tôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ…
Chương 65
Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… Lo Lo cúi đầu trông rất yếu đuốiđôi mắt cậu ấy cứ thẫn thờ xa xăm..“những gì tớ làm chỉ là… muốn có chỗ trong lòng Xu Xu…”“cậu đã ở trong lòng tớ rồi.”tôi nói 1 cách vô ý thức, Long ngẩng mặt dậy nhìn tôi trân trân, ánh mắt thoáng vẻ vui sướng..“sao?? thật à?”“uhm.. thì nếu ko lo cho cậu, ko nghĩ cho cậu, tớ lao xuống cứu cậu làm gì, đồ ngốc”“vậy nếu ko phải tớ, là Lãm, là Đu Đu, thì Xu có thế ko?”“có chứ.”…whew… thì dĩ nhiên…ai cũng phải thế mà… vậy sao Long lại xụ mặt thở dài?cậu ấy chán nản đứng dậy, phủi mông rồi kéo tôi đi..“vậy thì còn phải chờ xem..”chờ cái gì? tôi ko hiểu lắm lời Long, nhưng kệ đi, cậu ấy chịu về là hay lắm rồi.thật là mệt……………….sáng sớm hôm sau, tôi gom đồ vào ba lô, ông nội xách theo 1 túi to đựng đủ thứ bánh trái của bác hai gửi, còn Long chỉ mặc lại bộ đồ của mình..“chú Lo Lo khi nào lại xuống?”“khi nào cô Xu Xu xuống thì có chú!^-^”Lo Lo lại vui vẻ nghịch ngợm như thường, sau 1 buổi nổi khùng ngồi ngoài bờ sông như hôm qua..…………..tôi và ông đi xe đò còn Long thì phải chạy xe máy, cậu ấy xuống đây bằng gì thì phải về bằng c** ** thôi..trước khi lên xe, tôi căn dặn Long như chị hai cậu ấy“chạy cẩn thận, từ từ thôi..mệt thì ghé quán nước uống, biết ko..?”“dạ biết rồi, hơ-ni”“hơ ni? hơ ni là gì?”“ack, khổ thiệt. hơ-ni là…mật ong đó!”hả? mật ong? sao kêu tôi là mật ong chứ..ông nội kêu gào khiến tôi phải lật đật chạy lên, ko kịp hỏi thêm vụ “mật ong hơ ni”..…………..sau chuyện ngoài bờ sông, tôi bắt đầu nghĩ mình là “Đu Đu của Long”, Long là “Lo khờ”… rất tội nghiệp T___Tnên tôi tự cho là mình có trách nhiệm phải chăm lo cho cậu ấy, Lo Lo bé bỏng của tôi.. -___-vì vậy tôi gọi ngay cho Long khi vừa về tới nhà, tôi nghe trong máy ồn ào lắm..“cậu về chưa? đang ngòai đường à?”“hả?… Xu Xu àh? tớ đang chơi bowling.. vui thiệt…haha”“trời.. cậu… ko biết mệt hả?”“nhằm nhò gì.. à, khoan, tới tao hả, okay… nè hơ ni, nói sau hen.. see ya, bái bai”tút tút..hum`… cậu nhóc này..ham chơi quá đi >_
Lo Lo cúi đầu trông rất yếu đuối
đôi mắt cậu ấy cứ thẫn thờ xa xăm..
“những gì tớ làm chỉ là… muốn có chỗ trong lòng Xu Xu…”
“cậu đã ở trong lòng tớ rồi.”
tôi nói 1 cách vô ý thức, Long ngẩng mặt dậy nhìn tôi trân trân, ánh mắt thoáng vẻ vui sướng..
“sao?? thật à?”
“uhm.. thì nếu ko lo cho cậu, ko nghĩ cho cậu, tớ lao xuống cứu cậu làm gì, đồ ngốc”
“vậy nếu ko phải tớ, là Lãm, là Đu Đu, thì Xu có thế ko?”
“có chứ.”
…whew… thì dĩ nhiên…
ai cũng phải thế mà… vậy sao Long lại xụ mặt thở dài?
cậu ấy chán nản đứng dậy, phủi mông rồi kéo tôi đi..
“vậy thì còn phải chờ xem..”
chờ cái gì? tôi ko hiểu lắm lời Long, nhưng kệ đi, cậu ấy chịu về là hay lắm rồi.
thật là mệt…
…………….
sáng sớm hôm sau, tôi gom đồ vào ba lô, ông nội xách theo 1 túi to đựng đủ thứ bánh trái của bác hai gửi, còn Long chỉ mặc lại bộ đồ của mình..
“chú Lo Lo khi nào lại xuống?”
“khi nào cô Xu Xu xuống thì có chú!^-^”
Lo Lo lại vui vẻ nghịch ngợm như thường, sau 1 buổi nổi khùng ngồi ngoài bờ sông như hôm qua..
…………..
tôi và ông đi xe đò còn Long thì phải chạy xe máy, cậu ấy xuống đây bằng gì thì phải về bằng c** ** thôi..
trước khi lên xe, tôi căn dặn Long như chị hai cậu ấy
“chạy cẩn thận, từ từ thôi..mệt thì ghé quán nước uống, biết ko..?”
“dạ biết rồi, hơ-ni”
“hơ ni? hơ ni là gì?”
“ack, khổ thiệt. hơ-ni là…mật ong đó!”
hả? mật ong? sao kêu tôi là mật ong chứ..
ông nội kêu gào khiến tôi phải lật đật chạy lên, ko kịp hỏi thêm vụ “mật ong hơ ni”..
…………..
sau chuyện ngoài bờ sông, tôi bắt đầu nghĩ mình là “Đu Đu của Long”, Long là “Lo khờ”… rất tội nghiệp T___T
nên tôi tự cho là mình có trách nhiệm phải chăm lo cho cậu ấy, Lo Lo bé bỏng của tôi.. -___-
vì vậy tôi gọi ngay cho Long khi vừa về tới nhà, tôi nghe trong máy ồn ào lắm..
“cậu về chưa? đang ngòai đường à?”
“hả?… Xu Xu àh? tớ đang chơi bowling.. vui thiệt…haha”
“trời.. cậu… ko biết mệt hả?”
“nhằm nhò gì.. à, khoan, tới tao hả, okay… nè hơ ni, nói sau hen.. see ya, bái bai”
tút tút..
hum`… cậu nhóc này..ham chơi quá đi >_
Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… Lo Lo cúi đầu trông rất yếu đuốiđôi mắt cậu ấy cứ thẫn thờ xa xăm..“những gì tớ làm chỉ là… muốn có chỗ trong lòng Xu Xu…”“cậu đã ở trong lòng tớ rồi.”tôi nói 1 cách vô ý thức, Long ngẩng mặt dậy nhìn tôi trân trân, ánh mắt thoáng vẻ vui sướng..“sao?? thật à?”“uhm.. thì nếu ko lo cho cậu, ko nghĩ cho cậu, tớ lao xuống cứu cậu làm gì, đồ ngốc”“vậy nếu ko phải tớ, là Lãm, là Đu Đu, thì Xu có thế ko?”“có chứ.”…whew… thì dĩ nhiên…ai cũng phải thế mà… vậy sao Long lại xụ mặt thở dài?cậu ấy chán nản đứng dậy, phủi mông rồi kéo tôi đi..“vậy thì còn phải chờ xem..”chờ cái gì? tôi ko hiểu lắm lời Long, nhưng kệ đi, cậu ấy chịu về là hay lắm rồi.thật là mệt……………….sáng sớm hôm sau, tôi gom đồ vào ba lô, ông nội xách theo 1 túi to đựng đủ thứ bánh trái của bác hai gửi, còn Long chỉ mặc lại bộ đồ của mình..“chú Lo Lo khi nào lại xuống?”“khi nào cô Xu Xu xuống thì có chú!^-^”Lo Lo lại vui vẻ nghịch ngợm như thường, sau 1 buổi nổi khùng ngồi ngoài bờ sông như hôm qua..…………..tôi và ông đi xe đò còn Long thì phải chạy xe máy, cậu ấy xuống đây bằng gì thì phải về bằng c** ** thôi..trước khi lên xe, tôi căn dặn Long như chị hai cậu ấy“chạy cẩn thận, từ từ thôi..mệt thì ghé quán nước uống, biết ko..?”“dạ biết rồi, hơ-ni”“hơ ni? hơ ni là gì?”“ack, khổ thiệt. hơ-ni là…mật ong đó!”hả? mật ong? sao kêu tôi là mật ong chứ..ông nội kêu gào khiến tôi phải lật đật chạy lên, ko kịp hỏi thêm vụ “mật ong hơ ni”..…………..sau chuyện ngoài bờ sông, tôi bắt đầu nghĩ mình là “Đu Đu của Long”, Long là “Lo khờ”… rất tội nghiệp T___Tnên tôi tự cho là mình có trách nhiệm phải chăm lo cho cậu ấy, Lo Lo bé bỏng của tôi.. -___-vì vậy tôi gọi ngay cho Long khi vừa về tới nhà, tôi nghe trong máy ồn ào lắm..“cậu về chưa? đang ngòai đường à?”“hả?… Xu Xu àh? tớ đang chơi bowling.. vui thiệt…haha”“trời.. cậu… ko biết mệt hả?”“nhằm nhò gì.. à, khoan, tới tao hả, okay… nè hơ ni, nói sau hen.. see ya, bái bai”tút tút..hum`… cậu nhóc này..ham chơi quá đi >_