Thường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.…
Chương 41
Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!Tác giả: Đại Hải XàTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền VănThường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.… Một người một mèo từ đây chìm trong cuộc sống hạnh phúc hài hòa, vui sướng vô cùng.Chuyện đáng lẽ đến đây là kết thúc.Được rồi, đùa thôi, kỳ thực còn một chút nữa.Nếu chính thức xác lập quan hệ, hai người hằng ngày cũng càng thêm thân mật, kỳ thực c*̀ng với bình thường cũng không mấy khác nhau, mà Thường Nhạc cũng không còn luôn đẩy đầu mèo mun ra, đại đa số thời điểm đều hội đỏ mặt đáp lại nó, sau đó liền không thể kháng cự làm một loại vận động nào đó.Một thời gian sau, Thường Nhạc mới moi được từ hắc miêu ra một chút tin tức. Nguyên lai thuốc của miêu tinh nhân cũng không phải hoàn toàn không có di chứng, cái di chứng này chính là người dùng chỉ có thể đ*ng t*nh với người hắn cảm thấy cực kì yêu thương, … Kỳ thực c*̃ng là một loại di chứng tốt ha?Khi hiểu ra công thức “ch*ch ch*ch ch*ch = yêu” như vậy, Thường Nhạc mỗi lần đối mặt với bộ vị kia của mèo mun, ngoại trừ ngượng ngùng càng lúc càng tăng, lại có một loại cảm giác thỏa mãn vì được yêu thương nữa.Tuy rằng hắc miêu chưa bao giờ sẽ nói thẳng ra “tôi yêu anh”, đều là miệng lưỡi trơn tru khiến người khác không nắm được chân ý của nó, nhưng biểu hiện thành thực của thân thể nó c*̃ng đủ để bộc lộ hết nội tâm rồi.
Một người một mèo từ đây chìm trong cuộc sống hạnh phúc hài hòa, vui sướng vô cùng.
Chuyện đáng lẽ đến đây là kết thúc.
Được rồi, đùa thôi, kỳ thực còn một chút nữa.
Nếu chính thức xác lập quan hệ, hai người hằng ngày cũng càng thêm thân mật, kỳ thực c*̀ng với bình thường cũng không mấy khác nhau, mà Thường Nhạc cũng không còn luôn đẩy đầu mèo mun ra, đại đa số thời điểm đều hội đỏ mặt đáp lại nó, sau đó liền không thể kháng cự làm một loại vận động nào đó.
Một thời gian sau, Thường Nhạc mới moi được từ hắc miêu ra một chút tin tức. Nguyên lai thuốc của miêu tinh nhân cũng không phải hoàn toàn không có di chứng, cái di chứng này chính là người dùng chỉ có thể đ*ng t*nh với người hắn cảm thấy cực kì yêu thương, … Kỳ thực c*̃ng là một loại di chứng tốt ha?
Khi hiểu ra công thức “ch*ch ch*ch ch*ch = yêu” như vậy, Thường Nhạc mỗi lần đối mặt với bộ vị kia của mèo mun, ngoại trừ ngượng ngùng càng lúc càng tăng, lại có một loại cảm giác thỏa mãn vì được yêu thương nữa.
Tuy rằng hắc miêu chưa bao giờ sẽ nói thẳng ra “tôi yêu anh”, đều là miệng lưỡi trơn tru khiến người khác không nắm được chân ý của nó, nhưng biểu hiện thành thực của thân thể nó c*̃ng đủ để bộc lộ hết nội tâm rồi.
Giảm Thọ Quá Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!Tác giả: Đại Hải XàTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền VănThường Nhạc năm nay hai mươi mốt tuổi, là công tử con nhà giàu, không có ham mê sa đoạ gì, bình thường chỉ thích ra ngoài ngắm cảnh, sau đó về nhà ngủ ngon. Anh thuê một căn hộ đơn, còn nuôi một con mèo. Thường Nhạc nuôi con mèo kia, toàn thân đen tuyền, hai mắt lại vàng óng. Con mèo này rất ít khi kêu to. Nó rất thích dùng đôi mắt mèo vàng óng của nó dõi theo từng nhân vật trong màn hình tivi, chim sẻ bay ngoài cửa sổ, đèn treo tường trên trần nhà. Nó thường an tĩnh nằm dài trên ghế sa lon, tỏ ra lười biếng. Dùng từ ngữ nhân loại mới phát minh để hình dung nó rất vừa vặn: Con mèo này, cao quý lãnh diễm cực kì. Con mèo này đâu chỉ cao quý, nó còn có một cái tên rất khí thế. Chủ nhân của nó gọi nó là Sữa Bò. Mà Sữa Bò lại là mèo đực. Sữa Bò là do tự tay Thường Nhạc nuôi, từ một trái banh lông đen bé tí trở thành một con mèo mun lớn, mặc dù phần lớn thời gian nó chỉ là một con mèo chỉ làm chuyện nó thích, hứng thú nổi lên cũng sẽ cọ vào người Thường Nhạc làm nũng như đòi anh xoa xoa.… Một người một mèo từ đây chìm trong cuộc sống hạnh phúc hài hòa, vui sướng vô cùng.Chuyện đáng lẽ đến đây là kết thúc.Được rồi, đùa thôi, kỳ thực còn một chút nữa.Nếu chính thức xác lập quan hệ, hai người hằng ngày cũng càng thêm thân mật, kỳ thực c*̀ng với bình thường cũng không mấy khác nhau, mà Thường Nhạc cũng không còn luôn đẩy đầu mèo mun ra, đại đa số thời điểm đều hội đỏ mặt đáp lại nó, sau đó liền không thể kháng cự làm một loại vận động nào đó.Một thời gian sau, Thường Nhạc mới moi được từ hắc miêu ra một chút tin tức. Nguyên lai thuốc của miêu tinh nhân cũng không phải hoàn toàn không có di chứng, cái di chứng này chính là người dùng chỉ có thể đ*ng t*nh với người hắn cảm thấy cực kì yêu thương, … Kỳ thực c*̃ng là một loại di chứng tốt ha?Khi hiểu ra công thức “ch*ch ch*ch ch*ch = yêu” như vậy, Thường Nhạc mỗi lần đối mặt với bộ vị kia của mèo mun, ngoại trừ ngượng ngùng càng lúc càng tăng, lại có một loại cảm giác thỏa mãn vì được yêu thương nữa.Tuy rằng hắc miêu chưa bao giờ sẽ nói thẳng ra “tôi yêu anh”, đều là miệng lưỡi trơn tru khiến người khác không nắm được chân ý của nó, nhưng biểu hiện thành thực của thân thể nó c*̃ng đủ để bộc lộ hết nội tâm rồi.