnh phúc nhất thế gian

Để Anh Yêu Thương EmTác giả: LeeHannieTôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng... tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay... mở mồm ra là văng này văng nọ... Một đứa trẻ không cha không mẹ...sẽ là một đứa hư hỏng.... không có sự dạy dỗ của cha mẹ thì làm gì có tương lai. Nghe họ bàn tán sau lưng tôi chỉ cười nhạt Ừ... họ có mặt trên đời sớm hơn tôi rất nhiều nhưng... họ có trải đời nhiều bằng tôi chưa? Và... một trong số người đang bàn tán về tôi ấy.... họ đã thực sự có những đứa con ngoan? Phải tôi hư... nhưng tôi không hỏng... Tôi biết cái gì đúng cái gì sai. Tôi vào bar làm việc từ khi 15 tuổi, dùng mồ hôi của mình đổi lấy vị tiền... không giống những đứa thích ăn chơi đú đởn vào đó để đốt mồ hôi công sức của bố mẹ chúng. Nhưng không có chúng thì tôi đây cũng không thể tồn tại ở cái xã hội này Tôi cũng đâu có muốn mình đang phải lai lưng ra kiếm kế sinh… Tôi đã tự cười mình, thật sự thì cho đến bây giờ tôi vẫn không thể xóa bỏ hoài nghi với Hàn Vũ. Anh ta rất tốt, rất quan tâm tôi...nhưng tôi sợ đó chỉ là một cảm giác nhất thời, thứ cảm giác mới mẻ và sự tò mò mới khiến anh ta trở nên như vậy...Tôi rất sợ rằng anh ta cũng như Duy mà rời xa tôi. Cho tôi biết nụ cười hạnh phúc rồi tự tay đập bể nóTôi thực sự sợ-Con gái, đừng bao giờ nghi ngờ tình cảm của con trai ta. Bởi vì nó đã yêu thì yêu bằng cả sinh mạng của nó. Nhưng mà ở bên cạnh nó thì con phải chấp nhận gặp nguy hiểmBà Hà nắm lấy bàn tay tôi mỉm cười. Tôi cũng biết Hàn Vũ không phải chỉ là chủ một công ty bình thường-Đừng đẩy nó ra xa. Ta đã không bảo vệ được cho nó...ngày đó chính vì do ta quá chủ quan xem thường mà khiến nó có không có tuổi thơ...chính ta không bảo vệ tốt cho nó nên mới khiến nó trở thành một người như bây giờTôi vỗ nhẹ lên bàn tay bà, có lẽ Hàn Vũ cũng đã trải qua những điều không tốt đẹp-Đang kể xấu con sao? Em đừng tin lời bà ấy nói anh rất hoàn mỹ là một người đàn ông chuẩn mựcGiọng nói có chút đùa của Hàn vũ cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi-Con trai có tật giật mình sao? Hoàn mỹ rồi thì còn sợ bà già này nói xấu sao? Tự ti thì nói ra yên tâm mẹ anh sợ anh ế lắm nên mẹ sẽ giúp anh lấy vợ... còn nữa anh phải nhanh nên vụ ở nhà mẹ anh chống đỡ được thêm một thời gian thôi-Cứ để ông ấy làm gì thì làm, con không sợ. Nếu ông ấy muốn hủy hoại cơ ngơi cả đời xây dựng thì con trai mẹ không ngần ngại giúp đỡ đâuHai mẹ con họ rơi vào trầm tư-Mọi người chuẩn bị ăn cơm thôi...cơm chín rồiTôi mỉm cười phá vỡ sự tĩnh mịchHôm nay tôi lại được thấy một Hàn Vũ mới... tôi lại hiểu anh ta hơn một chút nữa************--****************Sau bữa trưa vui vẻ cùng chúng tôi phu nhân cáo từ trước khi rời đi bà tặng tôi một món đồHàn Vũ ôm lấy tôi từ đằng sau nhẹ nhàng lấy chiếc nhẫn từ lòng bàn tay mẹ anh ta lồng vào ngón trỏ của tôiVới hành động tự tiện này của Hàn Vũ dường như tôi đã chai lỳ nên không sinh ra phản ứng bài xíchChiếc nhẫn vàng đã cũ mặt đá quý phía trên bị trầy xước nhiều nhưng từ thái độ của hai người họ tôi cảm thấy chiếc nhẫn này rất quan trọng đối với họTiễn phu nhân xong chúng tôi nghỉ ngơi buổi chiều tại ngôi nhà 3 tầng giản dịNgồi trên cầu bắc qua ao sen xanh mát lòng tôi miên man nghĩ ngợi-Anh ngồi đi...Tôi lên tiếng khi nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc-nghĩ ngợi nhiều mệt mỏi. Cứ nói với anh...anh sẽ lo tất cảTôi nghe lòng mình cảm động- Hàn Vũ, tôi có thể dựa vào anh bao lâu?-đến khi nào anh không còn nữaCâu trả lời của Vũ rứt khoát không cần suy nghĩ.Nhìn đôi mắt Linh suy tư anh cũng trầm lặng điChỉ cần bảo bối của anh vui vẻ điều gì anh cũng làm cho cô cả.- Anh sẽ không bỏ rơi tôi chứ?Đột nhiên Linh lên tiếng hỏi anh-Anh không khi nào muốn từ bỏ em-....-.....-Vậy anh có thể ở cạnh tôi được không?Tôi quay sang nhìn Vũ. Khuôn mặt anh thoáng chút ngạc nhiên nhưng 1s sau sự nghiêm túc lại hiện hữu-Anh luôn sẵn sàng-Không được bỏ rơi tôi, dù chết cũng phải mang tôi theo anhNhững điền này nghe thật điên rồ nhưng tôi đã sợ hãi cô đơn quá lâu rồiBạn có thể hiểu rằng tôi đang tỏ tình với Hàn Vũ cũng được đấy tôi không phản đối đâuCó lẽ thời gian chưa lâu để tôi có thể yêu anh ta nhưng tôi sẽ yêu anh ta...và tôi sẽ học cách yêu Hàn Vũ...thật đấy Hạ Linh tôi không nói đùa đâuTại sao à?Bởi vì tôi cảm nhận được sự an toàn sự che chở của hàn Vũ đối với tôiBởi vì tôi nhận ra rằng trong tất cả những người vây quanh tôi...duy chỉ có anh ta hiểu tôi, và anh ta quan tâm tới tôi chu đáoVà bởi vì chính tình cảm của tôi đang dần thay đổi vì anh ta-chỉ cần em muốn anh sẽ luôn ở bên emChúng tôi lẳng lặng nhìn nhau rồi cườiTôi nghĩ mình đã không quyết định vội vàng...trực giác của tôi chắc chắn không đánh lừa tôi đâu**********************Vũ ôm lấy thân hình bé nhỏ của bảo bối. Hôn nhẹ lên vầng trán ương nghạnh của cô...anh sẽ khiến cô hạnh phúc để cô biết rằng cô lựa chọn rất đúng đắnAnh dám khẳng định rằng anh yêu cô nhiều hơn bất kỳ người đàn ông nàoChỉ cần là thứ cô thích dù là sao trên trời anh cũng nhất định hái xuống cho côĐể cô cảm nhận được mình là cô gái hạnh phúc nhất thế gian

Chương 26: Chỉ cần em thích