Tác giả:

Hôm đó, Dương Chiêu đang vắt hết trí óc để nghĩ cách tu bổ một món đồ gốm thì có điện thoại. Người gọi điện là em trai Dương Chiêu – Dương Cẩm Thiên, giọng chắc nịch thông báo cho cô một tin – nó lại vào đồn cảnh sát. Đúng vậy, lại. Số lần Dương Cẩm Thiên vào đồn cảnh sát thường xuyên đến mức làm cho Dương Chiêu nghe tin này cũng không buồn chớp mắt. Cô hỏi em trai đang ở đầu dây bên kia: “Ở đâu?” Dương Cẩm Thiên: “Sở cảnh sát Lăng Không.” Dương Chiêu nghe xong buông cái chén gốm xuống, trừng mắt quát vào điện thoại: “Lăng Không? Em chạy tới thành Nam làm gì?” Dương Cẩm Thiên bực bội trả lời: “Tới tụ họp bạn bè.” Dương Chiêu gắt lên: “Sau đó thì sao, quậy phá ở khách sạn?” “Không phải!” Mỗi lần trả lời câu hỏi, rõ ràng Dương Cẩm Thiên càng khó chịu hơn, giọng cậu ngày càng tệ: “Có một người bạn uống hơi nhiều, lúc đón xe cãi nhau với tài xế taxi, sau đó đánh nhau.” Dương Chiêu hỏi dồn: “Gây chuyện đánh người ư? Có nghiêm trọng không?” Dương Cẩm Thiên tức giận gào lên: “Là bọn em bị…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...