“Quét ngang Càn Khôn!“ “Quét ngang Càn Khôn!“ “Quét ngang Càn Khôn!“ “…“ Hắn một bên lẩm nhẩm, một bên thủ thế trung bình tấn không ngừng ra chưởng. Dưới lôi đài, người tựa như sóng biển, hắn đánh ngã lớp này ngay lập tức lớp khác ào lên. Hắn cười ha ha, tâm tình thư sướng không gì sánh nổi. … “Lang tới!“ Một thanh âm bén nhọn lọt vào tai khiến hắn cả kinh mà tỉnh, tay vô thức sờ hướng điện thoại di động ở bên giường. Màn hình điện thoại không ngừng lóe sáng vừa phát ra tiếng kêu “Lang tới! Lang tới!“. Hắn lấy lại bình tĩnh, dụi dụi mắt rồi nghe điện. Tiếng Tiểu Chu hốt hoảng đập vào tai: “Đại Kiều!“ “…“ Đối với cái biệt danh này, Kiều Dĩ Hàng từ trước tới này đều im lặng. “Ngươi ngày hôm qua thực sự bị người đồ sát ở ngoài thành hả?“ Điện thoại di động quả thực là phát minh vĩ đại, ngay cả lời chia buồn cũng nhắn nhủ rõ ràng vậy. Thế nhưng là một người còn đang hô hấp, hắn thực sự không biết phải trả lời vấn đề này thế nào. Tiểu Chu không thấy hồi âm lại càng thêm sốt ruột nói: “…
Chương 87: Đối sách (hạ)
Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất LưuTác giả: Tô Du BínhTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng Du“Quét ngang Càn Khôn!“ “Quét ngang Càn Khôn!“ “Quét ngang Càn Khôn!“ “…“ Hắn một bên lẩm nhẩm, một bên thủ thế trung bình tấn không ngừng ra chưởng. Dưới lôi đài, người tựa như sóng biển, hắn đánh ngã lớp này ngay lập tức lớp khác ào lên. Hắn cười ha ha, tâm tình thư sướng không gì sánh nổi. … “Lang tới!“ Một thanh âm bén nhọn lọt vào tai khiến hắn cả kinh mà tỉnh, tay vô thức sờ hướng điện thoại di động ở bên giường. Màn hình điện thoại không ngừng lóe sáng vừa phát ra tiếng kêu “Lang tới! Lang tới!“. Hắn lấy lại bình tĩnh, dụi dụi mắt rồi nghe điện. Tiếng Tiểu Chu hốt hoảng đập vào tai: “Đại Kiều!“ “…“ Đối với cái biệt danh này, Kiều Dĩ Hàng từ trước tới này đều im lặng. “Ngươi ngày hôm qua thực sự bị người đồ sát ở ngoài thành hả?“ Điện thoại di động quả thực là phát minh vĩ đại, ngay cả lời chia buồn cũng nhắn nhủ rõ ràng vậy. Thế nhưng là một người còn đang hô hấp, hắn thực sự không biết phải trả lời vấn đề này thế nào. Tiểu Chu không thấy hồi âm lại càng thêm sốt ruột nói: “… Từ khi thành Tiểu Thuyền, hắn toàn đi cọ kinh nghiệm, khó có cơ hội gặp được người cấp thấp hơn mình nên lập tức kéo Trầm Thận Nguyên đi đánh quái.Ba phút sau —[đội ngũ]Đại Dương: tỷ, sao ta vẫn phải đánh quái trong khi ngươi thì nhàn nhã?Tiểu Thuyền: ta gia huyết cho ngươi đó thôi.Đại Dương: …Đại Dương: nhưng ta không thiếu máu.Tiểu Thuyền: vậy nên ta mới nhàn.Đại Dương: o(╯□╰)o sao ta vẫn thấy kỳ kỳ a?Tiểu Thuyền: ╮(╯_╰)╭ai bảo lực công kích của ngươi cao vậy?Đại Dương: chẳng phải vẫn kém ngươi sao?Tiểu Thuyền: có một chút, ta đang hái thuốc, ngươi tiếp tục đi.Đại Dương: …Đại Dương: khi nào tỷ phu tới?Tiểu Thuyền: ngươi hy vọng hắn đến hay không hy vọng hắn đến?Đại Dương: nếu ngươi muốn ly hôn, nhận lời ta thì không hy vọng. Ngược lại thì…Đại Dương: rất hy vọng!!!!Tiểu Thuyền: -_-|||Đại Dương: ta cần sức chiến đấu dũng mãnh của tỷ phu nha! ~~~~(>__
Từ khi thành Tiểu Thuyền, hắn toàn đi cọ kinh nghiệm, khó có cơ hội gặp được người cấp thấp hơn mình nên lập tức kéo Trầm Thận Nguyên đi đánh quái.
Ba phút sau —
[đội ngũ] Đại Dương: tỷ, sao ta vẫn phải đánh quái trong khi ngươi thì nhàn nhã? Tiểu Thuyền: ta gia huyết cho ngươi đó thôi. Đại Dương: … Đại Dương: nhưng ta không thiếu máu. Tiểu Thuyền: vậy nên ta mới nhàn. Đại Dương: o( ╯□╰ )o sao ta vẫn thấy kỳ kỳ a? Tiểu Thuyền: ╮ ( ╯ _ ╰ ) ╭ ai bảo lực công kích của ngươi cao vậy? Đại Dương: chẳng phải vẫn kém ngươi sao? Tiểu Thuyền: có một chút, ta đang hái thuốc, ngươi tiếp tục đi. Đại Dương: … Đại Dương: khi nào tỷ phu tới? Tiểu Thuyền: ngươi hy vọng hắn đến hay không hy vọng hắn đến? Đại Dương: nếu ngươi muốn ly hôn, nhận lời ta thì không hy vọng. Ngược lại thì… Đại Dương: rất hy vọng!!!! Tiểu Thuyền: -_-||| Đại Dương: ta cần sức chiến đấu dũng mãnh của tỷ phu nha! ~~~~(>__
Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất LưuTác giả: Tô Du BínhTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng Du“Quét ngang Càn Khôn!“ “Quét ngang Càn Khôn!“ “Quét ngang Càn Khôn!“ “…“ Hắn một bên lẩm nhẩm, một bên thủ thế trung bình tấn không ngừng ra chưởng. Dưới lôi đài, người tựa như sóng biển, hắn đánh ngã lớp này ngay lập tức lớp khác ào lên. Hắn cười ha ha, tâm tình thư sướng không gì sánh nổi. … “Lang tới!“ Một thanh âm bén nhọn lọt vào tai khiến hắn cả kinh mà tỉnh, tay vô thức sờ hướng điện thoại di động ở bên giường. Màn hình điện thoại không ngừng lóe sáng vừa phát ra tiếng kêu “Lang tới! Lang tới!“. Hắn lấy lại bình tĩnh, dụi dụi mắt rồi nghe điện. Tiếng Tiểu Chu hốt hoảng đập vào tai: “Đại Kiều!“ “…“ Đối với cái biệt danh này, Kiều Dĩ Hàng từ trước tới này đều im lặng. “Ngươi ngày hôm qua thực sự bị người đồ sát ở ngoài thành hả?“ Điện thoại di động quả thực là phát minh vĩ đại, ngay cả lời chia buồn cũng nhắn nhủ rõ ràng vậy. Thế nhưng là một người còn đang hô hấp, hắn thực sự không biết phải trả lời vấn đề này thế nào. Tiểu Chu không thấy hồi âm lại càng thêm sốt ruột nói: “… Từ khi thành Tiểu Thuyền, hắn toàn đi cọ kinh nghiệm, khó có cơ hội gặp được người cấp thấp hơn mình nên lập tức kéo Trầm Thận Nguyên đi đánh quái.Ba phút sau —[đội ngũ]Đại Dương: tỷ, sao ta vẫn phải đánh quái trong khi ngươi thì nhàn nhã?Tiểu Thuyền: ta gia huyết cho ngươi đó thôi.Đại Dương: …Đại Dương: nhưng ta không thiếu máu.Tiểu Thuyền: vậy nên ta mới nhàn.Đại Dương: o(╯□╰)o sao ta vẫn thấy kỳ kỳ a?Tiểu Thuyền: ╮(╯_╰)╭ai bảo lực công kích của ngươi cao vậy?Đại Dương: chẳng phải vẫn kém ngươi sao?Tiểu Thuyền: có một chút, ta đang hái thuốc, ngươi tiếp tục đi.Đại Dương: …Đại Dương: khi nào tỷ phu tới?Tiểu Thuyền: ngươi hy vọng hắn đến hay không hy vọng hắn đến?Đại Dương: nếu ngươi muốn ly hôn, nhận lời ta thì không hy vọng. Ngược lại thì…Đại Dương: rất hy vọng!!!!Tiểu Thuyền: -_-|||Đại Dương: ta cần sức chiến đấu dũng mãnh của tỷ phu nha! ~~~~(>__