Tác giả:

Thường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.…

Chương 30

Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!Tác giả: Đại Hải XàTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền VănThường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.… Sữa Bò phát hiện, khi nó biến thành hình người, Thường Nhạc tuy rằng sẽ không thân thiết ôm ấp nó, nhưng lại sẽ dùng ánh mắt hư hư thực thực có chút tình ý nhìn nó.Như vậy làm nó vô cùng tự mãn, thời gian biến thành người c*̃ng càng ngày càng nhiều, đương nhiên nó hiện tại có thói quen mặc quần áo rồi.Có một hôm, mèo mun như thường ngày ngồi canh giữ ở ban công, đợi tiểu người hầu về nhà.Ngày hôm nay thật không giống bình thường cho lắm.Bên người tiểu người hầu Thường Nhạc còn có một người khác, âu phục giày da, khuôn mặt tuấn dật, có vẻ rất nóng nảy chặn Thường Nhạc lại, còn dùng sức ôm lấy anh, lớn tiếng gọi cái gì.Lỗ tai mèo của nó run lên.Nó nghe thấy người kia đang gọi tên Thường Nhạc, cố gắng giữ anh lại nghe hắn nói.Thường Nhạc lại tỏ ra thật sự không muốn, dùng sức đẩy đối phương ra, sau đó nhắc nhở hắn một câu, bước nhanh đi.Hắc miêu mất hứng nhớ kỹ tướng mạo nam nhân vừa mới dây dưa cùng Thường Nhạc.Sau đó nó vẫy vẫy đuôi, đi về phòng của Thường Nhạc.

Sữa Bò phát hiện, khi nó biến thành hình người, Thường Nhạc tuy rằng sẽ không thân thiết ôm ấp nó, nhưng lại sẽ dùng ánh mắt hư hư thực thực có chút tình ý nhìn nó.

Như vậy làm nó vô cùng tự mãn, thời gian biến thành người c*̃ng càng ngày càng nhiều, đương nhiên nó hiện tại có thói quen mặc quần áo rồi.

Có một hôm, mèo mun như thường ngày ngồi canh giữ ở ban công, đợi tiểu người hầu về nhà.

Ngày hôm nay thật không giống bình thường cho lắm.

Bên người tiểu người hầu Thường Nhạc còn có một người khác, âu phục giày da, khuôn mặt tuấn dật, có vẻ rất nóng nảy chặn Thường Nhạc lại, còn dùng sức ôm lấy anh, lớn tiếng gọi cái gì.

Lỗ tai mèo của nó run lên.

Nó nghe thấy người kia đang gọi tên Thường Nhạc, cố gắng giữ anh lại nghe hắn nói.

Thường Nhạc lại tỏ ra thật sự không muốn, dùng sức đẩy đối phương ra, sau đó nhắc nhở hắn một câu, bước nhanh đi.

Hắc miêu mất hứng nhớ kỹ tướng mạo nam nhân vừa mới dây dưa cùng Thường Nhạc.

Sau đó nó vẫy vẫy đuôi, đi về phòng của Thường Nhạc.

Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!Tác giả: Đại Hải XàTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền VănThường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.… Sữa Bò phát hiện, khi nó biến thành hình người, Thường Nhạc tuy rằng sẽ không thân thiết ôm ấp nó, nhưng lại sẽ dùng ánh mắt hư hư thực thực có chút tình ý nhìn nó.Như vậy làm nó vô cùng tự mãn, thời gian biến thành người c*̃ng càng ngày càng nhiều, đương nhiên nó hiện tại có thói quen mặc quần áo rồi.Có một hôm, mèo mun như thường ngày ngồi canh giữ ở ban công, đợi tiểu người hầu về nhà.Ngày hôm nay thật không giống bình thường cho lắm.Bên người tiểu người hầu Thường Nhạc còn có một người khác, âu phục giày da, khuôn mặt tuấn dật, có vẻ rất nóng nảy chặn Thường Nhạc lại, còn dùng sức ôm lấy anh, lớn tiếng gọi cái gì.Lỗ tai mèo của nó run lên.Nó nghe thấy người kia đang gọi tên Thường Nhạc, cố gắng giữ anh lại nghe hắn nói.Thường Nhạc lại tỏ ra thật sự không muốn, dùng sức đẩy đối phương ra, sau đó nhắc nhở hắn một câu, bước nhanh đi.Hắc miêu mất hứng nhớ kỹ tướng mạo nam nhân vừa mới dây dưa cùng Thường Nhạc.Sau đó nó vẫy vẫy đuôi, đi về phòng của Thường Nhạc.

Chương 30