Tách trà này có tên gọi Phù Sinh, vị đắng vô cùng, nhưng sau vị đắng là một vị ngọt sâu xa. Không nếm vị đắng, sao có vị ngọt, đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi. Xin dành tặng tác phẩm này cho tất cả những ai đang lặn lội trên đường đời. Sa La Song Thụ ✣ Dẫn ✣ Một sự tình cờ, một thoáng trắc ẩn, Tử Miễu đã thay đổi vận mệnh của một yêu cây. Thế nhưng, ai biết được rằng, trong cái đêm hè lai láng ánh trăng ấy, thứ được thay đổi đâu chỉ là vận mệnh của một yêu cây. Anh giỏi nhất nghề nấu rượu. Sở thích này đã có từ hàng ngàn hàng ngàn năm về trước. Vô số người coi việc cầu được một ly mỹ tửu của anh là niềm hạnh phúc vô bờ. Chầm chậm nhấm nháp, từ từ thưởng thức, hương rượu nồng nàn thấm vào gan ruột, tất cả những thứ tuyệt diệu nhất trên thế gian đều như hài hoà trong đó. Nhưng, không một chén rượu nào có mùi vị giống nhau. Anh nói, rượu anh nấu không chén nào giống chén nào, bởi người uống rượu cũng không ai giống ai. Hôm nay, lại có một người mộ danh mà tới…
Quyển 9 - Chương 17
Câu Chuyện Phù SinhTác giả: Sa La Song ThụTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTách trà này có tên gọi Phù Sinh, vị đắng vô cùng, nhưng sau vị đắng là một vị ngọt sâu xa. Không nếm vị đắng, sao có vị ngọt, đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi. Xin dành tặng tác phẩm này cho tất cả những ai đang lặn lội trên đường đời. Sa La Song Thụ ✣ Dẫn ✣ Một sự tình cờ, một thoáng trắc ẩn, Tử Miễu đã thay đổi vận mệnh của một yêu cây. Thế nhưng, ai biết được rằng, trong cái đêm hè lai láng ánh trăng ấy, thứ được thay đổi đâu chỉ là vận mệnh của một yêu cây. Anh giỏi nhất nghề nấu rượu. Sở thích này đã có từ hàng ngàn hàng ngàn năm về trước. Vô số người coi việc cầu được một ly mỹ tửu của anh là niềm hạnh phúc vô bờ. Chầm chậm nhấm nháp, từ từ thưởng thức, hương rượu nồng nàn thấm vào gan ruột, tất cả những thứ tuyệt diệu nhất trên thế gian đều như hài hoà trong đó. Nhưng, không một chén rượu nào có mùi vị giống nhau. Anh nói, rượu anh nấu không chén nào giống chén nào, bởi người uống rượu cũng không ai giống ai. Hôm nay, lại có một người mộ danh mà tới… Vào năm Điều Lộ nguyên niên, tướng quân Bùi Hành Kiểm áp sát biên giới, thuận lợi bình định cuộc phản loạn của tù trưởng hai mươi bốn châu Đông Đột Quyết. Thế nhưng quân sĩ Đại Đường cũng thương vong trầm trọng, vô số tướng lĩnh quân binh tử trận phần lớn đều phải da ngựa bọc thây, gửi hồn ngoài quan ải. Trong một số thư từ và di vật gửi cho người thân được chuyển về Trường An, có một bình rượu bạc chạm hoa văn vũ mã ngậm chén vô cùng nổi bật. Đựng trong bình rượu, không phải là rượu, mà là một bức tranh.Có người lính may mắn sống sót đã kể rằng, chủ nhân của bình rượu nghe nói là cậu ấm nhà quan lớn, chủ động xin được đầu quân, xuất quan diệt địch. Cậu ấy thường kề vai chiến đấu với một tiểu tướng mang giáp bạc, anh dũng vô song. Nhưng trong một cuộc đột kích của quân Đột Quyết, cánh quân của họ rơi vào cạm bẫy, hai người liên tiếp chém chết mấy chục tướng giặc, nhưng vì quân địch quá đông, quân ta lại ít ỏi, nên toàn bộ cánh quân đã hy sinh. Kẻ địch tàn bạo và man rợ còn đốt cháy di thể của binh sĩ Đại Đường tử trận cho hả giận. Nghe nói lửa cháy lớn suốt ba ngày ba đêm, vô cùng bi tráng. Nhưng việc này lại càng kích động sĩ khí của quân Đại Đường, người người biến phẫn nộ thành dũng mãnh, chỉ trong một thời gian ngắn đã đánh tan tành phản quân Đột Quyết.Tới năm Tải Sơ nguyên niên, Võ hậu đăng cơ, xưng là Thánh Thần hoàng đế, đổi quốc hiệu là Chu.Thiên hạ Lý Đường, cuối cùng đã nằm trong tay họ Võ.
Vào năm Điều Lộ nguyên niên, tướng quân Bùi Hành Kiểm áp sát biên giới, thuận lợi bình định cuộc phản loạn của tù trưởng hai mươi bốn châu Đông Đột Quyết. Thế nhưng quân sĩ Đại Đường cũng thương vong trầm trọng, vô số tướng lĩnh quân binh tử trận phần lớn đều phải da ngựa bọc thây, gửi hồn ngoài quan ải. Trong một số thư từ và di vật gửi cho người thân được chuyển về Trường An, có một bình rượu bạc chạm hoa văn vũ mã ngậm chén vô cùng nổi bật. Đựng trong bình rượu, không phải là rượu, mà là một bức tranh.
Có người lính may mắn sống sót đã kể rằng, chủ nhân của bình rượu nghe nói là cậu ấm nhà quan lớn, chủ động xin được đầu quân, xuất quan diệt địch. Cậu ấy thường kề vai chiến đấu với một tiểu tướng mang giáp bạc, anh dũng vô song. Nhưng trong một cuộc đột kích của quân Đột Quyết, cánh quân của họ rơi vào cạm bẫy, hai người liên tiếp chém chết mấy chục tướng giặc, nhưng vì quân địch quá đông, quân ta lại ít ỏi, nên toàn bộ cánh quân đã hy sinh. Kẻ địch tàn bạo và man rợ còn đốt cháy di thể của binh sĩ Đại Đường tử trận cho hả giận. Nghe nói lửa cháy lớn suốt ba ngày ba đêm, vô cùng bi tráng. Nhưng việc này lại càng kích động sĩ khí của quân Đại Đường, người người biến phẫn nộ thành dũng mãnh, chỉ trong một thời gian ngắn đã đánh tan tành phản quân Đột Quyết.
Tới năm Tải Sơ nguyên niên, Võ hậu đăng cơ, xưng là Thánh Thần hoàng đế, đổi quốc hiệu là Chu.
Thiên hạ Lý Đường, cuối cùng đã nằm trong tay họ Võ.
Câu Chuyện Phù SinhTác giả: Sa La Song ThụTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTách trà này có tên gọi Phù Sinh, vị đắng vô cùng, nhưng sau vị đắng là một vị ngọt sâu xa. Không nếm vị đắng, sao có vị ngọt, đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi. Xin dành tặng tác phẩm này cho tất cả những ai đang lặn lội trên đường đời. Sa La Song Thụ ✣ Dẫn ✣ Một sự tình cờ, một thoáng trắc ẩn, Tử Miễu đã thay đổi vận mệnh của một yêu cây. Thế nhưng, ai biết được rằng, trong cái đêm hè lai láng ánh trăng ấy, thứ được thay đổi đâu chỉ là vận mệnh của một yêu cây. Anh giỏi nhất nghề nấu rượu. Sở thích này đã có từ hàng ngàn hàng ngàn năm về trước. Vô số người coi việc cầu được một ly mỹ tửu của anh là niềm hạnh phúc vô bờ. Chầm chậm nhấm nháp, từ từ thưởng thức, hương rượu nồng nàn thấm vào gan ruột, tất cả những thứ tuyệt diệu nhất trên thế gian đều như hài hoà trong đó. Nhưng, không một chén rượu nào có mùi vị giống nhau. Anh nói, rượu anh nấu không chén nào giống chén nào, bởi người uống rượu cũng không ai giống ai. Hôm nay, lại có một người mộ danh mà tới… Vào năm Điều Lộ nguyên niên, tướng quân Bùi Hành Kiểm áp sát biên giới, thuận lợi bình định cuộc phản loạn của tù trưởng hai mươi bốn châu Đông Đột Quyết. Thế nhưng quân sĩ Đại Đường cũng thương vong trầm trọng, vô số tướng lĩnh quân binh tử trận phần lớn đều phải da ngựa bọc thây, gửi hồn ngoài quan ải. Trong một số thư từ và di vật gửi cho người thân được chuyển về Trường An, có một bình rượu bạc chạm hoa văn vũ mã ngậm chén vô cùng nổi bật. Đựng trong bình rượu, không phải là rượu, mà là một bức tranh.Có người lính may mắn sống sót đã kể rằng, chủ nhân của bình rượu nghe nói là cậu ấm nhà quan lớn, chủ động xin được đầu quân, xuất quan diệt địch. Cậu ấy thường kề vai chiến đấu với một tiểu tướng mang giáp bạc, anh dũng vô song. Nhưng trong một cuộc đột kích của quân Đột Quyết, cánh quân của họ rơi vào cạm bẫy, hai người liên tiếp chém chết mấy chục tướng giặc, nhưng vì quân địch quá đông, quân ta lại ít ỏi, nên toàn bộ cánh quân đã hy sinh. Kẻ địch tàn bạo và man rợ còn đốt cháy di thể của binh sĩ Đại Đường tử trận cho hả giận. Nghe nói lửa cháy lớn suốt ba ngày ba đêm, vô cùng bi tráng. Nhưng việc này lại càng kích động sĩ khí của quân Đại Đường, người người biến phẫn nộ thành dũng mãnh, chỉ trong một thời gian ngắn đã đánh tan tành phản quân Đột Quyết.Tới năm Tải Sơ nguyên niên, Võ hậu đăng cơ, xưng là Thánh Thần hoàng đế, đổi quốc hiệu là Chu.Thiên hạ Lý Đường, cuối cùng đã nằm trong tay họ Võ.