tôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ…
Chương 66
Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… huk…tại sao tôi lại như vậy?muốn gặp, nhưng rồi lại né tránh…lúc trước đâu có thế… tôi nhận ra hình như đã có gì đó thay đổi.giữa tôi và Đu Đu.tôi sợ bị cậu ấy phát hiện là mình đã tìm đến, nỗi sợ trước giờ hoàn toàn ko có..mà hình như Đu Đu hơi ốm đi, hay là tôi cảm giác vậy?cậu ấy chắc lại ko ăn uống đàng hòang rồi..“này, cô bạn.. xe mới à?”tiếng nói quen của Lãm vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ, tôi nhận ra con đường mình đang đi dẫn lối vào nhà thờ..cậu ấy chạy song song trên chiếc Dream hôm nọ.“uhm..đẹp ko? ba tớ vừa mua để đi học…”“vì thế nên đem khoe tôi à?”“khoe…cậu? ah..uhm..”thực ra tôi đâu có định tới đây…cũng đâu có định khoe La La..mà thôi, khoe ai chẳng được, quan trọng là..tôi có xe mới ^-^“tối nay nhà thờ có bánh pudding cacao ngon lắm, vào ăn nhé. ““ah..bánh pudding cacao?”“uh, bánh của seur Anna làm. tôi gọi cả Long rồi.”“uhm..nhưng tớ chưa xin phép..”“vậy gọi về xin đi”gọi về? điện thoại… còn tiền đâu mà gọi T__Ttôi vò cái tay ghi đông xe đạp bối rối..Lãm cũng như hiểu ra, lấy máy của mình bấm số, thay tôi gọi về xin ba..có vẻ như ba tôi đã đồng ý.“điện thoại sao thế? hư rồi?”“àh, nó… hết tiền..T__T”“oh.. thôi kệ, khi nào có tiền thì nạp vậy.”“uh..”……………trong nhà thờ chỉ có vài người, tôi, La La, seur Anna, 1 seur khác tên Elisa, với cha xứ José.khoảng 5h thì Long chạy xe thẳng vào khuôn viên, máy xe nổ ầm ầm phá tan ko khí yên tĩnh của nhà thờ >_
huk…
tại sao tôi lại như vậy?
muốn gặp, nhưng rồi lại né tránh…
lúc trước đâu có thế… tôi nhận ra hình như đã có gì đó thay đổi.
giữa tôi và Đu Đu.
tôi sợ bị cậu ấy phát hiện là mình đã tìm đến, nỗi sợ trước giờ hoàn toàn ko có..
mà hình như Đu Đu hơi ốm đi, hay là tôi cảm giác vậy?
cậu ấy chắc lại ko ăn uống đàng hòang rồi..
“này, cô bạn.. xe mới à?”
tiếng nói quen của Lãm vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ, tôi nhận ra con đường mình đang đi dẫn lối vào nhà thờ..
cậu ấy chạy song song trên chiếc Dream hôm nọ.
“uhm..đẹp ko? ba tớ vừa mua để đi học…”
“vì thế nên đem khoe tôi à?”
“khoe…cậu? ah..uhm..”
thực ra tôi đâu có định tới đây…
cũng đâu có định khoe La La..
mà thôi, khoe ai chẳng được, quan trọng là..tôi có xe mới ^-^
“tối nay nhà thờ có bánh pudding cacao ngon lắm, vào ăn nhé. “
“ah..bánh pudding cacao?”
“uh, bánh của seur Anna làm. tôi gọi cả Long rồi.”
“uhm..nhưng tớ chưa xin phép..”
“vậy gọi về xin đi”
gọi về? điện thoại… còn tiền đâu mà gọi T__T
tôi vò cái tay ghi đông xe đạp bối rối..
Lãm cũng như hiểu ra, lấy máy của mình bấm số, thay tôi gọi về xin ba..
có vẻ như ba tôi đã đồng ý.
“điện thoại sao thế? hư rồi?”
“àh, nó… hết tiền..T__T”
“oh.. thôi kệ, khi nào có tiền thì nạp vậy.”
“uh..”
……………
trong nhà thờ chỉ có vài người, tôi, La La, seur Anna, 1 seur khác tên Elisa, với cha xứ José.
khoảng 5h thì Long chạy xe thẳng vào khuôn viên, máy xe nổ ầm ầm phá tan ko khí yên tĩnh của nhà thờ >_
Xu Xu Đừng KhócTác giả: Hồng Sakuratôi có 1 cái tên đẹp – Trường Xuân, theo ba tôi, có nghĩa là một mùa xuân dài, mà mùa xuân thì luôn vui và hạnh phúc. cũng có ý nghĩa chứ nhỉ.. thế mà rất ít người gọi tôi bằng cái tên đẹp ấy, mà thay vào đó, họ gọi tôi là…Xu khờ. thực ra thì, tôi có tên ở nhà là Xu Xu – mẹ tôi gọi thế cho dễ thương ấy mà, còn chữ khờ là vì…tôi khờ thật. tôi cũng ko biết tại sao nữa, nhưng ai cũng nói như vậy, thì chắc là như vậy rồi. T___T vì khờ nên tôi hay bị kẻ khác bắt nạt, chỉ trừ người thân của tôi. hồi học tiểu học, tôi luôn là đứa bị phạt trong các trò chơi, ví dụ nếu chơi trò Cá sấu lên bờ, thì tôi là cá sấu, còn nếu là trò nhảy dây thì tôi sẽ phải cầm dây, còn đầu kia thì cột vào góc cột… những khi thấy con gái mình cứ bị thua hoài và chịu phạt hoài, ba tôi đâm ra cáu.. “nghỉ chơi đi, để đứa khác nó chịu!!” “nhưng mấy bạn bảo có con chơi mới vui mà…” “trời ơi, con gì mà khờ thế ko biết.” đó là câu tôi nghe rất quen thuộc, đến nỗi chỉ mới nghe “trời ơi”, là tôi biết ba, mẹ, hay ông nội sẽ… huk…tại sao tôi lại như vậy?muốn gặp, nhưng rồi lại né tránh…lúc trước đâu có thế… tôi nhận ra hình như đã có gì đó thay đổi.giữa tôi và Đu Đu.tôi sợ bị cậu ấy phát hiện là mình đã tìm đến, nỗi sợ trước giờ hoàn toàn ko có..mà hình như Đu Đu hơi ốm đi, hay là tôi cảm giác vậy?cậu ấy chắc lại ko ăn uống đàng hòang rồi..“này, cô bạn.. xe mới à?”tiếng nói quen của Lãm vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ, tôi nhận ra con đường mình đang đi dẫn lối vào nhà thờ..cậu ấy chạy song song trên chiếc Dream hôm nọ.“uhm..đẹp ko? ba tớ vừa mua để đi học…”“vì thế nên đem khoe tôi à?”“khoe…cậu? ah..uhm..”thực ra tôi đâu có định tới đây…cũng đâu có định khoe La La..mà thôi, khoe ai chẳng được, quan trọng là..tôi có xe mới ^-^“tối nay nhà thờ có bánh pudding cacao ngon lắm, vào ăn nhé. ““ah..bánh pudding cacao?”“uh, bánh của seur Anna làm. tôi gọi cả Long rồi.”“uhm..nhưng tớ chưa xin phép..”“vậy gọi về xin đi”gọi về? điện thoại… còn tiền đâu mà gọi T__Ttôi vò cái tay ghi đông xe đạp bối rối..Lãm cũng như hiểu ra, lấy máy của mình bấm số, thay tôi gọi về xin ba..có vẻ như ba tôi đã đồng ý.“điện thoại sao thế? hư rồi?”“àh, nó… hết tiền..T__T”“oh.. thôi kệ, khi nào có tiền thì nạp vậy.”“uh..”……………trong nhà thờ chỉ có vài người, tôi, La La, seur Anna, 1 seur khác tên Elisa, với cha xứ José.khoảng 5h thì Long chạy xe thẳng vào khuôn viên, máy xe nổ ầm ầm phá tan ko khí yên tĩnh của nhà thờ >_