Tác giả:

"Em...Em đã hẹn bác sĩ, đứa bé này không thể giữ lại được." Cô gái đang nói chuyện có chất giọng mềm mại, nghe tương đối êm tai, đáng tiếc âm thanh lúc này lại mang theo chút sầu bi, ở trong căn phòng rộng lớn càng lộ vẻ thê lương. "Em nói cái gì? Đây là con của chúng ta, làm sao em nhẫn tâm vậy?" Giọng nói của người đàn ông tràn đầy khổ sở, cẩn thận nghe còn có chút nghẹn ngào. "Em còn cách nào khác sao? Nếu như bị phát hiện, chúng ta sẽ thê thảm. . . . . ." "Em và Triệu Nghị Nhiên ly hôn, anh sẽ cưới em!" Thái độ của người đàn ông rất là kiên định, cô gái lại rất bất đắc dĩ đáp: "Ban đầu tại sao anh không nói như vậy? Hiện tại đã quá muộn, không thể được." "Tại sao không thể được? Anh đã không còn là vệ sĩ của nhà họ Tô em, không cần nhìn sắc mặt ba mẹ , hiện tại anh đã nuôi nổi em và đứa bé, chẳng lẽ em nhất định phải có cuộc sống quý phụ? Hàng hiệu và châu báu thật sự quan trọng thế ư đ0n?" "Em gả cho anh ta là kết hợp lợi ích của hai nhà, không đơn giản như anh nghĩ đâu. Anh đi…

Truyện chữ